Không có gì lạ khi Đỗi Đỗi sắp treo máy. Lúc này trong sảnh quầy lễ tân, không, phải nói là toàn bộ tầng một của quán rượu đã chật kín ít nhất cả trăm người, không còn chỗ để thở.
Tiếng hét của Đỗi Đỗi chẳng hề khiến những người trong sảnh quán rượu bận tâm.
Trảm Quân Quân không còn cách nào khác, cô phải mua ngay một chiếc loa từ cửa hàng hệ thống rồi điều khiển Đỗi Đỗi cầm lấy nó.
"Im lặng! Tất cả mọi người ra khỏi quán rượu ngay lập tức!"
Cuối cùng tiếng ồn ào trong quán rượu cũng có phản ứng.
"Cậu là ai?"
"Dựa vào cái gì mà bắt chúng tôi ra ngoài?"
"Tôi là quản lý của quán rượu này. Mời tất cả mọi người lập tức rời khỏi quán, ai muốn thuê phòng thì ra cửa xếp hàng!"
Trảm Quân Quân lúc này cũng bị tiếng ồn làm cho đầu óc quay cuồng.
"Dựa vào cái gì?"
"Đúng vậy, cho dù cậu là quản lý quán rượu, nhưng chúng tôi cũng không phá hỏng gì mà chỉ đứng đây thôi. Dựa vào đâu mà đuổi chúng tôi ra ngoài?"
Trảm Quân Quân nhìn về phía người vừa nói, đó là một người phụ nữ được bao quanh bởi khoảng mười người đàn ông cao to vạm vỡ.
"Dựa vào việc tôi là quản lý. Nội quy của quán rượu được viết rất to treo ngay trên tường phía sau quầy lễ tân, tôi hy vọng mọi người đều đã đọc qua. Hiện tại quán rượu đã kích hoạt chế độ tự động trừng phạt. Nếu có ai không chịu nghe lời rời khỏi, vậy hậu quả ra sao các vị tự chịu trách nhiệm."
Trảm Quân Quân lúc này cảm thấy may mắn vì hôm qua đã nghe theo lời Đỗi Đỗi, lập ra nội quy quán rượu rồi treo chúng lên.
Những người vừa nãy còn gây sự ồn ào lúc này cũng đã ngoan ngoan ngước lên đọc. Những người thông minh thì lập tức rời khỏi quán rượu lui ra bên ngoài.
Có người nhìn qua nhưng không bận tâm, cho rằng quản lý đang dọa nạt họ, bởi họ rất đông người trong khi quản lý chỉ có một mình.
Cũng có người chẳng thèm đọc nội quy.
"Giờ hẳn là mọi người đã đọc xong nội quy rồi, tôi cho thời hạn ba phút. Nếu ai không rời khỏi, hình phạt sẽ tăng gấp đôi."
Nói xong, Trảm Quân Quân bật video ghi lại cảnh Trần Mộ Ưu bị trừng phạt nhốt trong lồng kính, chiếu chúng lên bức tường trống trong quán rượu, sau đó cô không để ý đến đám người nữa.
Trong quán rượu, ngoại trừ bên trong các phòng thì hệ thống đều có khả năng ghi hình trực tiếp ở mọi nơi. Bản chất quán rượu Mạt Thế này vốn được cải tạo từ một khách sạn bảy sao, nên trang thiết bị vô cùng hiện đại. Nhiều tính năng có sẵn mà không cần Trảm Quân Quân phải mở khóa.
Cô chỉ cần quản lý, sắp xếp cho khách thuê phòng và kiếm điểm để nâng cấp quán là đủ.
Hơn một trăm người trong sảnh nhìn vào màn hình, không thể tin nổi rằng quán rượu vẫn còn điện thậm chí có thể phát cả video.
Những người thông minh khi thấy cảnh tượng đó đều đoán rằng quán rượu có sức mạnh không nhỏ, bọn họ lặng lẽ rút ra ngoài đứng sau những người đã rời đi từ trước.
Trong mạt thế hiện tại, điện nước đã bị cắt từ nhiều ngày nay. Việc quán rượu có điện qua biển hiệu đèn neon nhấp nháy cả đêm, chính là lý do thu hút những người này tới.
Họ biết rằng quán rượu này có người quản lý.
Và họ cũng đã xác nhận được từ sáng nay rằng khu vực trong phạm vi một mét bên ngoài quán rượu là an toàn. Vì vậy, khi cửa quán vừa mở là mọi người lập tức ùa vào.
Mặc dù họ biết bên ngoài đã an toàn, nhưng bản năng con người luôn khiến họ cảm thấy trong nhà vẫn an toàn hơn.
Đặc biệt là khi nhìn thấy trong quán rượu có máy bán bữa sáng, máy bán thức ăn nhanh và máy nước uống, điều này đã trở thành sự cám dỗ lớn đối với những người đã phải sử dụng ống dưỡng chất trong nhiều ngày, hoặc những người đã đói khát từ lâu.
Khi video chiếu xong, phần lớn những người trong quán đã rời đi. Tuy nhiên vẫn còn vài người cảm thấy mình có dị năng mạnh nên cố chấp không chịu rời khỏi.