Xấu Ca Nhi Làm Ruộng Ký

Chương 77 - Chương 77

Trước Sau

break
Edit: Tiểu Mun (TieuMun1911)

Lý tiểu ca nhi xuất giá, Hứa Thanh và Lý Trường Phong đương nhiên cũng đến chúc mừng, trời còn chưa sáng, Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh đã mang theo hài tử xuất phát.

Khi hai người bọn họ gần tới Lý gia, trời cũng bắt đầu hơi hơi sáng lên, nhìn ánh sáng trên chậm rãi rộng mở trên bầu trời, Hứa Thanh cười nói với Lý Trường Phong: "Hôm nay thời tiết rất đẹp, đệ ca nhi ở một ngày sáng sủa như thế này xuất giá, cảm giác của ngươi thế nào?"

"Tốt."

Lý Trường Phong nhìn không trung nặng nề nói, trong lòng Hứa Thanh trộm cười, người nam nhân này, tối hôm qua lăn qua lộn lại trằn trọc một đêm không ngủ, vì sợ ảnh hưởng tới cậu cùng hài tử, cũng không dám phát ra tiếng, thẳng đến sáng hôm nay, cảm thấy thời gian không còn sớm mới tay chân nhẹ nhàng bò dậy.

Lý Trường Phong cũng không rõ tâm trạng giờ phút này của mình là gì, Lý tiểu ca nhi nhỏ tuổi nhất, lại là ca nhi duy nhất trong nhà, khi Lý Trường Phong ở nhà không tránh khỏi đối xử với hắn tốt một chút, có thể nói là đem mình trở thành một người cha mà đối đãi với Lý tiểu ca nhi, hôm nay, một nam nhân khác sẽ cưới Lý tiểu ca nhi đi, trong lòng hắn thật sự luyến tiếc.

"Hiện tại là đệ ca nhi ngươi gả đi đã rối rắm như vậy, nếu về sau chúng ta có ca nhi, tới lúc hắn xuất giá, ngươi không phải muốn khóc sao!" Hứa Thanh bắt được cơ hội liền giễu cợt Lý Trường Phong, ngày thường cũng không có đãi ngộ này.

"Nếu là ca nhi của chúng ta, cũng không phải ai muốn cưới là có thể cưới được!" Lý Trường Phong cau mày, một chút cũng không muốn nghĩ đến tình cảnh ca nhi nhà mình xuất giá, Hứa Thanh cười muốn đau sốc hông, ca nhi còn chưa thấy đâu, cũng đã bắt đầu thật sự biệt nữu.

Lý Trường Phong nhìn cổng Lý gia cách đó không xa, trước cửa đã treo lên vải đỏ, cổng lớn cũng đã mở ra, có lẽ mọi người trong nhà đều đã thức dậy.

Hứa Thanh ôm hài tử xuống xe, chờ Lý Trường Phong buộc xe lừa xong hai người mới cùng nhau tiến vào trong sân.

Lý lão bà và tức phụ Lý lão đại mới từ trong phòng Lý tiểu ca nhi bước ra, bọn họ đã giúp Lý tiểu ca nhi chuẩn bị thỏa đáng.

"Lão nhị, đã nguyện ý trở về rồi, ngươi cũng thật là, còn thật sự tức giận với người trong nhà!"

Lý lão bà kêu tức phụ nhi Lý lão đại đi phòng bếp giúp Lý Vương thị một chút, nhìn thấy Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh liền cười mắng, hôm nay là ngày đại hỉ của ca nhi nhà mình, tâm tình hắn rất tốt, ca nhi duy nhất này chính là gả đến trấn trên! Có phúc khí như này ở trong thôn cũng tìm không thấy thêm một người nào khác đâu.

"Mẹ."

Lý Trường Phong cùng Hứa Thanh gọi một tiếng mẹ, "Ôi, tôn tử ngoan của ta! Mau để bà bà ôm một cái, lúc này mới bao lâu không thấy, tôn tử ngoan nhiều phúc khí hơn rồi!"

Lý lão bà ôm lấy Đoàn Đoàn trong tay Hứa Thanh, trong miệng phát ra từng đợt tiếng hô, Hứa Thanh nghe mà nổi da gà.

"Ai tới?"

Lý lão gia tử ở nhà chính nghe được tiếng hô bước ra, liền thấy Lý lão bà ôm Đoàn Đoàn, đối diện là Lý Trường Phong và Hứa Thanh, sắc mặt Lý lão gia tử có chút biệt nữu, lại có chút không cao hứng, ông chẳng qua là nói Lý Trường Phong hai câu, hắn liền thật sự không trở về nhà chúc tết.

"Cha."

Hứa Thanh thấy Lý Trường Phong nhìn thấy Lý lão gia tử cũng không lên tiếng, đành phải lên tiếng trước.

"Ừ, Đoàn Đoàn cũng đến a." Lý lão gia tử còn không đến mức giận lây qua Hứa Thanh, nghe được Hứa Thanh chào mình, sắc mặt cũng hơi dịu đi, nên là cũng đi đến bên người Lý lão bà, cùng vui đùa với Đoàn Đoàn, điều này khiến Hứa Thanh cảm thấy cậu và Lý Trường Phong đứng đây có chút dư thừa.

"Ta vào xem đệ ca nhi, ngươi để ý hài tử một chút."

Hứa Thanh thấp giọng nói vài câu với Lý Trường Phong, liền đi đến phòng Lý tiểu ca nhi, gõ gõ cửa phòng, nghe thấy tiếng Lý tiểu ca nhi đáp lại mới đẩy cửa phòng ra.



"Nhị tẩu! Ngươi tới rồi."

Một thân hồng y, búi tóc chỉnh tề, dáng người mảnh mai thon dài, hơn nữa hồng y càng tôn lên làn da trắng nõn, toàn thân Lý tiểu ca nhi trở nên mềm mại quyến rũ, trên người La Kiều cũng có nét quyến rũ này, lại kết hợp với khí chất tùy tiện, đặt ở trên người nam nhân, tổng thể làm Hứa Thanh cảm thấy gay quá, nhưng trên người Lý tiểu ca nhi là sự kết hợp giữa thuần khiết và quyến rũ, khiến người ta không thể rời mắt.

"Đệ ca nhi, ngươi thật đẹp."

Nghe Hứa Thanh khen ngợi, Lý tiểu ca nhi có chút ngượng ngùng, nhưng cũng thật cao hứng, "Mau tới đây ngồi đi."

Hứa Thanh đi tới, móc ra một túi tiền từ trong lồng ngực, nhét vào trong tay Lý tiểu ca nhi, "Ngươi gả tới trấn trên, cách nhà cũng xa, ta và nhị ca ngươi biết trong tay cha mẹ bọn họ cũng không rộng rãi, cho nên muốn cho ngươi một chút tiền bạc để phòng thân, vạn nhất có việc gấp cũng không cần quá lo lắng, ngoài ra, ta và nhị ca ngươi cũng chúc các ngươi trăm năm đầu bạc, hạnh phúc yên vui."

Lý tiểu ca nhi vừa định đem túi tiền trả lại cho Hứa Thanh, liền đối diện ánh mắt trong veo không chấp nhận cự tuyệt của Hứa Thanh.

"Đây chính là tâm ý của ta và nhị ca ngươi."

Trong lòng Lý tiểu ca nhi ấm áp, trọng lượng túi tiền trong tay cũng không hề nhẹ, điều này cho thấy Hứa Thanh và Lý Trường Phong đối xử với mình tốt như thế nào.

"Vậy ta cũng không khách khí." Lý tiểu ca nhi đem túi tiền cất đi, đang muốn tán gẫu cùng Hứa Thanh, cửa phòng lại bị gõ vang.

"Ai đó?"

"Là ta."

Lý tiểu ca nhi vừa nghe giọng nói quen thuộc này, liền cười với Hứa Thanh rồi đi mở cửa.

Hứa Thanh nhìn thấy đi theo bên cạnh Lý tiểu ca nhi là một vị mỹ nam tử cổ đại khí chất thanh khiết tựa hoa sen chậm rãi bước vào, khí chất bất đồng với Tạ ca nhi, trên người người này có một cỗ kiêu ngạo nhàn nhạt, khiến Hứa Thanh có chút khó chịu.

"Nhị tẩu, đây là người ta thường nhắc tói, là bằng hữu tốt của ta, Trần Hồng!" Lý tiểu ca nhi cao hứng giới thiệu Trần Hồng với Hứa Thanh, sau đó lại nói với Trần Hồng: "Đây là nhị tẩu của ta."

Hứa Thanh cười cười với Trần Hồng, cũng không biết nên nói cái gì trong trường hợp này, cậu cảm thấy người này có chút khó hiểu, đừng tưởng rằng cậu không nhìn thấy trong mắt đối phương chợt lóe qua một tia thất vọng.

"Ngươi hảo".

"Ngươi hảo."

Trần Hồng không ngờ rằng Lý Trường Phong sẽ tìm một người như vậy, vỗn dĩ hắn còn cho rằng ca nhi xấu xí không còn xấu nữa thì phải đẹp đến mức nào cơ, nhưng mà vừa thấy, thật sự là quá thất vọng rồi.

Lý tiểu ca nhi thấy hai người cũng chỉ chào hỏi xong liền không nói gì thêm nữa, hiện trường cũng có chút xấu hổ, đang muốn nói chuyện điều tiết lại bầu không khí thì ngoài cửa truyền đến giọng nói của Lý Trường Phong, "Tức phụ nhi, hài tử bắt đầu tìm ngươi."

"Tới liền!" Nhi tử, ngươi đúng là cứu tinh của lão tử!

Hứa Thanh cơ hồ là hoan hô bước ra cửa phòng, thật là nghẹn chết cậu, lại không thể trực tiếp hỏi lý do, nhưng quá khó chịu!

"Các ngươi nhận thức nhau sao?"

Sau khi Hứa Thanh rời đi, Lý tiểu ca nhi hỏi Trần Hồng, Trần Hồng lắc đầu, "Ta sao có thể nhận thức hắn, tại sao lại nói như vậy."

Lý tiểu ca nhi vội vàng lắc đầu, "Không có gì, chỉ là tùy tiện hỏi thôi." Đó cũng là bởi vì hai người các ngươi gặp mặt bầu không khí khiến người ta khó hiểu, trách không được hắn suy nghĩ nhiều.



Lý lão đại cùng Lý lão tam đi trấn trên mua đồ ăn cũng đã trở lại, các dân làng tới hỗ trợ cũng đã tới rồi, Lý gia tức khắc một mảnh náo nhiệt.

Không lâu sau, ngoài cửa vang lên tiếng pháo nổ, Vương Lỗi một thân trang phục đỏ của tân lang đánh xe bò tới, gia hỏa tốt, lại là xe bò, năm trước lão nhị Lý gia gả đi cũng không phải là xe bò sao, bây giờ ca nhi xuất giá cũng ngồi xe bò, xem ra Lý gia này đúng là tốt số thật!

Vương Lỗi cúi đầu bái kiến với Lý lão gia tử và Lý lão bà, "Nhạc phụ, nhạc mẫu, Vương Lỗi ta nhất định sẽ đối xử thật tốt với Lý Thụy, quyết không phụ hắn!" Lý Thụy là tên của Lý tiểu ca nhi.

Nhận được ánh mắt hâm mộ của các dân làng xung quanh, hai lão Lý gia có chút đắc ý cho Vương Lỗi ngẩng lên, tiếp theo Vương Lỗi lại bắt đầu bái kiến đám người Lý lão đại, sau đó là tiến tới trước mặt Lý Trường Phong, kết quả vừa ngẩng đầu liền thấy khuôn mặt Lý Trường Phong khiến Vương Lỗi cả kinh.

Đây không phải là người thường xuyên đến cửa hàng mua từng túi từng túi lớn đồ ngọt sao? Cư nhiên lại là nhị ca của tức phụ nhi sắp cưới vào cửa của mình!

Vương Lỗi có chút dở khóc dở cười, thời điểm hắn cùng Lý Trường Phong lui tới làm ăn, chắc không làm gì khiến Lý Trường Phong không hài lòng đi?

"Đối xử với hắn cho tốt, nếu không," Lý Trường Phong không cần nói hết câu, Vương Lỗi đã liên tiếp gật đầu, "Nhị ca, ta bảo đảm, ta thề!"

"Ừm."

Lão thần Lý Trường Phong gật đầu kêu Vương Lỗi đi bái kiến Lý lão tam, một cửa này coi như hắn miễn cưỡng cũng qua được.

Hứa Thanh thật sự không biết nói thế nào với Lý Trường Phong, rõ ràng là cực kỳ vừa lòng, lại còn làm ra vẻ mặt "Ta sẽ miễn cưỡng đồng ý cho đệ ca nhi nhà ta gả cho ngươi đi", thật là vừa tức giận vừa buồn cười.

Sau khi Vương Lỗi bái kiến xong người Lý gia, liền gõ vang cửa phòng Lý tiểu ca nhi, chỉ chốc lát sau, tức phụ Lý lão đại cùng Lý Vương thị liền ra ngoài cùng với Lý tiểu ca nhi, theo âm thanh hò hét ồn ào huyên náo của mọi người, Lý tiểu ca nhi cứ như vậy đi theo Vương Lỗi ngồi lên trên xe bò xuất giá.

Lý Trường Phong và Hứa Thanh không đi theo đến Vương gia uống rượu, bọn họ mang theo hài tử không tiện cho việc bôn ba lâu dài, nên ở lại Lý gia ăn chút cơm trưa đơn giản xong liền mang hài tử rời đi.

Đi được nửa đường, Hứa Thanh đột nhiên nhớ tới, "Ngươi chào hỏi cha mẹ bọn họ nói chúng ta đi chưa?"

"Không có."

Hứa Thanh một đầu hắc tuyến, đại ca, ngươi chưa nói còn thái độ đúng lý hợp tình như vậy, "Như vậy có phải có chút không tốt không?"

Lý Trường Phong bật cười, "Ta hiểu rõ bọn họ, ngươi càng cho bọn họ sắc mặt tốt, bọn họ sẽ càng xán lạn, cho nên, cách tốt nhất chính là ít để ý tới bọn họ đi."

Hứa Thanh bảo vệ Đoàn Đoàn cẩn thận thêm một chút, nghe Lý Trường Phong nghiêm trang nói hươu nói vượn, cậu cư nhiên còn cảm thấy hắn nói rất có đạo lý, đây là trúng độc?

Về đến nhà, Lý Trường Phong lại đi phòng bếp làm một bữa cơm, ăn xong mới cảm thấy mỹ mãn trong lòng, "Một chút nữa ta sẽ xuống ruộng, nếu ngươi thấy nhàm chán thì để Tạ thẩm tới bồi ngươi."

"Nghĩ cái gì vậy, Tạ thẩm nhà người ta đi đến Lâm gia chăm sóc Tạ ca nhi rồi, còn nữa, đừng quên còn có Đoàn Đoàn ở đây, cũng đừng luôn miệng nói ta cô đơn một mình."

Lý Trường Phong lúc này mới nhớ tới Tạ thẩm lo lắng cho Tạ ca nhi, đây chính là thật vất vả mới hoài thai, nếu chỉ vì bản thân không có kinh nghiệm, không cẩn thận tổn thương đến hài tử thì thật uổng phí một hồi vui vẻ.

"Ta đem hài tử cùng đi đi, hôm nay ánh mặt trời cũng dịu nhẹ, phù hợp mang hắn theo, cứ ngốc ở nhà mãi cũng không phải chuyện tốt." Trong nhà đồng ruộng cũng nhiều, một mình Lý Trường Phong bận rộn, sợ là sẽ rất mệt, nếu cậu đã sinh Đoàn Đoàn rồi, cậu cũng nên cùng Lý Trường Phong làm việc.

"Nếu có người tới nhà mua đồ thì phải làm sao bây giờ?" Lý Trường Phong vẫn không muốn để Hứa Thanh theo mình xuống ruộng, tức phụ nhi hắn gầy yếu như vậy, cánh tay còn không to bằng đùi hắn đâu, ách, không đúng, là không to bằng cổ tay hắn!

Tác giả có lời muốn nói: Hứa thanh: "Ngươi lấy cổ tay ra cho ta nhìn xem cánh tay ai không to bằng của ngươi! Quá coi thường gia rồi!"
break
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc