Xác thực, nàng kinh ngạc nhìn Băng Lam Linh Đang, trong ấn tượng dường như là lúc Lộ Nhi biến thành mĩ nam có đeo ở trên người, ngày thường ngược lại chưa từng thấy qua. Lúc này, ngón tay chạm nhẹ một chút thì có cảm giác giống như đụng phải khối băng ngàn năm, mang theo cỗ lạnh lẽo thấu tim.
Cái linh đang này với cái Linh đang bình thường không giống nhau. Nàng gật đầu một cái.
Đó là đương nhiên, đây chính là cái Linh Đang ta trộm được, thật không ngờ sẽ có công hiệu lớn như vậy, Tam phục thiên mỗi năm đều nhờ nó mới có thể bình yên vượt qua. Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu vui mừng. Hắn lấy một bên Linh Đang xuống, vuốt cổ tay mảnh khảnh của nàng, nhẹ nhàng đẩy qua liền đeo cái Băng Lam Linh Đang này lên.
Lộ Nhi, đệ đây là? Nàng nghe là trộm được, đang muốn trách cứ, nhưng nhìn thấy hắn thật sự gỡ xuống rồi đeo ở trên tay mình, không khỏi có một chút cảm động.
Bàn tay nhỏ bé sờ lên trán của Kim Bảo Nhi, khóe môi của hắn cong lên, cố gắng đem thân thể của mình dựa vào người nàng.
Tỷ tỷ thật ra cũng không thích nóng, Lộ Nhi biết, nàng mỗi ngày đều bận việc ở bên ngoài. Lại không thể bung dù cũng không thể thường xuyên tránh ở trong cửa hàng, thì để linh đang của Lộ Nhi giúp nàng vượt qua Tam phục thiên, được không? Bây giờ hắn đã không còn nóng nữa rồi. Nhìn thấy nàng vì mình chạy đến cả người mồ hôi, nhịn không được mà đau lòng.
Thì ra không phải đưa cho mình, nàng dở khóc dở cười gật đầu. Nhưng nghĩ đến chuyện trong thời điểm nóng nhất này, hắn nguyện ý chia một nửa Linh Đang cho nàng. Nhưng thật ra khó có được, đối với xà yêu mà nói, bảo trì nhiệt độ cơ thể trong lúc này mới là quan trọng nhất đi? Vừa không thể quá cao lại không thể quá thấp. Lại nói, rắn muốn sinh tồn cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Được, Lộ Nhi nói cái gì đều được, đệ đừng có ma sát nữa, tỷ còn đang nóng. Tay nàng vừa muốn đẩy thân hình nhỏ nhắn thì phát hiện toàn thân Lộ Nhi đã có một chút lạnh, hình như đã khôi phục nhiệt độ ban đầu, xem ra là muốn truyền sự mát mẻ cho nàng. Mà cái linh đang đang đeo trên cổ tay cũng bắt đầu tản ra khí lạnh.
Cái tay bất giác từ đẩy nhẹ sang khẽ vuốt, vuốt một chút đám lông nhỏ ở vai, nàng dù thế nào cũng không thể tưởng tượng được mỹ nam đó đúng là Lộ Nhi.
Lộ Nhi, vì sao lúc đệ biến thành nam tử, tính tình cùng bây giờ khác nhau rất lớn? Nàng thì thào hỏi. đienanlequydon
Nàng đã phát hiện? Đôi mắt màu đen khẽ cong, hắn theo thói quen cọ khuôn mặt vào ngực của nàng, bàn tay nhỏ bé sờ vào trong vạt áo, theo bản năng nắm lấy nơ con bướm xé ra.
Lộ Nhi! Nàng giật mình hô ra tiếng, mặt đỏ lên muốn nhặt mảnh áo đã rơi ra để buộc lại.
Từ khi biết hắn đã ngàn tuổi, càng hiểu rõ ở trước mặt mình cho dù là khuôn mặt và thân hình của một đứa trẻ, nhưng mà trong nội tâm mình không thể đối đãi với hắn như đệ đệ được.
Đừng cử động, ta sẽ nói cho nàng biết. Giảo hoạt mà trừng mắt nhìn, hai tay đã nắm gọn nơi mềm mại ấy, trên gương mặt đáng yêu tràn đầy thỏa mãn.
Hắn là tiểu sắc quỷ! Không đúng, phải là sắc yêu ngàn năm! Nàng đành buông tay, quên đi.
Nói đi!
Đệ có thể biến lớn biến nhỏ, có thể biến thành người cũng có thể biến thành yêu, thậm chí có thể biến thành giường, cái bàn, băng ghế... Nhưng cũng chỉ có sau khi biến thành người thì tính tình mới thay đổi. Nếu đệ biến thành một đại hán cường tráng thì tính tình sẽ nóng nảy, biến thành nữ tử xin xắn thì dịu dàng lời nói nhỏ nhẹ, biến thành một nam tử ngọc thụ lâm phong thì sẽ cao nhã bất phàm. Vì vậy tỷ sẽ có cảm giác tính tình của Lộ Nhi sau khi biến thân sẽ khác nhau. Hắn rất kiên nhẫn, giải thích cặn kẽ, đôi tay không quên xoa nắn xung quanh.
Nói cách khác thì đệ không có dung mạo thật sự, chỉ cần xà dung? Kim Bảo Nhi đang suy nghĩ nói ra, căn bản là quên mất mình còn bị giễu chọc.
Đôi mắt đen láy lóe lên, hắn lắc cái đầu nhỏ, cách lớp quần áo liếm lên chỗ mềm mại đó, khuôn mặt trẻ con đột nhiên lộ ra một chút ý cười.
Tỷ tỷ, nàng đoán xem. Nếu nàng đoán đúng, cái linh đang này tặng cho nàng; nếu đoán sai, đêm nay nàng cứ ngoan ngoãn mà chờ ta đến ăn sạch” đi.
Tối nay đệ muốn đi đâu? Không được, đêm hôm khuya khoắc, không an toàn.
Không an toàn? Tỷ tỷ, nàng đừng quên ta là ai, nếu nói không an toàn thì là đối phương mới đúng. Hắn nắm lấy cằm dưới của nàng hôn lên, khóe môi nhếch lên cười nhạt, giọng nói dịu đàng mà mê hoặc.
Đừng, nhưng ngươi muốn đi làm cái gì? Thừa dịp hắn hôn lên khóe miệng, nàng vội vàng hỏi.