Ánh mắt của Trình Kiều dường như dán chặt lên người cậu, làm Trì Dã cảm thấy hơi nóng tập trung tại nơi cô đang nhìn.
dươиɠ ѵậŧ cương cứng, chạm lên quần.
“Hự...”
Trì Dã khẽ hít vào, ánh mắt nhìn cô mang đầy lửa, nhưng ngọn lửa ấy lại thiêu đốt chính cậu.
Trình Kiều không phải là người nói mà không làm. Cậu cởi đồ, cô cũng không đứng yên.
“Quần đâu?” Trình Kiều mở cúc áo sơ mi của mình, để lộ chiếc áo lót màu hồng nhạt qua khe hở. “Trì cún con, quần của cậu vẫn chưa cởi.”
Cô gái trong ánh sáng mờ ảo, trên người chỉ còn một chiếc áo lót mỏng. Bộ ngực nhỏ trông tròn trịa hơn lần trước, lộ ra lớp thịt trắng nõn.
Eo thon gọn, làn da trắng mịn, đường cong mượt mà, bụng phẳng lì.
Trì Dã rút dây lưng, khi kéo quần xuống, vô tình chạm vào “vật lớn” đang căng cứng, khiến nó càng nhạy cảm hơn.
Cậu luôn cứng như vậy, dường như không bao giờ hết sức lực.
Trình Kiều đã ướt, vệt nước loang rộng trên qυầи ɭóŧ. Cô cũng cởi váy, chỉ còn lại tất cao gối, áo lót và qυầи ɭóŧ.
Trên người cậu đồ ít hơn cô.
Cậu đã cởi sạch, cô vẫn chưa. Nhưng Trình Kiều khá thoải mái, không làm khó cậu, tự mình cởi tất cao gối, để lộ đôi chân nhỏ đáng yêu, mịn màng, khiến cậu nóng mắt.
“Trình Kiều...” Cậu hơi thở dốc.
“Không chịu được nữa à?”
Câu này trước kia là cậu nói khi trêu cô, giờ bị cô mượn lại, giống như một ŧıểυ yêu tinh đang ăn thịt người.
Trì Dã mím môi không nói.
Trình Kiều ghé sát lại, nhấc chân nhỏ cọ vào cậu, đầu gối chạm vào mặt trong đùi, ngón tay vẽ vòng trên ngực cậu, ánh mắt trông rất quan tâm. “Nhưng tôi vẫn chưa kiểm tra xem cậu có bị thương hay không.”
Chết tiệt.
Trì Dã đầu óc rối bời. Cô học mấy chiêu này từ đâu ra vậy?
Chưa kịp nhìn rõ, Trình Kiều đã luồn tay qua eo, sờ soạng ra phía sau cậu. “Ở đây thì sao?”
Ngón tay cô nhấn xuống khe mông, dọc theo xương cụt mà từng chút từng chút lần lên. Cả sống lưng cậu đều bị cô chạm đến mức tê dại.
Bên trong qυầи ɭóŧ, dươиɠ ѵậŧ cương cứng đến cực điểm, suýt chút nữa làm rách mảnh vải mỏng manh. Đầu khấc nóng rực tựa như chạm vào bụng mềm mại của cô, vừa cứng lại vừa ướt.
Phần đầu tròn trịa như đang phấn khích cọ cọ vào cô, làm chỗ ấy của cô ngứa ngáy, nóng bỏng.
Cô sao có thể khiến người ta mê muội đến thế? Một cơ thể non nớt, trong trẻo như ngọc, khuôn mặt thanh thuần mà ánh mắt lại láu lỉnh như một con hồ ly nhỏ.
Thật muốn lấy mạng cậu mà.
Trì Dã đưa tay, đặt lên lưng cô. “…Không có.”
Trình Kiều uốn éo, bụng nhỏ áp sát vào phần thân cứng rắn bên dưới, cọ qua cọ lại. “Vậy còn chỗ này?”
“Chết tiệt.”
Lần này cậu không nhịn được nữa, ngón tay vuốt dọc lưng mảnh mai của cô, thoáng chốc đã cởi ra chiếc móc áo ngực.
“Trình Kiều…” Trì Dã cầu xin cô. “Đừng đùa nữa.”
Ngón tay cậu mơn trớn qua xương bả vai và hõm nách của cô, ngón cái lướt đến đường viền bầu ngực, dường như sắp xoa lên đó.
Trình Kiều ngẩng đầu, cằm tựa vào ngực săn chắc của cậu, khẽ nói, “Trì Dã, cởi áo lót cho tôi có phải cậu cũng nên cởi luôn chiếc áo trên người mình không?”
qυầи ɭóŧ bị đẩy lên cao, phần cương cứng bên trong bị kìm nén, uốn cong đến mức đã nhô ra một chút.
Ngón tay Trình Kiều móc lấy qυầи ɭóŧ của cậu, không cần nói gì thêm, Trì Dã đã tự nghiêng hông, thuận theo động tác của cô mà để chiếc quần tụt xuống chân.
Áo lót trên ngực cô cũng rơi xuống, cả hai người không một mảnh vải che thân, áp sát lấy nhau.
Cơ thể nóng bỏng khiến vành tai cũng đỏ lên, lòng bàn tay Trì Dã nóng rực, bóp lấy bầu ngực nhỏ của cô. Trình Kiều ngửa cổ, phát ra một tiếng rên khe khẽ.
Trì Dã tăng thêm lực, đẩy cô vào cánh cửa, vừa bóp mạnh vừa tách hai chân cô, để dươиɠ ѵậŧ cọ sát vào giữa hai đùi.
Qua lớp qυầи ɭóŧ mỏng, cả hai phát ra những tiếng rêи ɾỉ đầy thoải mái.
Không khí xung quanh như bị hơi thở gấp gáp của họ đốt cháy.
Trình Kiều bị bàn tay to lớn của cậu xoa nắn đến mức toàn thân mềm nhũn. Sự kɧoáı ©ảʍ từ cả trên lẫn dưới đan xen, từng lớp từng lớp bủa vây, khiến cô không ngừng rêи ɾỉ, từng tiếng đều mềm mại và ngọt ngào.
“Ưm… a… thích quá.” Trình Kiều xoay người phối hợp theo động tác của cậu, đầu ngực cứng lên cọ xát trong lòng bàn tay cậu, động tác càng thêm mãnh liệt. “Trì Dã, bóp mạnh hơn chút nữa.”
Dù mặt đỏ bừng, nhưng bản năng cơ thể khiến cô thốt ra những lời xấu hổ, từng câu từng chữ đều chân thật từ tận đáy lòng.
Thật sự rất thích, rất thích cảm giác được gần gũi.
Sau khi xoa nắn chán chê, Trình Kiều không cho cậu tiếp tục chạm vào, đặt tay cậu lên eo mình. Trình Kiều từ từ cúi xuống. “Trì Dã, tôi muốn thử cái này.”
Cô đã thèm thuồng cơ bụng cậu từ lâu.
Những cơ bắp gồ lên giống như một tác phẩm nghệ thuật, khi sờ vào lại có chút mềm mại của da thịt, cảm giác vừa đặc biệt vừa thoải mái.
Bầu ngực cô đang phát triển, hiện tại giống như một trái đào căng mọng, đường cong ngày càng đẹp, vừa tròn vừa vểnh, nhìn qua đã muốn cắn thử, dùng đầu lưỡi liếʍ lấy, xem có thể hút ra nước đào ngọt ngào hay không.
Giờ đây, Trì Dã cúi đầu, nhìn thấy hai tay cô đặt lên eo mình, phần ngực cô vươn cao, đầu nhọn như hạt châu nhỏ, cực kỳ gợi cảm, đang cọ vào cơ bụng cậu.
“Trì Dã.” Cô khẽ gọi.
Hai hạt châu cứng cọ xát qua lại trên cơ bụng cậu, khiến phần bên dưới càng thêm phấn khích, cương lên đến mức không chịu nổi.
Trì Dã bị cô trêu đùa đến phát điên, tiếng thở càng lúc càng nặng nề. “Trình Kiều…”
Cậu nâng mặt cô lên, lòng bàn tay nóng bỏng, ánh mắt tràn đầy du͙© vọиɠ, nhưng lại ẩn chứa một sự dịu dàng lạ kỳ.
“Trình Kiều…” Cậu khẽ gọi thêm một lần.
Đây là Trình Kiều của cậu.
Dùng đầu ngực nhỏ nhắn để vuốt ve cơ thể cậu.
Trì Dã bóp lấy hai bầu ngực cô, dùng lực nắn thành đủ loại hình dáng khác nhau. Cậu cúi xuống bên tai cô, hơi thở gấp gáp. “Tôi giúp cậu xoa cho lớn, được không?”
Cô vẫn luôn muốn tăng kích thước vòng một.
Trình Kiều khẽ gật đầu. Động tác tay Trì Dã càng lúc càng mãnh liệt.
Cả hai cơ thể đan xen, ép sát vào nhau sau cánh cửa, da thịt cọ xát mãnh liệt, tựa như muốn thực sự đốt cháy mọi thứ.
Trì Dã giữ cô áp chặt vào cửa, động tác cọ xát ngày càng mạnh mẽ. Lưng cô tựa vào cánh cửa, còn cậu ép xuống như muốn đóng đinh cô vào đó, khiến chiếc qυầи ɭóŧ mỏng manh bên dưới ướt đẫm.
Trình Kiều không ngừng bị cậu nâng lên hạ xuống, cho đến khi hai chân bị nhấc bổng khỏi mặt đất. Đôi tay Trì Dã không biết từ khi nào đã vòng ra phía sau cô, kéo tuột qυầи ɭóŧ xuống.
Phần thân dưới đột nhiên cảm thấy mát lạnh, qυầи ɭóŧ đã bị cậu ném xuống đất.
“Đấy, bảo mà, mấy đứa trẻ không cần đánh nhau làm gì, làm chút chuyện khác có phải vui hơn không.”