Vui Đùa Trong Mưa

Chương 14: Vui Đùa Trong Mưa

Trước Sau

break

Kỳ Tiễn dừng động tác lại, cúi người hôn lên nước mắt bên khóe mắt cô, dịu dàng lại cưng chiều xoa sợi tóc trên đỉnh đầu cô, giọng nói mê người dỗ dành: ''Đừng khóc đừng khóc, tôi không động nữa''

Cảnh Nhiên thở dốc, hai mắt vô hồn chậm rãi tập trung trong đôi mắt đen của Kỳ Tiễn, nhưng sự hoảng sợ trong mắt vẫn còn chưa tán đi.

Kỳ Tiễn nhìn dáng vẻ này của cô, bỗng dưng nơi mềm mại nhất trong đáy lòng tuôn ra một tia đau lòng.

''Cậu xem, tôi không có động, cậu đừng khóc được không?''

Kỳ Tiễn thật muốn mắng bản thân, rõ ràng muốn nhìn cô bị chơi đến khóc, nhưng thật sự nhìn cô bị mình làm tới khóc thì trong lòng lại đau.

Thật sự là ra vẻ!

Cảnh Nhiên thấy rõ người trước mắt, lúc này mới lấy lại tinh thần, hai tay nắm lấy cổ tay Kỳ Tiễn, giọng nói run rẩy: ''Kỳ Tiễn, tôi, tôi đau...''

''Vậy bây giờ còn đau không?''

Cảnh Nhiên lau lau nước mắt, cảm nhận được động tác của Kỳ Tiễn dừng lại, khe khẽ lắc đầu: ''Bây giờ tốt hơn nhiều rồi''

Kỳ Tiễn xoa tóc mái trên trán cô, lông mày cong nhẹ như hóa thành vũng nước, đáy lòng càng thêm mềm mại.

Nhưng dươиɠ ѵậŧ cứ đặt bên trong như vậy cũng khó chịu đó!

Kỳ Tiễn chịu đựng, mồ hôi trên trán rịn ra ngày càng dày.

Cảnh Nhiên nhìn thấy, cũng biết hiện tại Kỳ Tiễn đang phải nhịn, giọng mềm nhũn: ''Cậu, cậu động đi, nhẹ một chút''

Thấy Cảnh Nhiên thả lỏng, khỏe môi Kỳ Tiễn rốt cuộc cũng đắc ý cong lên.

dươиɠ ѵậŧ cũng bắt đầu không an phận kéo ra đút vào, nhưng động tác ngược lại là nhẹ nhàng hơn nhiều.

Lần này, hắn không cố làm chính mình thoải mái, mà là vừa chậm rãi rút ra đút vào, vừa nhẹ giọng hỏi: ''Cường độ này vẫn chịu được chứ?''

Cảnh Nhiên ngượng ngùng khẽ gật đầu.

Khóe môi Kỳ Tiễn cong lên cười tà, môi mỏng xích lại gần, giọng điệu mập mờ: ''Vậy cậu sướиɠ không?''

Tai Cảnh Nhiên đỏ lên.

Trước đó dưới sự trêu chọc của Kỳ Tiễn, ŧıểυ huyệt sớm đã ngứa đến khó nhịn, bây giờ được dươиɠ ѵậŧ lớn dịu dàng rút ra đút vào cho bớt ngứa, cái vυ" cũng được hắn nắm trong tay nhẹ nhàng xoa nắn, điểm mẫn cảm trên toàn thân không ngừng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, toàn bộ thân thể đều tê dại không thôi, loại cảm giác này không giống với mãnh liệt hung ác đâm thọc bất chấp lúc nãy.

Do dự trong giây lát, Cảnh Nhiên khẽ gật đầu.

Tại thời khắc này Kỳ Tiễn kinh nghiệm sa trường lại vui vẻ không thôi như đứa trẻ được ăn kẹo, ỷ được cưng nên kiêu ngạo dâng lên một tia bực dọc: ''sướиɠ sao không kêu ra?''

Cảnh Nhiên mở to mắt, nhưng cả người vẫn co rúm lại, giọng nói nhỏ như tiếng ruồi muỗi: ''Tôi, tôi thấy rất xấu hổ''

Đang lúc nói chuyện, dường như cả người hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống.

Kỳ Tiễn không phải là chưa từng làm với xử nữ, nhìn cảnh tượng đắn đo ngượng ngùng này của Cảnh Nhiên, rất giống những cô gái nhỏ chưa từng trải kia.

Cảm thấy buồn cười, rõ ràng là cô gái phong trần lăn lộn trong nơi trăng hoa mà lại có thể vừa vặn diễn ra nét thanh thuần, cuối cùng nên nói cô diễn giỏi hay là vốn là biểu diễn đây?

Hắn thích chơi với phụ nữ có kinh nghiệm, làʍ t̠ìиɦ thoải mái hơn, hai người chơi cũng tận hứng hơn.

Nhưng giờ phút này, nhìn Cảnh Nhiên đỏ bừng mặt, Kỳ Tiễn cũng kiên nhẫn hiếm thấy, quyết định dẫn dắt cô.

Hắn tiến đến bên tai Cảnh Nhiên, lưu luyến dịu dàng nói: ''Nhưng tôi thích nghe cậu rên''

Cảnh Nhiên mở mắt nhìn về phía Kỳ Tiễn, trong mắt tràn đầy khó xử.

dươиɠ ѵậŧ của Kỳ Tiễn còn đang rút ra đút vào, hai tay đồng thời xoa nắn cái vυ" vểnh lên.

Hai bút cùng vẽ, Cảnh Nhiên bị Kỳ Tiễn kinh nghiệm phong phú làm cho rất dễ chịu, thật sự muốn rên, nhưng lý trí lại khiến cô đặt tay lên môi, muốn cắn ngón tay.

Nhưng lần này, vừa đưa tay lên môi đã bị Kỳ Tiễn lấy ra.

''Rên lên đi!'' Giọng điệu mang theo cường thế không cho từ chối.

Thấy Cảnh Nhiên còn chưa rên, hắn dứt khoát ngồi dậy, lật nửa người Cảnh Nhiên qua, khiến cô nằm nghiêng, sau đó nâng một chân cô lên gác lên vai, dươиɠ ѵậŧ lớn vẫn càng không ngừng vụt vào ŧıểυ huyệt mềm mại.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc