Tắm uyên ương… Trong đầu Chu Thanh Thanh lập tức lóe lên ba từ vô cùng mờ ám khiến người ta đỏ mặt khi nghĩ đến này.
Cho đến khi vào trong phòng tắm, Lâm Diễn thả cô xuống rồi, Chu Thanh Thanh lại đưa tay ôm chặt cổ Lâm Diễn, không chịu buông tay! o(╯□╰)o
Lâm Diễn buồn cười nói: “Sao vậy? Em cứ như đang thèm khát anh lắm, một giây cũng không muốn tách rời?”
Tuy bọn họ đã từng làm chuyện này, nhưng không giống nhau, lần trước là tiến hành trong tình huống tối lửa tắt đèn, lúc này đèn đuốc sáng trưng, đương nhiên cô rất ngại. Chu Thanh Thanh cất giọng buồn bực: “Không phải! Em, em chỉ là…”
Những lời sau đó càng ngày càng nhỏ, Lâm Diễn không thể nghe rõ cô khó chịu điều gì, nhưng từ nhiệt độ nóng bỏng của khuôn mặt cô đang dán trên lồng ngực anh có thể nhận ra, cô, lại, xấu, hổ!
Lâm Diễn bật cười trầm thấp, tâm tình dường như đang rất tốt: “Đừng sợ, anh cam đoan, anh sẽ rất nhẹ nhàng, nếu như em không muốn, lúc nào cũng có thể bảo anh dừng lại, anh sẽ không bắt buộc em…”
Chu Thanh Thanh lại không khỏi chìm đắm sâu thêm vào sự dịu dàng của anh: “Vậy, vậy được rồi!” Chu Thanh Thanh buông hai cánh tay đang ôm chặt Lâm Diễn, cách ra một khoảng, nhưng vẫn không dám ngẩng đầu nhìn anh.
“Em tắm vòi sen hay là tắm bồn?”
“Tắm bồn.” Sau khi Chu Thanh Thanh trả lời, Lâm Diễn dịu dàng buông cô ra, xoay người đi mở nước nóng. Tiếp đó lại xoay người, bắt đầu… cởi quần áo của mình!
Chu Thanh Thanh mê muội nhìn cơ thể Lâm Diễn dần dần lộ ra, cơ bắp rắn chắc, không hề có mỡ thừa, cô không nhịn được âm thầm nuốt nước bọt, nhất thời tính háo sắc bộc phát, cái gì ngại ngùng, xấu hổ đều đã bị cô ném hết ra khỏi đầu…
Lâm Diễn cởi hết chỉ còn một chiếc quần hình tứ giác, lúc Chu Thanh Thanh nhìn thấy nơi nào đó phồng lên giữa hai chân anh, đại não lại một lần nữa nhồi máu - mặc dù không nhìn thấy trực tiếp, nhưng cảm giác đau đớn lần trước nó mang lại cho cô chính là khắc cốt ghi tâm!
Ý nghĩ chùn bước tự nhiên sinh ra trong đầu, chân Chu Thanh Thanh lặng lẽ hơi hướng về phía cửa.
Cảm thấy Chu Thanh Thanh có ý đồ bỏ chạy trước khi lâm trận, Lâm Diễn nhanh chóng dùng cơ thể cao lớn gần như đã khỏa thân hoàn toàn của mình chặn Chu Thanh Thanh lên cửa thủy tinh mờ của phòng tắm, ngăn lại đường lùi cuối cùng của cô. Tiếng anh có vẻ buồn rầu: “Em thật sự dám trốn à?”
Chu Thanh Thanh: “Anh anh anh, anh đã nói sẽ không bắt buộc em!” >_<
Đó chẳng qua chỉ là một loại kế sách! Cô lại tưởng thật? Nhưng mà, lát nữa, anh chắc chắn sẽ làm cho cô phải chủ động “muốn”!
Lâm Diễn cúi đầu xuống hung hăng hôn lên môi cô trừng phạt, đầu lưỡi ngang ngược liếm lên hàm răng cô, ra sức mút lấy hai cánh môi cô, nhân lúc cô sợ hãi hơi hé miệng, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, quấn quít lấy lưỡi cô không ngừng mút vào, đầu lưỡi quét qua từng chiếc răng của cô. Cho đến khi Chu Thanh Thanh ở trong lòng anh bị hôn đến khó thở, anh mới buông môi cô ra.
Cúi đầu nhìn cô gái đang thở dốc trong lòng mình, lông mi dài hơi rung rung, ánh mắt mông lung mờ hơi nước, hai má đỏ hồng, cánh môi mọng hơi trề ra, quyến rũ anh lại muốn cúi đầu hôn lên đôi môi cô.
Chu Thanh Thanh không ngừng thở gấp, đôi mắt long lanh ngập nước mở to, trừng trừng nhìn Lâm Diễn, tại sao cô cứ bị anh hôn đến mức khó thở nhanh đến thế, nhưng còn anh thì lại thoải mái như chẳng hề có chuyện gì. Cảm nhận thấy khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông trước mắt lại đang áp sát, cô vội vàng dùng tay che miệng anh, không để anh có cơ hội hôn khiến cô đầu óc choáng váng nữa.
Người đàn ông gian xảo vươn đầu lưỡi nóng ấm, liếm bàn tay nhỏ bé của Chu Thanh Thanh đang che trên miệng mình, đầu lưỡi ấm mềm nhẵn khiến Chu Thanh Thanh sợ hãi lập tức rút tay về.
Trong lòng bàn tay có cảm giác ẩm ướt, lại bị đầu lưỡi của anh liếm dẫn đến một trận tê dại, mặt Chu Thanh Thanh lại một lần nữa đỏ bừng.
Trên mặt Lâm Diễn là nụ cười tà ác, cúi đầu nhìn Chu Thanh Thanh trong lòng mình, đôi mắt to vô tội hơi long lanh nước mở trừng trừng như một con thỏ con nhìn anh, đôi môi bị anh hôn đỏ mọng ướt át hơi nhếch lên, trên người có hương bạc hà thơm mát dễ chịu.
Cuối cùng Lâm Diễn không chịu được cảnh tượng hấp dẫn trước mắt, nhân lúc Chu Thanh Thanh không phòng bị, thò tay bắt đầu cởi đám quần áo lộn xộn trên người cô, đồng thời thè lưỡi liếm vành tai xinh xắn của cô, hết mút vào lại ngậm lấy, phân tán sự chú ý của cô. Cảm giác thân thể trong lòng đang không ngừng run rẩy, Lâm Diễn lại không ngừng ngậm lấy vành tai nhỏ nhắn của cô.
Ơ ơ ơ, quần áo của cô đâu hết rồi? Sao lại rơi hết trên sàn thế kia?
“Ưm… Đừng, đừng…” Chu Thanh Thanh cũng không kìm được tiếng rên khẽ, cảm giác hoàn toàn lạ lẫm này khiến cô sợ hãi, cô không biết rốt cuộc phải làm thế nào để thoát ra. Bên tai bị anh dùng đầu lưỡi liếm khiến từ lưng truyền lên một trận tê dại, toàn thân không còn chút sức lực.
Cho đến khi bị thả vào trong bồn nước ấm, Chu Thanh Thanh mới ý thức được “việc chính” mà bọn họ phải làm bây giờ là… tắm rửa.
Chu Thanh Thanh thẹn thùng ngâm mình vào trong nước.
Lâm Diễn bật cười khẽ, cởi thứ duy nhất còn lại trên người, cũng bước vào trong bồn tắm.
Trong gian phòng của Chu Thanh Thanh chỉ có bồn tắm lớn dành cho một người, lúc cô dùng thì thấy bồn tắm rất rộng, nhưng hôm nay có thêm Lâm Diễn lại trở nên vô cùng chật chội.
Thân thể hai người, dù hữu ý hay vô tình thì cũng luôn bị đụng chạm… Thế nhưng, Lâm Diễn lại nghiêm túc giúp cô tắm rửa, đổ ra rất nhiều sữa tắm xoa lên khắp người cô, bàn tay to vuốt ve từng tấc da thịt, bọt xà phòng nhanh chóng bao phủ toàn thân cô…
Đương nhiên, bàn tay của Lâm Diễn không thể nào chỉ giúp cô tắm rửa theo quy củ, nếu chỉ là tắm rửa thì sao ngón tay lại cứ dừng lại rất lâu ở những bộ phận đặc biệt của cô? Nhưng Chu Thanh Thanh chẳng còn sức lực để ngăn cản những động tác ngày càng không đứng đắn của anh… Thậm chí trong lòng còn có chút… mong chờ! Đây là chuyện gì? Cơ thể cô trở nên thật kỳ lạ, giống như không phải của mình, hoàn toàn không theo sự kiểm soát của cô… Hu hu hu!
Tiếp đó Lâm Diễn bắt đầu tự tắm rửa, có điều không hiểu sao, mỗi một động tác rất bình thường, anh lại làm nó theo một cách vô cùng quyến rũ, khiến Chu Thanh Thanh quên hết cả ngại ngùng, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, ngứa ngáy khó chịu…
Thật vất vả mới rửa sạch tất cả bọt xà phòng trên thân thể hai người, Lâm Diễn đứng dậy, lấy một chiếc khăn tắm sạch sẽ trong tủ âm tường, nhấc cô ra khỏi nước, quấn khăn tắm quanh người cô, sau đó bế cô lên, đi về phía… giường trong phòng ngủ.
Tắm rửa xong, làn da vốn đã mềm mại trắng nõn của Chu Thanh Thanh lúc này lại ửng hồng, vô cùng động lòng người… Lâm Diễn cảm thấy anh không thể nào nhịn được nữa, nhưng mà, vẫn phải nhịn, lần trước là lần đầu tiên của cô, không thể tránh khỏi đau đớn, nhưng lúc này đây, anh muốn mang lại cho cô sự trải nghiệm hoàn mỹ nhất.
Chu Thanh Thanh cảm giác mình được nhẹ nhàng thả xuống mặt giường lớn, khăn tắm bung ra, cô không một mảnh vải che thân, hoàn toàn lộ ra trước mắt anh, cả hai người đều trần trụi, nhưng trái lại cô không hề sợ hãi hay muốn lùi bước, bởi vì cô cũng khao khát anh.
Trên chiếc giường đơn màu trắng, đôi mắt với hàng mi hơi rung động đang mơ màng nhìn cô. Cô không có ngũ quan hoàn hảo, cũng không có đường cong khiến người ta ghen tị, nhưng đối với anh lại có sức hấp dẫn chết người, làn da cô trắng ngần như trong suốt, từng đường cong đều thật đáng yêu, nhìn thật ngọt ngào ngon miệng!
Lâm Diễn cúi người hôn lên cánh môi non mềm giống như đóa hoa tươi đẹp, bàn tay to không khách khí nhẹ nhàng xoa nắn trước ngực cô…
Bởi vì trong lòng cô đã có tình cảm với anh, cho nên, cô quên hết tất cả ngại ngùng và e sợ, theo sự dẫn dắt của anh, hoàn toàn chìm đắm.
{phía dưới lược bỏ tám trăm chữ}…
…
Cho đến khi hai người đã yên bình trở lại, Chu Thanh Thanh tựa trên vòm ngực gợi cảm của Lâm Diễn, buồn ngủ ngáp một cái.
Lâm Diễn vòng tay ôm chặt cô, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô, giọng nói đầy nuông chiều: “Mệt à? Ngủ đi.”
Chu Thanh Thanh mơ màng “ừm” một tiếng. Trước khi chìm vào giấc ngủ mơ hồ nghĩ, vậy có lẽ là, đã chính thức, make love.
Khiến người ta trong chốc lát có cảm giác như lên mây, rồi lại cảm giác như rơi xuống vực thẳm, chìm nổi trong biển dục vọng, cả thể xác và tâm hồn đều giao cho một người khác, cũng dùng toàn bộ thể xác và tâm hồn để cảm nhận đối phương… Thân thể kết hợp và cũng là tâm hồn tương giao… Chẳng trách, hồn xiêu phách lạc…
Thân thể họ giờ phút này vẫn thân mật quấn lấy nhau, nhưng cô biết rõ, khoảng cách giữa hai người, rất xa rất xa. Thế nhưng, lúc này đây, cô không muốn trốn tránh, chùn bước, cô muốn, cố gắng, tới gần anh.
… Lâm Diễn, sau khi đã cùng anh, anh bảo em làm thế nào có thể bằng lòng với những người đàn ông khác.