Vũ Động Càn Khôn

Chương 74: Huyết tẩy Hắc Long trại

Trước Sau

break
Ngày hôm sau, khi sắc trời vẫn còn chưa sáng tỏ thì bên trong Thiết Mộc trang đã có không ít nhân mã tập trung lại. Những người này đều mặc áo đen, thậm chí ngay cả trên vó ngựa cũng được quấn vải lên, mọi người đều trầm mặc không nói gì, nhưng trong không khí lại ẩn ẩn có một cỗ sát ý âm lãnh đang bốc lên hừng hực.

Nhìn nhân mã đã tập hợp đầy đủ, hai mắt Lâm Chấn Thiên xẹt qua một tia lạnh lùng. Hắn cũng không nói gì nhiều, vung bàn tay lên, ngay sau đó Lâm Khiếu và Lâm Mãng dẫn đầu đám nhân mã lao ra khỏi Thiết Mộc trang. Nhìn ba người từ phía sau, đám nhân mã này giống như một dòng nước lũ màu đen xông ra khỏi thôn trang.

Lâm Động đứng ở trên tường viện nhìn nhân mã Lâm gia biến mất thật nhanh trong bóng đêm, thì khẽ thở ra một hơi. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lâm gia hưng sư động chúng như thế, có thể tưởng tượng sau khi tin tức Hắc Long trại bị tiêu diệt truyền ra, đối với đông đảo thế lực phụ cận trong vòng phương viên trăm dặm sẽ chấn động đến bực nào.

Xem ra đám người Lâm Chấn Thiên đích xác là không muốn tiếp tục ẩn nhẫn giống như trước kia nữa rồi…

o0o

Sắc trời dần dần sáng lên, mặt trời dần trải rộng, một lần nữa đem ánh sáng rực rỡ ấm áp chiếu rọi tới mỗi một chỗ trên mặt đất.

Trên tường viện có không ít những trang đồng lứa Lâm gia đang tập trung một chỗ. Lâm Động ngồi một chỗ trên ụ đá, Thanh Đàn ngồi bên cạnh cùng với đám người Lâm Hà đàm tiếu.

Mà khi nói chuyện, hắn cũng nhìn thấy ánh mắt đám người Lâm Hà không ngừng nhìn ra phía xa, trong mắt có vẻ lo lắng không thôi.

"Ha hả! Yên tâm đi, Hắc Long trại tuy mạnh, nhưng lần này Lâm gia ta cũng đã dốc hết toàn bộ lực lượng, hơn nữa gia gia còn tự mình xuất thủ, Hắc Long trại kia sẽ không có kết cục gì tốt đẹp đâu" Lâm Động cười an ủi.

Nghe được Lâm Động an ủi, sắc mặt đám người Lâm Hà cũng dễ nhìn hơn một chút.

"Ta cùng với Lâm Hoành trong vòng hai tháng có thể sẽ đột phá đến Địa Nguyên Cảnh, mặc dù còn chưa so được với ngươi, bất quá đến lúc đó cũng có thể giúp đỡ người trong nhà một chút." Lâm Hà vén đám tóc đen che trước trán, đột nhiên nhẹ giọng nói.

Nghe vậy, Lâm Động khẽ mỉm cười, bởi vì nguyên nhân có mạch khoáng Dương Nguyên Thạch, cho nên hiện tại đãi ngộ mà Lâm Hà, Lâm Hoành hưởng thụ vượt xa trước kia. Thậm chí ngay cả Dương Nguyên Đan, thỉnh thoảng cũng có thể sử dụng, điều này nếu là trước kia sẽ là một chuyện cực kỳ khó có thể tưởng tượng được. Mà hiện nay có đãi ngộ như vậy, tốc độ tu luyện của bọn họ cũng tăng nhanh không ít.

"Về thôi..."

Lâm Động từ trên ụ đá nhảy xuống, vừa muốn để cho mọi người đi nghỉ ngơi một chút, thì trong lòng đột nhiên vừa động. Hắn ngẩng đầu có chút mừng rỡ, nhìn về cuối tầm mắt, ở nơi đó mơ hồ truyền đến tiếng vó ngựa trầm thấp.

Nghe Lâm Động nói thế, đám người Lâm Hà cũng trở nên mừng rỡ, vội vàng đứng dậy. Quả nhiên là nhìn thấy một lượng lớn nhân mã hiện ra tại cuối tầm mắt, cuối cùng mang theo tiếng vó ngựa ầm ầm hóa thành một dòngnước lũ, xông vào bên trong cửa trang đang mở rộng.

Theo nhóm nhân mã này vọt vào trong Thiết Mộc trang, mùi vị huyết tinh nhàn nhạt cũng từ trên thân thể bọn họ bay ra, hiển nhiên trước đó bọn họ đã trải qua một cuộc huyết chiến.

Nhìn nhóm nhân mã này chiến thắng trở về, trong trang bỗng vang lên tiếng hoan hô điếc tai nhức óc.

"Cha, giải quyết xong rồi ạ?"

Lâm Động từ trên tường viện nhảy xuống, nhìn Lâm Khiếu thấp giọng nói, hắn có thể nhìn thấy trên quần áo Lâm Khiếu có dính một ít vết máu đỏ sẫm.

"Ừ! Từ nay về sau, ở nơi này Hắc Long Trại sẽ không còn tồn tại nữa" Vẻ mặt Lâm Khiếu cực kỳ hưng phấn, hắn cười híp mắt vỗ vỗ bả vai Lâm Động, sau đó vén miếng vải dầu màu đen ở phía sau trên xe ngựa, trong đó lộ ra một lượng lớn hoàng kim cùng với các loại vật phẩm khác.

"Những cái này là do từ Hắc Long trại thu thập được, những thứ này do bọn đạo phỉ cất dấu, con xem có cái gì cảm thấy hứng thú thì cứ cầm đi" Lâm Khiếu nói.

Ánh mắt Lâm Động có chút ngạc nhiên nhìn trên xe ngựa một hồi, phía trên bàn tay Lâm Khiếu lật ra, đối với cái gọi là vàng bạc châu báu, hắn cũng không có hứng thú quá lớn, cho nên ánh mắt của hắn, cơ hồ tất cả đều là dừng lại ở những vật nhìn qua có chút ly kỳ cổ quái. Bạn đang đọc truyện tại
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc