Hai thân thể nhuốm đầy máu tươi đổ vật ra đất, bụi bay lên rồi hạ xuống.
Cả tòa thành chìm trong yên lặng.
Mọi người sau khi chấn dộng trong chốc lát cùng nhìn về thân ảnh duy nhất đứng trong hố. Không ít người ánh mắt đều có phần ngưng trọng và khâm phục, họ biết đổ chiến thắng được hai kẻ kia cần phải hy sinh nhiều thế nào.
Ở Loạn Ma Hải lúc này, người trẻ tuổi làm được đến mức này có lẽ cũng chỉ có kẻ biến thái là Lâm Động này thôi...
- Thắng thật rồi... thật lợi hại...
Ánh mắt Châu Trạch có chút hoảng hốt nhìn bóng lưng kia, hắn hít sâu một hơi, lúc này kiêu ngạo như hắn cũng không thể không khâm phục Lâm Động. Chỉ khi dã giao đấu với Hỏa Thần, Từ Tu mới hiểu được sức mạnh của chúng. Nhưng giờ Lâm Động dã một mình chiến thắng hai người bọn chúng. Khả năng đó chẳng ai trong số đệ tử trẻ ở Loạn Ma Hải hiện nay sánh bằng.
Nhãn quang của sư phụ quả nhiên rất tốt.
Mắt Đường Tâm Liên lóc sáng khi nhìn thân ảnh dưới hố. Giọng nói của nàng lúc này khá nhẹ nhàng. Điều này rất hiếm thấy ở nàng.
- Muội biết nhất định Lâm Động ca sẽ thắng mà!
Mộ Linh San hứng khởi nói. Có lẽ trong ba người chỉ có cô bé là vẫn tin Lâm Động sẽ chiến thắng.
- Sau này Lâm Động ca sẽ là người nổi tiếng là Loạn Ma Hải đó... Nếu Tà cốt Lão Nhân của Tà Phong Động Thiên biết được chắc chắn không dám xuất hiện trước mặt huynh ấy nữa.
Trên một công trinh kiến trúc cách đó không xa, cổ Nhã trút được gánh nặng, hi hi cười.
Cổ Yên và cổ Mộng Kỳ nhìn nhau cùng khẽ cười. Họ biết sau trận chiến này danh tiếng của Lâm Động sẽ vang dội khắp Loạn Ma Hải. Tuy không biết Lâm Động ở Đông Huyền Vực có thân phận thế nào, nhưng chắc chắn sau chuyện này sẽ gầy nên một sự chấn động rộng lớn.
Nam nhân bước ra từ Đông Huyền Vực này sẽ khiến cho bất cứ ai cũng cảm thấy chấn kinh.
Hỏa Viêm Thành yên lặng một lúc lâu, bỗng nhiên có tiếng ai đó reo hò, rồi cả tòa thành bùng nổ trong tiếng hò reo.
Trận chiến đặc sắc này đủ sức thuyết phục bất cứ ai.
Trong tiếng hò reo vang dậy khắp trời đất, thân ảnh kia khe động đậy, rồi bắt đầu ho sử sụ, máu tươi bắn ra tung tóe, rối hắn lấy tay bịt lại, gương mặt trắng bệch đến dáng
- Thật sự... rất khó đối phó.
Lâm Động nhìn hai kẻ trước mắt, không kìm được cười khổ, hắn nhận thấy nguyên lực trong cơ thể đã tiêu hao cạn kiệt.
Đầu óc hắn bắt đầu có cảm giác quay cuồng, muốn nhấc chân lên nhưng thân thể không điều khiển được mà loạng choạng rồi ngã ra.