Những hùng chủ của nhân tộc bị lời Lâm Minh nói chấn động. Bọn họ không chỉ ngơ ngác nhìn nhau, tay cầm rượu đổ cả ra ngoài. Tạo Hóa Thánh Hoàng đang rầu muốn kiếm Lâm Minh vậy mà hắn chủ động đưa lên cửa.
Trong đại chiến chủng tộc này muốn ước đàm thì phải là thực lực hai phe ngang ngửa nhau mới được, không thì ai thèm đàm với ngươi? Trực tiếp xử lý ngươi là xong.
Chẳng lẽ . . . Lâm Minh đã có tự tin đối diện Tạo Hóa Thánh Hoàng?
Hiểu được điều này mọi người ngơ ngác không nói nên lời.
Hạo VũThiên Tôn ngây ra lúc lâu mới mở miệng hỏi:
- Lâm Minh, ngươi muốn quyết chiến với Tạo Hóa Thánh Hoàng?
Hạo Vũ cho rằng ước đàm và quyết chiến không khác gì nhau.
Tiểu Ma Tiên lo lắng hỏi:
- Ngươi . . . Có tin tưởng đánh bại Tạo Hóa Thánh Hoàng?-
Tiểu Ma Tiên tin tưởng Lâm Minh nhưng mới đột phá Chân Thần đã đụng độ Tạo Hóa Thánh Hoàng thì quá mạo hiểm.
Lâm Minh thản nhiên nói:
- Ta không rõ Tạo Hóa Thánh Hoàng có cảnh giới gì, nếu có thể thì ta nguyện ý ước đàm với Tạo Hóa Thánh Hoàng chứ không phải quyết chiến. Nhưng đôi khi sự việc không như ta nghĩ.
Không ai ngờ sau khi Lâm Minh trở về, cách giải quyết thế cục thánh tộc và nhân tộc lại đơn giản như vậy.
***
Chuyện Lâm Minh ước đàm Tạo Hóa Thánh Hoàng cứ thế được quyết định. Đám người Tiểu Ma Tiên, Hạo Vũ mặc dù vô cùng lo lắng nhưng Lâm Minh có quyền uy cực cao trong nhân tộc, hắn đã từng sáng tạo rất nhiều kỳ tích, không có người chất vấn Lâm Minh, không cho rằng hắn sẽ đi làm chuyện không nắm chắc.
Lùi một bước, dù ước đàm không thành công cũng sẽ chẳng tạo thành hậu quả xấu gì.
Lâm Minh đụng độ Tạo Hóa Thánh Hoàng dù không chiếm lợi cũng nên có cách thoát thân.
Nghĩ đến đây nhiều hùng chủ nhân tộc hơi yên lòng. Thế là quyết định thời gian, địa điểm xong tin Lâm Minh ước đàm Tạo Hóa Thánh Hoàng bị nhân tộc truyền ra ngoài.
Truyền tin là một khôi lỗi tín sử.
Bản chất loại khôi lỗi này thật ra là linh hạm loại nhỏ, trải qua luyện chế có thể đại na di không gian, có thể thay đổi phương hướng khi đi tránh cho bị người điều tra ra chỗ xuất phát.
Hàng ngàn khôi lỗi tín sử nhắm ngay mấy chỗ tụ tập lớn của thánh tộc phóng qua, nửa tháng sau tin đã được đưa tới thánh tộc.
***
Đây là một hao viên không trung ưu nhã.
Trong hư không vũ trụ mênh mông vô tận lơ lửng một vườn hao viên trăm dặm. Trong đó linh thực khắp nơi, hoa thơm chim hót véo von, các loại thiên địa kỳ trân tranh nhau khoe sắc.
Biên giới hao viên bị trận pháp bao lại, đi ra ngoài một bước là trời sao hắc ám sâu thẳm vô han. Cảnh tượng này thật khiến người rung động.
Trong hao viên có mấy tiên sơn lơ lửng. Trên một ngọn tiên sơn nở đóa sen màu xanh to cỡ bánh xe, cánh hoa sen tinh xảo như ngọc, trên tim sen có một thiếu nữ áo xanh ngồi xếp bằng.
Nữ nhân này mặc váy dài màu xanh hoàn mỹ tôn lên vóc dáng thướt tha của nàng, hai mắt hẹp dài, màu da hơi tái như bệnh Tây Thi.
Mái tóc nàng bới cao cắm ba cọng linh vũ xinh đẹp, linh vũ tăng thêm phần bí ẩn khiến người khó nắm bắt.
Nàng chính là môn sinh đắc ý của Phiêu Vũ Thần Vương, Thanh Liên Tiên Tử.
Từ khi nuốt hận dưới tay Lâm Minh thì Thanh Liên Tiên Tử luôn bế quan khổ tu, mấy năm nay tu vi tiến triển rất nhanh.
Thanh Liên Tiên Tử không mơ xa sẽ đuổi kịp Lâm Minh nhưng nàng lấy hắn làm mục tiêu cố gắng.
Đôi khi đặt ra một mục tiêu cao, dù không thể với tới nhưng ít ra phát huy tiềm lực của bản thân phát huy đến mức tận cùng.
Phiêu Vũ Thần Vương vốn đã rút ra khỏi đại chiến nhân tộc và thánh tộc, nhưng nàng vẫn đi tới vũ trụ hoang dã. Lý do vì vũ trụ thánh tộc rất bình yên, đặc biệt Thanh Liên Tiên Tử không tìm được đối thủ trong bạn đồng lứa. Tu luyện trong Thánh La Thiên gió êm sóng lặn bình thản giống như bế quan một mình.
Vì vậy Thanh Liên Tiên Tử đi tới chiến trường, từ chiến đấu cảm ngộ võ đạocủa mình. Có thể ngẫu nhiên nhìn hai phe chém giết sinh tử, thậm chí là cao thủ đánh nhau. Đối với Thanh Liên Tiên Tử thì đây là sự dẫn dắt.
Tiếc rằng bây giờ nhân tộc lẩn trốn khắp nơi, đã lâu không đánh với thánh tộc.
Mấy hôm nay Thanh Liên Tiên Tử tĩnh tọa khổ tu trên tiên sơn, cho đến một ngày nọ nàng đang tĩnh tọa đột nhiên mở mắt ra. Thanh Liên Tiên Tử nhìn bên ngoài kết giới vườn hoa không trung có một con chim khôi lỗi dài ba thước bay nhanh, là một khôi lỗi tín sử.
- A?
Thanh Liên Tiên Tử lòng máy động lắc người đến bên ngoài kết giới.
Thanh Liên Tiên Tử tùy tay chộp khôi lỗi, nhìn tin tức trong đó, lòng rung động.
- Đây . . . Đây là sao?
Khôi lỗi tín sử mang theo ngọc giản chứa tin tức. Bên trong ghi rất đơn giản, chỉ một câu ngắn ngủi. Thời gian đã định sẵn, địa điểm, nêu ý muốn ước đàm với Tạo Hóa Thánh Hoàng, ký tên là Nhân Hoàng Lâm Minh.
Lâm Minh, ước đàm Tạo Hóa Thánh Hoàng!?
Thanh Liên Tiên Tử há hốc mồm, đầu óc hỗn loạn.
Hơn hai ngàn năm trước lần đầu tiên Thanh Liên Tiên Tử gặp Lâm Minh từng cho rằng hắn là đối thủ của nàng, dẫn dắt Hoang chi quân đoàn đi bao vây tiễu trừ hắn. Sự thật chứng minh Lâm Minh và nàng không cùng đẳng cấp, hắn đột phá Thiên Tôn xong đấu ngang tay với sư tôn Phiêu Vũ Thần Vương của Thanh Liên Tiên Tử.
Thanh Liên Tiên Tử không thể khôngtâm phục khẩu phục Lâm Minh, nhưng nàng không nghĩ rằng trong hai ngàn năm ngắn ngủi hắn có thể đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng.
Tạo Hóa Thánh Hoàng xứng đáng với từ hình dung sâu không lường được.
Ước đàm và ước chiến là cùng khái niệm, trừ phi Lâm Minhbản tôn không xuất hiện.
Nhưng nếu bản tôn không lộ mặt thì trực tiếp dùng khôi lỗi tín sử truyền tin là được, cần gì chỉ rõ thời gian, địa điểm, trịnh trọng ước đàm với Tạo Hóa Thánh Hoàng?
Chẳng lẽ Lâm Minh đã tự tin đến mức có thể đối kháng Tạo Hóa Thánh Hoàng?
Thanh Liên Tiên Tử cảm giác gần như là chuyện không thể. Mới trôi qua bao lâu, hai ngàn năm trước Lâm Minh là tu vi Thiên Tôn hạ vị hiện tại có thể tới trình độ nào? Lâm Minh cho rằng với cực hạn Thiên Tôn gì đó có thể chiến thắng Tạo Hóa Thánh Hoàng sao?
Thanh Liên Tiên Tử nắm chặt khôi lỗi tín sự, lặng im một lúc sau báo tin cho sư tôn Phiêu Vũ Thần Vương ngay.
Không chỉ Thanh Liên Tiên Tử, nhiều cao thủ thánh tộc đều nhận được tin tức.
Trong đó bao gồm các Thiên Tônthánh tộc, những tuấn kiệt thế hệ trẻ như Diệu Nhật, Tà Nguyệt.
Khi mọi người nhìn khôi lỗi tín sử, trước tiên cho rằng đang đùa bọn họ, khả năng lớn nhất là cái tòngg.
Bọn họ không tin Lâm Minh sẽ đến Thiên đảo ước đàm với Tạo Hóa Thánh Hoàng, cho hắn mượn một trăm lá gan cũng không thể nào. Nếu Lâm Minh đến thật thì đó không phải can đảm mà là ngu ngốc.
Gần Tạo Hóa thánh cung, đám Thiên Tônthánh tộc tập hợp lại phỏng đoán ý đồ nhân tộc.
- Các ngươi nói xem có phải nhân tộc đặt bẫy gì không?
- Ha ha ha! Nhân tộc có thể đặt cái bẫy cao minh gì được? Hiện tại nhân tộc có Chân Thần chỉ là hai người Thần Mộng, Đế Thích Già. Tuy Lâm Minh chưa đến Chân Thần nhưng thực lực sớm tới cảnh giới Chân Thần, chắc hắn mạnh nhất nhân tộc. Nhưng bằng vào ba người này tổ hợp lại làm sao có thể bày ra cạm bẫy đủ để uy hiếp Thánh Hoàng bệ hạ được? Dù cho nhân tộc một ngàn năm để bài bố các tầng cơ quan đại trận cũng không thể tổn thương một cọng lông của thánh hoàng bệ hạ.
- Không sai! Ngươi nói đúng,! Nhưng kỳ lạ, chẳng lẽ nhân tộc rảnh rỗi sinh nông nỗi dùng cách này đùa chúng ta? Hay mấy năm nay bọn họ bị chúng ta đè ép không thở nổi, cộng thêm Thánh Hoàng bệ hạ nuốt mất khí vận của họ, bọn họ hận ngứa răng nhưng không tìm ra cách nào trả thù vì vậy dùng thủ đoạn ấu trĩ này?
- Hừ! Nhân tộc chưa tới mức nhảm như thế. Mặc kệ bọn họ có ý định gì, ngày đó chắc chắn Lâm Minh sẽ không đến. Người này thực lực xuất chúng, trưởng thành nhanh, cực kỳ khó chơi, là mối hạo lớn trong lòng chúng ta. Tai họa này không thể ngốc tới mức đó.
- Chúng ta không nghĩ ra nguyên nhân nhân tộc làm như vậy, cạm bẫy gì đó thì ta nghĩ các vị đã nghĩ nhiều. Đừng nói nhân tộc không có năng lực này, dù Hồn tộc tham gia vào cũng làm được gì? Chúng ta chỉ cần phái người đi điều tra là được, Thánh Hoàng bệ hạ có thể dùng cảm giác tra xét từ xa, nếu có cạm bẫy không thể nào không có dấu vết.
Đám Thiên Tônthánh tộc phân tích hàng loạt, cuối cùng kết luận nhân tộc đưa ra những khôi lỗi tín sử chẳng hiểu ra sao, không biết mục đích của nhân tộc là gì.
Lúc này Phiêu Vũ Thần Vương hay Thiên Cương Thần Vương đều nhận được tin tức.
Thiên Cương Thần Vương vuốt râu cứng như kim thép của mình, hơi hưng phấn nói:
- Thú vị, thú vị!
Lâm Minh ước đàm Tạo Hóa!
Thiên Cương Thần Vương cũng không tin thực lực của Lâm Minh có thể trưởng thành nhanh như vậy, nhưng không cản trở Thiên Cương Thần Vương mong chờ chuyện này. Thiên Cương Thần Vương rất muốn nhìn xem Lâm Minhnhân tộc chuẩn bị làm cái gì.
Thiên Cương Thần Vương rất mong chờ:
- Xem ra ta phải đi hoang dã một chuyến.
Thiên Cương Thần Vương rút ra khỏi đại chiến nhân tộc và thánh tộc nhưng không có nghĩa là bản thân không thể đi xem cuộc chiến.