Hì hì . . . Tiểu Mẫn bật cười. Hạ Hi Tuyền cũng không cưỡng lại được, nhìn con mình một cái, rồi quay đầu nhìn Lý Hạ Thu càng cười lớn hơn!
Cả nhà không có lương tâm . . . Lý Hạ Thu lên án: Còn nữa Hạ Hi Tuyền, chị nghe xem con trai chị nói gì vậy!?
Nói tiếng người . . . Phương Chính cãi lại, thấy mẹ trừng thì cậu ta vội vàng cúi đầu bới cơm.
Buổi tối Lý Hạ Thu ngủ cùng Hạ Hi Tuyền, ôm máy vi tính của mình chơi game online. Hạ Hi Tuyền đi tới, ‘bộp’ một cái khép laptop của cô ấy lại.
Mẹ kiếp, bà chị, em còn đang cày game. Lý Hạ Thu kêu lên.
Muốn cày game thì về nhà mà cày, nói đi, em làm sao mà buổi sáng khóc thê thảm như vậy? Hạ Hi Tuyền không để ý cô ấy gào thét, trong tay đang cầm ly uống một ngụm nước, mới thong thả ung dung mở miệng.
Em với anh ấy cắt đứt hoàn toàn rồi! Lý Hạ Thu nhăn nhó thật lâu, mới nói.
Tại sao?
Anh ấy có người ở ngoài, tận mắt em nhìn thấy đấy! Ánh mắt Lý Hạ Thu đờ đẫn.
Hạ Hi Tuyền thở dài: Có lẽ có hiểu lầm gì đó thôi, hai người tụi em đã quen nhau nhiều năm như vậy rồi mà!?
Là do em vẫn không muốn kết hôn, chia tay thì chia tay, em không trách anh ấy đâu . . . thật đấy . . .
Hạ Hi Tuyền thấy nước mắt đã ứa ra trong mắt cô ấy, trong lòng cũng chua xót: Tiểu Hạ, đừng như vậy, em nên làm hòa với anh ấy đi!
Hả, cái gì mà ‘nên’ hay ‘không nên’ chứ, có lẽ thật sự là hết duyên đi! Lý Hạ Thu nhớ tới cảnh tượng nhìn thấy ở quán bar ngày hôm qua.
Em cứ chạy trốn như vậy, chuyện của công ty đều không quản sao?
Tuần tự từng bước đi, những Dự án và những người đó em đều nắm rõ mà!
Aizz . . . Thế sinh viên lần trước đó thế nào? Hạ Hi Tuyền chợt nhớ tới.
Không tệ, cô bé đó đáng để bồi dưỡng, cô sinh viên của Tôn Kiêu này quả thật rất bản lĩnh! Aizz, hai ngày nữa em muốn mời cô ấy ăn bữa cơm.
Thôi đi, đừng có mang cái kiểu trên thương trường ấy của em tới đây, Tôn Kiêu không rảnh để ý đến em đâu, cô ấy có thai rồi. Hạ Hi Tuyền căm ghét nhất là Lý Hạ Thu đối xử với ai cũng giống như đối xử với những người làm ăn vậy.
Có thai à, thật tốt!! Lý Hạ Thu thật lòng vui mừng cho cô ấy. Hạ Hi Tuyền nhìn dáng vẻ cô ấy, muốn nói gì đó nhưng lại sợ cô ấy khổ sở, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Chị định hôm nay tới thăm cô ấy, kết quả là vừa muốn lên xe thì em đến, ngày mai chị đi thăm cô ấy, em phụ trách đưa đón Nguyên Bảo và Phương Chính đó nha! Hạ Hi Tuyền phân công.
Lý Hạ Thu nằm lỳ trên giường lăn lộn giả chết: Không! Em mới vừa thất tình, tâm tình không tốt . . .
Hạ Hi Tuyền đá cho cô ấy một phát, tỏ ý kháng nghị không có hiệu quả.
Sáng hôm sau, sau khi Hạ Hi Tuyền gọi Lý Hạ Thu dậy, dặn cô ấy đến giờ thì đi đón hai đứa, buổi trưa sẽ gặp nhau ở trung tâm thành phố, rồi đi tới thăm Tôn Kiêu.
Mở cửa cho Hạ Hi Tuyền là một người phụ nữ trung niên, thấy Hạ Hi Tuyền nhìn bà ấy có vẻ kinh ngạc thì bà ấy vội chủ động giới thiệu thân phận: Tôi là người giúp việc mà anh Lộ mời tới để chăm sóc cho cô chủ.
Hạ Hi Tuyền gật đầu, đổi giày rồi đi tới phòng thăm Tôn Kiêu.
Buổi trưa, Hạ Hi Tuyền từ nhà Tôn Kiêu ra, đi thẳng tới trung tâm thành phố, rồi Hạ Hi Tuyền mới gọi cho mấy người Lý Hạ Thu hỏi ở đâu, Lý Hạ Thu vui vẻ nói KFC .
Hạ Hi Tuyền đậu xe xong, đến tiệm của Phó Sính Dương dẫn Hiểu Phàm theo, sau đó đi tìm bọn họ.
Vừa vào cửa đã nhìn thấy ba người, trên tay mỗi người cầm một cánh gà nướng kiểu Áo ăn vô cùng vui vẻ.
Hạ Hi Tuyền dẫn Hiểu Phàm qua, đưa tay cầm một cái cho Hiểu Phàm, rồi bắt đầu bắt bẻ tướng ăn của Lý Hạ Thu: Trước mặt một đám con nít, em có thể giữ chút hình tượng được không?
Mẹ nó, chị có hình tượng, thì chị không ăn à? Lý Hạ Thu chẳng hề để ý, cãi lại.
Ba đứa trẻ xấu bụng nhìn Hạ Hi Tuyền cười, Hạ Hi Tuyền lườm chúng một cái, đưa tay cầm một chiếc humberger ăn.
Ăn xong theo lẽ thường thì đi xem phim, Lý Hạ Thu vẫn đang tìm kiếm những bộ phim hay trên điện thoại di động, thì tụi Phương