Buổi chiều ngày thứ hai, Nam Nam không có tiết vì thế vui vẻ đổ bộ vào Thiên Long. List bạn tốt chỉ mỗi Mặc Tả Lưu Niên, tối hôm qua chỉ chơi với hắn, quên tra Tiểu Cầm với Đại Dũng, mà hiện tại nick em trai xám xịt, đang là ban ngày hẳn là đi học.
Tiểu Cầm có tiết, Đại Dũng thì khỏi bàn, hễ lão bà không login thì hắn cũng không login, dù sao buổi tối mới tập trung nhiều acc lớn, vì mấy acc lớn off hết cho nên thường có vài người lên kênh thế giới than vãn.
Hiện tại cô đang mang theo Tùng Thử Biến Dị chạy đi khắp nơi làm nhiệm vụ, nhiệm vụ muôn năm! Nhị Nam mặc chiếc váy hồng nhạt, cầm kiếm gỗ đào, không có tọa kỵ mà chỉ dựa vào hai cái chân, đem nhiệm vụ từ cấp 1 làm dần lên cao, loay hoay ở Đôn Hoàng, Tùng Thử Biến Dị đã thăng cấp, còn lĩnh ngộ thêm hai kỹ năng mới là Huyền Lôi Chú và Thuấn Ảnh.
Một lần nữa làm nhiệm vụ loại này trong lòng Nam Nam tràn đầy cảm xúc, nhớ lại lúc trước là người mới chính cống, được người ta mời vào đội thì hưng phấn không thôi, không khỏi nhớ lại năm người bạn thời xa xưa.
Lúc đó cũng 15 cấp như bây giờ, cũng là gặp được ở Đôn Hoàng, khi đó anh ta mới 13 cấp, vì tránh cho làm cùng một nhiệm vụ dẫn đến tình trạng cướp quái nên hai người tổ chung một đội, thông qua trò chuyện mà quen biết nhau. Về sau hay đi phụ bản xoát cờ chung, cả hai thêm nhau làm bạn tốt, dắt nhau đi xoát phản tặc, xoát ác tặc, làm Q kiếm nguyên liệu chế thần khí (Zet: trước dịch thiếu, bây giờ dưới 100 cấp luyện hồn thần khí sẽ thay đổi hình dạng, còn thu thập nguyên liệu như này chỉ chế được thần khí nhỉnh hơn chế hay lụm từ quái thôi, thua tk đã luyện hồn), chinh phục Yến Tử Ổ, chạy lên Yến Vương Cổ Mộ train cấp, quan hệ hữu nghị lên tới hơn 80 cấp.
Cô nói mình muốn lập bang, anh ta liền ủng hộ, nhưng ủng hộ trên phương diện tinh thần bởi vì anh ta không phải ngoạn gia RMB, ban ngày anh ta đi làm chỉ có buổi tối mới login, không giống như Nam Nam có nhiều thời gian để online. Cô chạy thương lời 1000 kim mở ra bang hội, cho anh ta làm phó bang chủ. Đại Dũng và Tiểu Cầm thì giữ chức Nội Vụ Sứ, Tiểu Cầm còn hỏi Nam Nam có ý định kết hôn với anh ta không, cô kiên quyết nói không. Hơn nữa người kia đâu có nói với cô mấy loại chuyện này, biết cô còn là sinh viên mà anh ta là thành phần tri thức, khẳng định coi cô như em gái mà thôi, còn thường xuyên nhắc cô đừng quá mê game, ngồi lâu hư mắt. Hai người chỉ là bạn bè!
Nam Nam rất tin tưởng anh ta, cảm thấy anh ta rất chính chắn xứng với cái danh “anh trai”, đôi khi gặp chuyện phiền lòng cô đều kể cho anh ta nghe, thẳng đến lúc xảy ra mâu thuẫn với Đại Dũng.
Nói là mâu thuẫn kỳ thật chẳng to tát gì, nhưng đây là Internet, vì mấy câu mích lòng cũng có thể làm to chuyện lên. Chuyện là vầy, anh ta thêm một người đồng nghiệp vào bang, nhưng người này rất thích gây chuyện, chém giết gây thù khắp nơi, cấp chẳng cao hơn ai nên cứ đè acc nhỏ ra gây sự, người bị hại tìm tới cửa, Nam Nam coi trọng tình nghĩa bảo vệ người nhà dẫn đến tình trạng hay dẫn nhau ra Kính Hồ hoặc Nhạn Nam PK.
Dần dần Đại Dũng cảm thấy khó chịu, mắng người đó ngay trên kênh bang là đừng làm thối thanh danh bang hội liên lụy bang chủ, bất quá người nọ càng kiêu ngạo, ỷ vào có Phó Bang Chủ chống lưng nên to mồm cãi lại, còn nói Nam Nam không có bản lĩnh PK thì đừng PK tránh làm mất mặt người trong bang!
Nam Nam nổi giận, không phải cô không có bản lĩnh sự đánh nhau, mà là do trang bị quá cùi mà thôi, đương nhiên vấn đề không phải ở chỗ này, vốn nghĩ vì anh trai nhà mình muốn giúp một tay, ai dè kết quả người ta trả ơn là một cái tát vào mặt, dứt khoát đá người này ra khỏi bang.
Buổi tối anh trai trên danh nghĩa của cô login, hỏi nguyên nhân xong thế nhưng quở trách Đại Dũng không đúng còn nói Đại Dũng thích đánh nhau mà cấm người ta, song phương mắng nhau long trời lỡ đất. Lợi dụng chức Phó Bang Chủ đá Đại Dũng ra khỏi bang, Tiểu Cầm đương nhiên theo chân Đại Dũng, đêm đó hai người họ ngồi nấu cháo điện thoại.
Thật khó tin cái người mình luôn gọi anh trai kia lại chẳng phân biệt phải trái, cô cùng anh ta nói rõ lý lẽ, song phương không ai nhường ai, Nam Nam quá tức giận hủy tư cách Phó Bang Chủ của anh ta rồi logout. Tiểu Cầm đáng thương hết an ủi bạn trai lại quay sang an ủi bạn tốt. Ngày hôm sau Nam Nam vào game, nhận được tin nhắn offline anh ta gửi tới, nói rằng: “Em nên thận trọng khi làm bạn với ai đó! Đừng kết giao với loại người ghê tởm kia, còn phá hủy tình cảm của người khác!”
Tâm lạnh xuống, này không phải đang mắng Đại Dũng với Tiểu Cầm hay sao! Cô lập tức rep lại: “Mẹ nó, bạn bè của tôi không mượn anh xen vào, đồng nghiệp của anh chắc tốt hơn lắm à, thua hai người họ một trời một vực!”
Anh ta lên kênh thế giới chửi ầm lên, còn có người phụ họa nữa, những người đó một là người trong bang hai là bạn bè của anh ta. Tuy rằng chửi nhau ở trong game là chuyện rất bình thường, nhưng nhân vật chính là mình nên không khó chịu là không được, cô quyết định không để ý tới, bởi vì mình chửi lại những người đó ngược lại họ chửi càng hăng say hơn, cho nên thấy cô không phản ứng cũng từ từ lắng xuống.
Khi ra dã ngoại sử dụng Bảo Tàng Đồ, năm acc 80 cấp còn có một acc 90 cấp đuổi theo đưa cô xuống uống canh Mạnh Bà. Hôm nay cô có dịp trải nghiệm cảm giác bị hội đồng là gì rồi, ngay cả mắng cô cũng lười, nhìn thoáng qua tên của bọn họ quả nhiên một chuỗi kẻ thù cũ, cuối cùng lại tới một người nữa, rõ ràng là cái người cô từng gọi “anh trai” kia, cho cô một kích trực tiếp xuống địa phủ.
Sống lại tại Lạc Dương, Nam Nam mở khung quản lý bang hội ra knock out từng người một, phát hiện Đại Dũng và Tiểu Cầm đã rời bang từ khi nào, mọi thứ đã thay đổi, cái bang do chính cô lập ra đột nhiên trở nên xa lạ, kỷ niệm đẹp cuối cùng cũng tiêu tan.
Cô dùng kim tệ mua một cái loa, mắng đặc biệt nhiều, thân là sinh viên khoa văn tất nhiên không cần suy nghĩ từ cần mắng, mắng cho đã cô rời khỏi Thiên Long.
Hiện tại nhớ lại, cô thầm cười nhạo chính mình, tức giận cái gì chứ, chỉ là phù du mà thôi. Người ta hay nói ai mà chẳng có hai mặt, Internet giúp người ta lộ rõ mặt còn lại, Tiểu Cầm chính là cái ví dụ tốt nhất. Còn anh ta, có lẽ do công tác xảy ra vấn đề nên mới như vậy, cũng có lẽ mặt tốt lúc trước luôn bày ra chỉ là giả vờ, đến một lúc nào đó không muốn tiếp tục giả vờ mà thôi. Tóm lại chỉ là người xa lạ, một cái ID, một đống số liệu có thể chứng minh điều gì?
Cho nên hiện tại nên hưởng thụ những lạc thú trong trò chơi đi, còn có em trai làm bạn mà, thật tốt ^_^
Đúng rồi, hiện tại Thiên Long cho mỗi tân thủ một cái túi Càn Khôn, tặng thời trang và tọa kỵ có ngày sử dụng, cô nhanh tay mở ra, mỗi khi lên năm cấp có thể mở một lần, được Thiên Linh Đan nhân đôi kinh nghiệm trong một giờ cùng trang bị và Vạn Linh Thạch, nhân vật của cô đang khoác lên mình bộ thời trang dành riêng cho Noel khi lên level 10, cái váy ngắn đỏ tươi cộng với phần trên khoét ngực, khiến màn hình game rạng rỡ lên không ít.
Đúng lúc này có lời mời tổ đội, mở lên nhìn thử là acc nam 13 cấp. Nam Nam đổ mồ hôi, lại nhớ đến chuyện cũ, sắp giẫm giẫm lên vết xe đổ nữa hay không? Phỏng chừng đối phương cũng đang làm nhiệm vụ, cô nhấn đồng ý.
Cũng là trang phục Noel, đứng chung một chỗ với Nhị Nam thật xứng đôi, tên người này là một đống chữ cái. Cậu ta nói:
【Tổ đội】【Wahspg】: giết Sa Pha Lang?
【Tổ đội】【Nhị Nam】: Ừ.
【Tổ đội】【Wahspg】: cô có quý danh?
Quả nhiên người này đang luyện acc nhỏ làm kho hàng.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: đâu có, tôi là người mới.
【Tổ đội】【Wahspg】: tôi có acc lớn, tôi làm sư phụ của cô nhé?
【Tổ đội】【Nhị Nam】: cám ơn, tôi đã có sư phụ ^_^
【Tổ đội】【Wahspg】: sư phụ của cô cấp bao nhiêu, acc lớn của tôi là 112 cấp.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: *cường* sư phụ của tôi chỉ mới 89 cấp thôi.
【Tổ đội】【Wahspg】: bỏ hắn đi.
Mẹ, đào góc tường em trai mình hả, nghe theo mới lạ.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: cám ơn ý tốt của cậu, sư phụ của tôi là bạn thân của tôi.
Ha ha, nói như vậy đảm bảo người đó sẽ từ bỏ ý định.
【Tổ đội】【Wahspg】: vậy à. . . . . . Thế thì thôi vậy.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: ha ha, ngượng quá. Tôi đánh xong rồi, cậu ở đâu?
【Tổ đội】【Wahspg】: ừ, tôi cũng xong rồi, làm nhiệm vụ kế tiếp đi, cô cũng đánh tàn binh sĩ?
【Tổ đội】【Nhị Nam】: thật trùng hợp.
【Tổ đội】【Wahspg】: đúng vậy, tôi đoán tất cả nhiệm vụ ở Đôn Hoàng này hai ta có thể làm chung.
【Tổ đội】【Nhị Nam】: ha ha.
Cô còn có thể nói thêm cái gì, đừng khéo như vậy chứ, từng quen một người cũng qua cách này, cùng nhau làm hết nhiệm vụ ở Đôn Hoàng, khác ở chỗ anh ta không có acc lớn, chỉ là người mới thôi. Ôi, tức cảnh sinh tình vốn không phải tính cách của cô! Cô đâu phải Lâm Đại Ngọc! Nhân gian có vô số chuyện trùng hợp, đừng đau lòng nữa…
-----
Một ngày nọ sau khi kết thúc tiết học: “Hôm nay, tớ muốn tiêu tiền!” Lí Nam Nam buông một câu như thế, liền kéo Tiểu Cầm đến một cái phố “ăn vặt”, chọn một tiệm nhỏ ngồi xuống.
“Đây là cách tiêu tiền của cậu à -.-” Tiểu Cầm khinh bỉ nói.
Bỗng nhiên một chiếc xe cảnh sát chạy ngang, nháy mắt phố ăn vặt nổi lên một trận cuồng phong, tất cả đều chạy trốn mất dạng, chỉ còn Lí Nam Nam cùng Tiểu Cầm bốn mắt nhìn nhau.
Lúc này, có hai người từ trên xe đi xuống, một trong hai oán giận nói: “Tôi đã nói đi ăn thì đừng lái xe đến, nhìn đi, muốn ăn một chén cơm cũng không ai bán!”