Sính Đình thật sự dở khóc dở cười, cô có khóc vì anh ta đâu, cô là bị tay của ông đập vào đau đến chảy nước mắt có được hay không, nhưng nếu ông nội hiểu lầm, vậy thì đâm lao phải theo lao đi!
"Ông nội, về sau đừng ở trước mặt cháu nói tới người đàn ông kia nữa!"
Sính Đình tức giận nói, Ngọc Kỳ Lân gật đầu một cái, "Được, chờ ta đi đánh nó một trận rồi ta sẽ không để ý tới nó nữa!"
Ngọc Kỳ Lân nắm quả đấm, lại dám khi dễ cháu gái bảo bối của ông, lại cùng người phụ nữ khác làm loạn, nhìn anh trừng trị tiểu tử thối kia thế nào!
Sính Đình nhìn bộ dáng ông nội nổi trận lôi đình, nhíu nhíu mày.
"Ông nội, ông cũng không cần để ý tới bọn họ, đi đánh anh ta cũng đánh không thắng được anh ta!"
Sính Đình tức giận dội nước lạnh!
Ngọc Kỳ Lân vừa tính mở miệng, lại bị câu nói kia của cháu gái chận ngang đến không thốt nên lời.
"Ông nội, ông già rồi, đánh không thắng được anh ta đâu, bây giờ anh ta là thượng tướng, nếu đánh anh ta, đến lúc đó anh ta trả đòn, ông liền ngẻo mất!"
"Nó dám!"
Sính Đình nhìn ông nội một cái, "Tại sao anh ta không dám, ông đánh anh ta, anh phản kích cũng rất bình thường, thôi đi, về sau chỉ cần ông nội và cháu sống với nhau thì Sính Đình cũng rất vui vẻ!"
Sính Đình ôm ông nội, Ngọc Kỳ Lân vỗ vỗ lưng Sính Đình, thở dài.
"Chỉ cần Sính Đình thích là tốt rồi!"
Cô là cháu gái bảo bối của ông, cháu ông không thích thì thôi, dù sao tiểu tử thúi kia cũng không phải là vật gì tốt!
"Đi thôi, ông nội, cháu đi mua đồ nấu cho ông ăn!"
Sính Đình kéo ông nội, Ngọc Kỳ Lân mặc dù mệt chết đi, nhưng vừa nhìn thấy nụ cười trên mặt cháu gái, liền đi theo ra ngoài.
Trong biệt thự của Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình đang ngồi, trên bàn là một đống tàn thuốc lớn, xung quanh anh khói thuốc dày đặc.
Mạc Tử Khiêm vừa vào cửa liền nhíu mày, nhìn thấy cháu trai vẻ mặt đáng ghét ngồi trên ghế sofa, không khỏi nhíu mày.
Ông và Ngọc Kỳ Lân vốn đang dự tính quay về cho phép hai đứa kết hôn, không ngờ lão Ngọc lại nói cho ông biết cháu trai bảo bối của ông và cháu gái bảo bối của lão giải trừ hôn ước rồi.
Như một trái bom phát nổ, khiến đầu óc ông kêu ong ong, vội vàng chạy về xem tên tiểu tử thúi này có chuyện gì xảy ra!
Mạc Thiên Kình ngẩng đầu lên, liếc nhìn ông nội, ánh mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, ngay sau đó lại cúi đầu, băng trắng ở cánh tay đã bị máu nhuộm ướt, đỏ tươi đến chói mắt!
"Tiểu tử thối, vết thương bị sao thế, không phải nói là chỉ trúng một phát đạn sao? Sao bây giờ lại chảy nhiều máu như vậy!"
Mạc Tử Khiêm đi tới, sau khi thấy tàn thuốc trên bàn, gương mặt già càng thêm âm trầm!
"Cái tên tiểu tử thối này, không có việc gì học người ta hút thuốc hả, chẳng lẽ không biết mình đang bị thương sao?"
Nhìn bây giờ anh không ra cái gì, râu ria không cạo sạch sẽ, gương mặt đẹp trai tiều tụy, tóc cũng bù xù, áo sơ mi màu trắng dính đầy máu đã khô!
Mạc Thiên Kình không lên tiếng, bạy giờ anh cảm thấy rất phiền lòng, căn bản không có ý định nghe ông nội càu nhàu.
"Tiểu tử thối, cháu và cháu gái Ngọc Kỳ Lân có chuyện gì xảy ra, cũng đã lên giường rồi, làm sao lại giải trừ hôn ước, cháu có biết như vậy là không có trách nhiệm hay không?"
Dáng vẻ Mạc Tử Khiêm thật sự có chút tiếc rèn sắt không thành thép, đứa nhỏ này học điều xấu, lại học kiểu đùa bỡn tình cảm của con gái người ta!
Mạc Thiên Kình nghe thấy ông nội nói chuyện của Sính Đình, gương mặt đẹp trai càng thêm âm trầm.
"Ông nội, không có việc gì cháu đi nghỉ ngơi trước!"
Nhàn nhạt nói xong, xoay người chuẩn bị lên lầu lại bị mạc Tử Khiêm rống lại: "Tiểu tử thối, nói cho rõ ràng, nếu không hôm nay cháu đừng mơ tưởng đi ngủ!"
Cháu dâu của ông, ngay cả chắt trai của ông cũng không có, nó còn có tâm tình ngủ, thật sự là quá ghê tởm mà!
Mạc Thiên Kình nhìn ông nội, thở dài, quay người đi lên lầu.
Mạc Tử Khiêm cầm điện thoại lên gọi điện thoại của lão Ngọc!
Đang đi dạo siêu thị điện thoại di động Ngọc Kỳ Lân đột nhiên vang lên, vừa nhìn thấy số của lão Mạc liền cau mày bắt máy.
"Lão Mạc, về sau không cần gọi điện thoại tới, hôn ước của hai nhà chúng ta đã giải trừ!"
Khi dễ cháu gái bảo bối của ông chính là khi dễ ông, ông tuyệt đối đứng ở bên Sính Đình!
Mạc Tử Khiêm lúng túng ho khan hai tiếng.
"Lão Ngọc, ông nói cái gì thế? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
Sao ông lại biến thành người hàm oan rồi, xem ra tức giận của lão Ngọc không nhỏ, đến tột cùng những ngày qua Thiên Kình đã làm chuyện gì mà không thể tha thứ thế, sao lại chọc cho lão Ngọc cũng muốn tuyệt giao với ông?
"Chuyện gì xảy ra, sao ông lại hỏi tôi, hỏi cháu trai bảo bối của ông đi!" Dám trước mặt Sính Đình lên giường với người phụ nữ khác, vậy mà hỏi ông chuyện gì xảy ra!
Mạc Tử Khiêm cau mày, xem ra Thiên Kình đích xác đã làm chuyện không thể tha thứ: "Lão Ngọc, ông nên nói rõ ràng cho tôi biết chuyện gì xảy ra, tiểu tử thối Thiên Kình kia không chịu nói!"
Ông đứng ở giữa thật khó khăn a!
"Cháu trai của ông lên giường với người phụ nữ khác ngay trước mặt Sính Đình, Mạc Tử Khiêm, tôi đã nói với ông, hôn sự của hai nhà chúng ta giải trừ!"
Ngọc Kỳ Lân tức giận cúp điện thoại, quay đầu lại nhìn cháu gái bảo bối đang tỉ mỉ chọn lựa món ăn, không khỏi đau lòng.
Cháu gái của ông ưu tú như thế, vậy mà tiểu tử thúi Mạc Thiên Kình kia lại còn làm ra chuyện như vậy, thật sự là quá ghê tởm!
Ông thề, tuyệt đối sẽ không tha thứ cho nó!
Mạc Tử Khiêm nhìn điện thoại, lão Ngọc nói đều là sự thật sao?
Thiên Kình lên giường với người phụ nữ khác ngay trước mặt con bé Sính Đình kia?
Chuyện này. . . . . . Thật là quá đáng!
Tức giận đùng đùng đi lên lầu, mạnh mẽ gõ cửa, Mạc Thiên Kình không chịu được mở cửa, lại phát hiện ông nội gõ cửa ở gian phòng bên cạnh: “Có chuyện gì?"
Mạc Thiên Kình nhíu mày hỏi, nhìn khuôn mặt già của ông nội tràn đầy lửa giận, có dự cảm chẳng lành!
Mạc Tử Khiêm lúc này mới phát hiện thì ra cháu trai lại ngủ ở phòng sát vách!
Tay chỉ vào anh, tức giận đến toàn thân phát run!
"Tiểu tử thúi, anh càng ngày càng có bản lãnh, dám mang phụ nữ tới đây chơi đùa!"
Cho dù có muốn làm cũng không cần ngay trước mặt Sính Đình mà làm chứ, đây không phải là thuần túy làm cho con bé khổ sở sao?
Mạc Thiên Kình cau mày, lạnh nhạt nói.
"Ông nội, có một số việc ông không hiểu!"
Sao anh lại muốn cùng người phụ nữ khác làm loạn, chỉ là. . . . . .
Nếu như Sính Đình có một chút thích mình cũng được, nhưng cô ấy lại không thích mình chút nào, Lina lại quyến rũ mình, mình đang trong cơn tức giận mới có thể làm ra loại chuyện đó!
Mạc Tử Khiêm trợn to hai mắt: "Không hiểu, ta không hiểu, vậy anh nói cho ta biết, tại sao anh lại lên giường cùng người phụ nữ khác ngay trước mặt nha đầu Sính Đình kia?"
Mạc Tử Khiêm rất tức giận, mặt già vặn vẹo, nhìn gương mặt tuấn tú của Mạc Thiên Kình khẽ trầm xuống, biết chuyện đúng là sự thật!
"Ông nội, chuyện cũng đã qua, ông yên tâm, cháu sẽ đi tìm cho ông một cháu dâu!"
Người ta không thích mình, chẳng lẽ mình lại cứ dính lấy sao?
Phụ nữ, tiện tay không phải là cua được một bó lớn sao, chắc hẳn có một đống phụ nữ nguyện ý vì anh mà sinh con dưỡng cái!
Mạc Tử Khiêm tức giận cả người run lên .
"Ta không muốn người phụ nữ khác làm cô dâu của nhà họ Mạc ta, ta chỉ muốn Ngọc Sính Đình, trừ nó ra, ai cũng đừng nghĩ vào cửa chính nhà họ Mạc ta!"
Mạc Tử Khiêm vừa thở phì phò vừa hét lớn, Mạc Thiên Kình bất đắc dĩ nhìn ông nội, thanh minh một lần nữa.
"Ông nội, cô ấy căn bản không yêu cháu, ngay cả khi cháu cùng người phụ nữ khác lên giường, cô ấy cũng không có phản ứng, cô ấy hoàn toàn không thích cháu!"
"Tiểu tử thúi, ta cho anh biết, mặc kệ anh dùng biện pháp, dù sao, anh cũng chỉ có thể lấy nó làm vợ!" Mạc Tử Khiêm lớn tiếng khiển trách cháu trai bất hiếu!