"Không sai, chỉ có giết chết mày rồi, tao mới có thể có con đường sống!"
Tiêu Linh Linh lạnh lùng cười nói, đè xuống cò súng trong tay, thật may là Lý Băng cũng kịp thời mở được sợi dây, dao phẫu thuật giấu ở trong tay áo vèo một cái bay ra ngoài, Tiêu Linh Linh chỉ cảm thấy chỗ cổ tay của mình truyền đến đau đớn, làm cho đường đạn cũng chệch đi.
Sợi dây trên chân Lý Băng cũng được cởi ra, cô đứng dậy, nhìn những tên hộ vệ đang định rút súng ra, vội vàng tung dao phẫu thuật ra lần nữa, rồi nhanh chóng phi người tung một cú đá liên hoàn. . . . . .
Tiêu Linh Linh nằm mơ cũng không ngờ đến người phụ nữ này lại lợi hại như vậy, cư nhiên lại không hề trúng đạn.
Lý Băng cắt vỡ cổ tay của bọn họ, khiến súng đồng loạt rơi xuống sàn nhà, thấy bọn họ còn muốn xoay người nhặt súng lên, cô liền nhanh chóng quét một cái, tất cả đều bị đá bay, cách xa chỗ của đám người kia mấy bước.
Lý Băng đứng ở trước mặt bọn họ, xoay xoay dao giải phẫu sáng loáng cực kỳ chói mắt.
Tiêu Linh Linh đỡ tay phải, lùi ra sau đứng cùng với năm tên đại hán và ba hộ vệ của mình, Lý Băng nhìn bọn họ, hiện tại đang là lấy một chọi tám, tình huống thật phiền toái!
Mấy tên đại hán kia, không có sức lực công kích, thân hình toàn thịt béo làm cho người ta thấy ghê tởm, nhưng còn mấy hộ vệ đứng sau Tiêu Linh Linh kia thì hình như bản lĩnh lại không tệ.
"Không ngờ mày còn có chút bản lĩnh như vậy!"
Tiêu Linh Linh hung ác nhìn chằm chằm Lý Băng, máu tươi chỗ cổ tay chảy ròng ròng, đau đớn đánh tới, làm cho sắc mặt của cô ta tái đi.
Mấy tên hộ vệ sau lưng cô ta cũng có tình trạng như vậy, tay đều đã bị thương, súng lại bị đá văng, hiện tại chỉ có thể đánh giáp lá cà mà thôi!
Nhưng cho dù có đánh nhau tay đôi thì cô cũng không thể chiếm thượng phong, năm tên đại hán kia đã đủ để cho cô phải cố hết sức, còn thêm ba tên hộ vệ cộng thêm Tiêu Linh Linh nữa, rất có thể cô ta sẽ nhân cơ hội trong lúc cô mải đánh nhau mà nhặt súng lên bắn cô thì sao!
Lý Băng biết rõ hiện tại rất nguy hiểm, những người này muốn cô chết, tuyệt đối sẽ nghĩ hết biện pháp để đối phó, xem ra hôm nay khó có thể may mắn thoát khỏi đây rồi !
Lý Băng chuyển súng lục ở nơi đó nhanh chóng bỏ hết đạn ra, giấu ở trong túi.
Mặc dù trên người cô đang mặc bộ quần áo bệnh nhân, nhưng giờ phút này cô trông vẫn rất ngầu, Tiêu Linh Linh nhìn cô hành động từng bước một, muốn tiến lên, cũng không dám mạo hiểm, dù sao không phải là dân đánh đấm chuyên nghiệp, cho nên chỉ có thể ra ám hiệu cho hộ vệ sau lưng tiến lên động thủ.
"Các người tốt nhất nên hiểu rõ ràng, nếu như động thủ, thì các người nhất định sẽ phải chết, ngay cả tôi có muốn tha thứ thì gia tộc Bruce cũng sẽ không tha thứ đâu, nếu bây giờ để cho tôi rời khỏi đây, tôi sẽ tha cho mấy ngươi!"
Lý Băng cố gắng cảm hóa bọn họ, mấy hộ vệ kia đưa mắt nhìn nhau, có chút do dự.
"Nhìn cái gì, mau xông lên cho tôi, các người đừng quên, chủ của mấy người ai!"
Tiêu Linh Linh thấy bọn họ do dự, tức giận đến dậm chân, đồ ngu xuẩn đáng chết kia, lại có thể là người của gia tộc Bruce, sao cô ta lại không tra ra được những tài liệu này chứ.
"Các người cần phải suy nghĩ kỹ, coi như có đánh nhau, tôi cũng chưa chắc sẽ thua đâu!"
Lý Băng nghiêm nghị nói, cả người tản sát khí khiến Tiêu Linh Linh hơi giật mình, cô ta có chút hoài nghi, cô gái này đến tột cùng thuộc dạng người gì?
Không phải nói chỉ là một người phụ nữ bình thường, mà bây giờ còn dính líu đến cả gia tộc Bruce, hơn nữa bản lĩnh lại tốt như thế?
"Mau giết chết cô ta, tôi sẽ cho mỗi người một trăm vạn!"
Tiêu Linh Linh cực kỳ tức giận ra lệnh, Lý Băng nhìn bọn họ, bắt đầu rục rịch chộn rộn, tay áo vừa động, thì liêng nhìn thấy trong tay mỗi người đều xuất hiện một con dao găm.
"Lên!"
Ba người đồng thời ra hiệu với nhau bằng ánh mắt, lập tức xông tới tấn công Lý Băng, sử dụng cả tay cả chân, vì đều là hộ vệ chuyên nghiệp nên bản lĩnh rất nhanh nhẹn. Lý Băng nhìn con dao găm sáng loáng kia chỉ có thể né tránh, dù sao đao kiếm cũng không có mắt, không thể để cho bọn họ thương tổn mình được!
Lý Băng bị ba người bọn vây tới cửa, Tiêu Linh Linh nhìn Lý Băng dần dần yếu thế, trên mặt lại khôi phục nụ cười ác độc .
"Tiểu thư, chúng ta làm như vậy, nếu như gia tộc Bruce thật sự trả thù, vậy không phải chúng ta sẽ chết chắc hay sao!"
Môt tên đại hán nhìn thấy bản lĩnh của Lý Băng như thế, liền hoảng sợ, giết người này thật không dễ dàng, nếu như không giết chết được cô ta mà lại bị người của Bruce biết, khẳng định đến ngay cả xương của bọn họ cũng sẽ không tìm được!
Tiêu Linh Linh ác độc trừng mắt liếc hắn ta một cái, rồi lạnh lùng quát:
"Đại Bao, mày muốn chết rồi sao? Lại còn muốn nương tay, tao cho mày biết, giết chết nó chúng ta mới có thể sống sót!"
Tiêu Linh Linh ác độc nhìn Lý Băng, nếu như ánh mắt có thể giết người thì khẳng định cô đã bị ả ta giết chết từ lâu rồi.
Lý Băng né tránh đường dao của bọn họ, sau đó vội vàng đánh trả, tung một cú đá liên hoàn làm cho đám người kia ngã rạp hết trên đất, Tiêu Linh Linh không ngờ người đàn bà này lại có thân thủ nhanh như vậy, lập tức đã chuyển bại thành thắng rồi, cực kỳ tức giận đối với đứng phía sau năm tên đại hán nói.
"Mấy người cũng xông đến cho tôi, mặc kệ là dùng chiêu gì, phải giải quyết bằng được con bé kia!"
Không thể để cho con bé kia sống sót, giờ phút này sát khí của Tiêu Linh Linh đã dâng đầy trong mắt, cô ta chỉ biết, chỉ có thể giết chết Lý Băng, mới có thể làm thần không biết quỷ không hay!
Năm đại hán nhận được mệnh lệnh lập tức đi tới, gia nhập vào đoàn người tả xung hữu đột, ba người kia cũng đứng dậy, mặc dù ai cũng đều bị thương, nhưng là lấy một địch tám, Lý Băng vẫn phải cố hết sức.
"Bùm. . . . . ."
Lý Băng mới vừa đánh ngã một người, không ngờ sau lưng liền bị đá trúng, vừa tiến lên mấy bước, lại bị người phía trước một quyền đánh trúng bụng, cảm giác đau đớn lập tức truyền đến.
Lý Băng nhìn bọn họ, mắt lộ đầy sát ý.
"Là các người buộc tôi đấy!"
Lý Băng nhìn bọn họ nói, ai bảo tất cả đều là đàn ông, mà đã là đàn ông thì có nhược điểm trí mạng!
Nhấc chân tấn công vào chỗ kín của tên đại hán trước mặt, tên đại hán kia lập tức che nửa người dưới, ngồi chồm hổm trên mặt đất, khổ sở kêu rên.
Mấy người khác thấy cô xuống tay ác độc, càng thêm tức giận, cẩn thận đề phòng.
"Hự. . . . . ."
Tuy vừa đánh trúng được một gã nhưng Lý Băng cũng bị người phía sau đá một cước, trước ngực liền truyền đến cảm giác rất đau đớn.
Vòng quanh còn dư lại sáu người, Lý Băng biết, mấy tên đại hán kia dễ đối phó hơn, liền vung dao giải phẫu trong tay, ngay lập tức giữa bắp đùi một gã đại hán máu tươi chảy ra ròng ròng, bị sợ đến ngất xỉu tại chỗ.
Lý Băng cũng không xuống tay quá nặng, chỉ cắt đến giữa hai chân, nhưng cũng đủ làm tên kia sợ vãi linh hồn rồi !
Hai tên đại hán khác cùng ba hộ vệ bị hành động của cô dọa sợ, lui về phía sau một bước, nhìn cô chằm chằm, càng thêm quyết tâm nhất định phải giết chết cô.
Lý Băng hiện giờ cũng rất mệt mỏi, sức khỏe vốn đã yếu, lại phải tiêu hao thể lực một phen nên đã sắp không gắng gượng được nữa.
Đưa mắt nhìn chằm chằm mấy người kia, Lý Băng nuốt nuốt một ngụm nước bọt, lần nữa cất giọng nói chuyện:
"Nếu mấy người đã cố ý giết người, thì tôi cũng sẽ không để cho mấy người có cơ hội làm đàn ông nữa!"
Ánh mắt lạnh lẽo, giọng nói lạnh lùng, khiến mấy tên kia theo bản năng kẹp chặt hai chân, rất sợ con dao của cô sẽ cắt đứt bảo bối của mình.
Tiêu Linh Linh không ngờ Lý Băng này lại lợi hại như thế, máu trên tay vẫn chảy không ngừng, cô ta biết mình không có quá nhiều thời gian để giằng co nữa.
Nhìn thấy con dao găm rơi trên mặt đất, Tiêu Linh Linh liền cầm lên nhắm ngay hướng Lý Băng đâm tới!
"Bùm. . . . . ." Một tiếng súng vang lên, Tiêu Linh Linh lập tức kêu la thảm thiết, ngã xuống trên mặt đất!