Mạc Thiên Kình trợn to hai mắt, đây chính là loại máu rất hiếm gặp, không ngờ Thủy Nhi lại mang trong người nhóm máu như vậy, Liễu Nghị Hiên nhìn ánh mắt y tá lo lắng, không suy nghĩ lập tức đi tới trước mặt y tá.
"Tôi có, hãy mau lấy máu của tôi đi!"
Mạc Thiên Kình càng thêm kinh ngạc, đây cũng quá trùng hợp rồi? Nhóm máu của Thủy Nhi rất hiếm thấy mà Liễu Nghị Hiên cũng thế,cư nhiên lại phù hợp như thế!
Nhìn Liễu Nghị Hiên đi theo y tá rời đi, chân mày của Mạc Thiên Kình vặn càng chặt hơn, Thủy Nhi là cô nhi mà Liễu Nghị Hiên cũng chỉ là ngẫu nhiên quen biết Thủy Nhi, giữa bọn họ sẽ có quan hệ máu mủ sao?
Mạc Thiên Kình bị suy đoán của bản thân làm cho giật mình, quan hệ máu mủ, chẳng lẽ Thủy Nhi và Liễu Nghị Hiên là anh em. Trên thế giới loại máu này rất hiếm thấy, mà muốn tìm người phù hợp với nhóm máu này lại còn khó gặp hơn. Thủy Nhi lại trùng hợp có cùng nhóm máu với Liễu Nghị Hiên thì không phải bọn họ rất có duyên phận với nhau hay sao?
Một lát sau, y tá xách theo mấy túi máu đi vào, sắc mặt của Liễu Nghị Hiên rất yếu ớt đi đến, Mạc Thiên Kình vội vàng hỏi.
"Anh không sao chứ!"
Xem ra rút cũng không ít máu! Mạc Thiên Kình thật tò mò, anh ta vì Thủy Nhi đã hy sinh rất nhiều, chẳng lẽ là đã thật sự yêu Thủy Nhi rồi sao?
Nghĩ đến Thượng Quan Quân Triết, cậu ta đối với Thủy Nhi cũng thật sự động lòng, chỉ là Thủy Nhi đến tột cùng sẽ yêu ai đây?
Hai người đàn ông này đều rất ưu tú, một người đã làm tổn thương cô ấy nhưng lại là cha của đứa bé, còn người này hình như cũng rất thích Thủy Nhi lại còn đối xử với cô ấy rất tốt!
Xem ra con đường của Thủy Nhi và Thượng Quan Quân Triết phải đi vẫn còn rất dài!
"Không có việc gì, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi!" Chỉ mong máu của mình có thể cứu được Thủy Nhi và đứa bé!
Liễu Nghị Hiên mím đôi môi mỏng, gương mặt tuấn tú tái nhợt cũng không có ảnh hưởng chút nào đến phong độ của anh!
"Anh và Thủy Nhi có nhóm máu rất phù hợp, cư nhiên lại khéo như vậy!"
Mạc Thiên Kình đột nhiên mở miệng nói làm cho Liễu Nghị Hiên lúc này mới cảm thấy có chút hoang mang, nhóm máu AB rh âm tính thật rất hiếm thấy, không ngờ mình và Thủy Nhi lại trùng hợp như thế!
Nhớ tới em gái đã mất tích mấy chục năm của mình, lòng của Liễu Nghị Hiên lộp bộp nhảy lên một cái, chắc không phải trùng hợp như vậy chứ!
Mạc Thiên Kình nhìn anh: "Thật ra thì nhóm máu này cũng không tính là quá kỳ quái, nhưng các người đồng thời đều có thì cái này lại có hơi lạ rồi !"
"Tôi hiểu rõ ý của anh, Mạc Thiên Kình, tôi vốn có một người em gái bị mất tích cách đây mười tám năm!"
Nhưng mà anh lại không hi vọng Thủy Nhi chính là người mình cần tìm, nếu như đúng như vậy thì chẳng phải anh đã yêu em gái của mình, hơn nữa bọn họ đã từng hôn nhau!
Nghĩ đến điều này, tâm tình của Liễu Nghị Hiên thấy rất là phiền não, trong lòng Mạc Thiên Kình khẳng định đã suy đoán rất có thể bọn họ là anh em của nhau!
"Thay vì ở trong lòng suy đoán lung tung, còn không bằng kiểm tra luôn ADN, thì mọi chuyện liền rõ ràng ngay!
Về mặt quan hệ chiến hữu anh rất hi vọng bọn họ sẽ là quan hệ anh em, nhưng đối với người đàn ông đang ở trước mặt anh cảm thấy làm như vậy cực kỳ khó xử, dù sao quan hệ của bọn họ sẽ làm tổn thương đến Liễu Nghị Hiên.
Liễu Nghị Hiên bị lời nói của Mạc Thiên Kình làm cho chấn động, nghĩ đến việc mình và Thủy Nhi rất có thể là anh em ruột, anh rất sợ chính bản thân mình sẽ bị tổn thương.
Mạc Thiên Kình nhìn anh ta, anh cũng biết lời mình nói có chút tàn nhẫn, nhưng nếu như không đi làm kiểm tra, bọn họ sai lầm ở chung một chỗ như vậy về sau anh có thể còn hối hận hơn, hơn nữa Thượng Quan Quân Triết cũng sẽ bị tổn thương!
Thay vì như vậy, còn không bằng đem chuyện này tra ra manh mối rõ ràng.
"Anh cảm thấy tôi và cô ấy là anh em ruột đúng không?" Liễu Nghị Hiên biết trong lòng của anh đã khẳng định như vậy thế nhưng anh lại rất ích kỷ hi vọng điều này không phải là sự thật.
Nhưng lại nghĩ tới cha mẹ nhớ nhung em gái như vậy, tìm kiếm vô cùng khổ sở, anh lại không đành lòng!
Nghĩ tới lần đầu tiên mình và Thủy Nhi gặp mặt, khi đó anh chỉ cảm thấy cô gái kia làm cho mình rất muốn đến gần, cho nên anh mới đi tìm cô, chỉ là không ngờ chuyện này sẽ trở nên như vậy.
Mạc Thiên Kình nhìn anh: "Thật ra thì trong lòng của anh cũng không phải rõ ràng rồi sao? Nếu như không phải là thật vậy thì sau khi làm kiểm tra AND cũng không có vấn đề gì. Nhưng là nếu quả thật đúng như nghi ngờ, anh và Thủy Nhi cũng nên sớm một chút nhận nhau, anh nên biết, mặc dù Thủy Nhi là quân nhân nhưng cũng không hề kiên cường giống như anh đã nghĩ đâu."
Cô ấy cũng là một người phụ nữ cũng sẽ bị tổn thương, cũng không phải là người vạn năng, được làm bằng sắt thép!
Liễu Nghị Hiên trầm mặc ngay lúc đó thì cửa phòng giải phẩu đột nhiên bị mở ra, Thủy Nhi được đẩy ra ngoài, người cắm đầy ống, vẫn còn đang hôn mê. Liễu Nghị Hiên nhìn cô đầy thương yêu.
Thật muốn che chở cho cô thật tốt, bảo vệ cho cô, không để cho cô bị thương tổn thêm lần nào nữa!
"Bác sĩ, tình hình thế nào rồi!"
Mạc Thiên Kình còn chưa kịp mở miệng hỏi, Liễu Nghị Hiên đã đứng lên chạy tới hỏi trước.
Bác sĩ nhìn bọn họ nói:
"Rất xin lỗi, đứa bé không giữ được còn người mẹ thì đã không sao rồi!"
Mạc Thiên Kình nghe được câu này, thấy khó chịu thay Thượng Quan Quân Triết, thật vất vả mới có đứa bé, hiện tại lại bị mất đi đây là không phải là rất tàn nhẫn sao!
"Cám ơn bác sĩ!"
Liễu Nghị Hiên đứng ở trước mặt Thủy Nhi, nhìn cô, thật rất muốn vươn tay vỗ về cô nhưng nghĩ đến cô rất có thể là em gái của mình, bèn dừng tay lại!
Phòng phẫu thuật của Thượng Quan Quân Triết cũng đã bị mở ra, bác sĩ đẩy người ra Thượng Quan Quân Triết vẫn còn đang hôn mê, bắp đùi đang quấn băng nhưng trên miệng vẫn còn gọi tên của Thủy Nhi.
"Bác sĩ. . . . . ."
"Từ lúc bắt đầu phẫu thuật cậu ta vẫn gọi cái tên này, bây giò đã không sao rồi!"
Chính là bọn họ nghe được tiếng gọi liên tục của anh cảm thấy có chút phiền!
Lời của bac sĩ khiến Mạc Thiên Kình không khỏi nhìn sang Liễu Nghị Hiên đứng bên cạnh, y tá đẩy bọn họ vào một phòng bệnh, hai người cũng đi vào theo.
"Đợi lát nữa, anh bảo bác sĩ kiểm tra AND cho tôi và Thủy Nhi đi!"
Cũng đã suy nghĩ xong, trong lòng cũng kiên định rồi !
Mạc Thiên Kình gật đầu nhàn nhạt cười đáp ứng.
Trong phòng giam, Nam Cung Tước bị bắt đang nằm ở trên giường, sau khi đã băng bó cả người tựa như xác ướp .
Lão K ngồi ở trước mặt anh theo dõi hắn.
"Mày đến tột cùng là người nào? Tại sao muốn giả dạng thành Nam Cung Tước!"
Nam Cung Tước trong nội tâm lộp bộp hạ xuống, không nghĩ tới nhanh như vậy liền bị phát hiện, nhưng hắn không thể bại lộ thân phận của mình, không thể làm gì khác hơn là phải tiếp tục giả vờ.
"Mày nói cái gì, tao chính là Nam Cung Tước, sao lại gọi là giả mạo!"
Lão K hừ lạnh một tiếng.
"Mày cũng không cần giả vờ, Nam Cung Tước thật đã xuất hiện, mày ngụy trang còn có tác dụng sao?"
"Tao chính là Nam Cung tước!"
Nam Cung Tước giả tiếp tục ngụy biện, không ngờ Nam Cung Tước thật sự không có chết, thật là đáng tiếc, nổ tung như vậy cũng không có nổ chết hắn.
"Mày là Nam Cung tước, tại sao tao lại cảm thấy được mày giống một người!"
Lão K theo dõi hắn, nghe hắn nói vậy quả thật cũng có chút bối rối nhưng không thể có sai sót được!
Chỉ là anh cũng không biết tên này là người nào, chỉ có cảm giác hắn rất quen!
"Thật sao? Chỉ tiếc, Nam Cung Tước chính là Nam Cung Tước, không phải giả mạo. Mạc Thiên Kình đâu ! Gọi hắn tới đây, tao muốn tìm hắn báo thù!"
Lão K nhìn hắn, loại cảm giác này, giọng nói này, thật là quá giống, nhưng ngẫm lại căn bản cũng không có khả năng, hắn không phải là bị nổ chết rồi sao?
"Mạc thượng tướng sẽ không tới, trừ phi mày nói mày là ai!"