Mạc Thiên Kình nghe được lời cô nói sắc mặt cũng thay đổi, xem ra ở biệt thự của mình có quá nhiều đàn ông, để cô có thể mang ra so sánh với nhau!
"Sính Đình, cái này của đàn ông không giống nhau, không cho phép em đi nhìn cái của người khác, nếu như em muốn tìm hiểu kĩ càng thì anh có thể cho em xem!"
Mạc Thiên Kình buồn buồn nói, dù sao cũng không thể nhìn tiểu kê kê của đàn ông khác được. Nếu mà nhìn thấy nhiều, sẽ so sánh, ghét bỏ cái này của anh thì sao như vậy thì sau này anh làm sao sống đây?
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, cô quả thật có ý nghĩ như vậy!
Chỉ là như vậy có phải rất mất mặt hay không?
Tóm lại là không nên nhìn rồi!
"Mạc Thiên Kình, em mệt rồi, ngủ thôi! Tối nay đừng có động vào em!"
Sính Đình nói xong liền trèo lên giường sau đó rất nhanh ngủ thiếp đi!
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình ngủ, từ khi bọn họ ở chung một chỗ tới nay, nhiều lần anh phải trằn trọc mất ngủ rồi, bản thân thật rất muốn làm chỉ là cô. . . . . . Ai!
Mạc Thiên Kình thở dài, kéo chăn lên nhắm hai mắt ngủ.
"Ừhm. . . . . . A. . . . . ."
Nửa đêm, đang lúc Lý Băng đang mơ mơ màng màng thì lại cảm giác chỗ kín của mình giống như có cái gì đang liếm, hơi ngứa một chút, vừa thoải mái vừa ngượng ngùng, hơn nữa có một cảm giác rất kỳ quái tê tê buồn buồn, làm cho cô không nhịn được phải rên rỉ ra tiếng, nhưng hai mắt vẫn nhắm nghiền như cũ!
Sau khi Diệp Duệ tỉnh ngủ, nhìn thấy cả người Lý Băng bị mình lột trần trụi, da thịt trắng nõn, bộ ngực ngạo nghễ phập phồng như đang dụ dỗ anh phạm tội.
Vốn chỉ là muốn hôn lên môi cô một chút, hôn lên nụ hoa, sau đó lại mon men hôn lên chỗ kín của cô mút thỏa thích sự ngọt ngào đó của cô, làm cho Lý Băng trong giấc mộng chịu từng trận run rẩy lớn tiếng rên rỉ!
"Ừhm. . . . . . A. . . . . ."
Cảm nhận được thứ gì đó mềm nhũn chui vào chỗ kín của mình, trêu chọc để cho cô càng không nhịn được kêu thành tiếng, từ từ mắt mở ra!
Liếc xuống một cái liền nhìn thấy, Diệp Duệ cư nhiên đang úp vào chỗ kín của cô mà liếm láp. . . . . .
Anh tại sao có thể như vậy!
Lý Băng chỉ có cảm giác đầu của mình giống như bị ai lấy búa đập vào, mặt đỏ như quả hồng. Chỉ là cảm giác tê liệt này càng ngày càng tăng lên, thậm chí càng thêm mãnh liệt.
Lý Băng mới mở miệng liền không nhịn được kêu thành tiếng, một luồng sóng khoái cảm cuốn tới, cảm thụ nơi đó của mình có một dòng chất lỏng đang chảy ra, Diệp duệ buông cô ra, đứng lên, ngồi lên trên người cô rồi đem dục vọng đang bành trướng của mình để ở bờ môi của cô.
"Hôn nó!"
Âm thanh khàn khàn mà quyến rũ truyền vào tai Lý Băng. Khi anh đột nhiên rời đi làm cho cơ thể cô rất trống rỗng bây giờ chỉ cảm thấy rất muốn. . . . . .
Nhưng mà lại không biết mình muốn cái gì!
"Hôn nó đi!"
Diệp Duệ tiếp tục ẩn nhẫn nối, giọng nói khàn khàn rất mê người, anh đã phải chịu đựng thật lâu!
Dục vọng của anh đụng vào bờ môi cô, nóng rực truyền đến làm Lý Băng cảm thấy thật buồn nôn, mới mở miệng muốn nói chuyện, liền bị thứ đồ chơi kia chặn lại.
Lý Băng thật là buồn nôn, nhưng mà cái kia của anh lại bắt đầu ở trong miệng của cô mà hoạt động từ từ ra vào, tay cũng đưa đến chỗ kín kia của cô, .
"Ừhm. . . . . ."
Lý Băng rên rỉ ra tiếng, cả người tê dại khoái cảm, để cho cô rất nhanh đón nhận!
Giống như đang liếm lạp xưởng, khẽ cắn cảm thấy mùi vị này càng ngày càng tốt, cho đến nghe có tiếng người gầm nhẹ một tiếng, trong miệng chứa đầy chất lỏng, đẩy ra anh ra nằm lỳ ở trên giường nôn mửa liên tục.
Sau khi nôn mửa Lý Băng vọt vào nhà vệ sinh súc miệng, lúc này mới kéo lê thân thể mệt mỏi đi ra, nhìn người đang nằm ở trên giường mỉm cười, cô cư nhiên lại dùng miệng giúp anh ta giải quyết!
Lại liên tưởng một chút đến mùi vị kia, thật sự là đồ độc ác mà!
"Bảo bối, em thật giỏi!"
Diệp Duệ nói xong liền xuống giường đi tới trước mặt Lý Băng, ôm cô đi vào phòng tắm, đặt cô vào trong bồn tắm, cùng nhau tắm uyên ương.
Nếu nói vừa rồi cô không hưởng thụ đó là giả, nhưng bây giờ cô chỉ muốn biết một chuyện anh đến tột cùng là muốn như thế nào.
Quan hệ của bọn họ chỉ là tình một đêm, không, phải là tình hai đêm mới đúng?
Nghĩ tới mình vừa trầm luân trong đó, Lý Băng thấy rất là căm tức!
Tại sao cô lại có thể bị dục vọng của anh chinh phục như vậy!
Diệp Duệ rất nghiêm túc giúp cô tắm, Lý Băng vẫn không nhúc nhích, mặc cho anh kỳ cọ trên người mình, cô đang suy nghĩ mình phải làm thế nào mới có thể cùng anh nhất đao lưỡng đoạn được. Người này không phải là người đàn ông bình thường bằng không cô đã có thể dùng biện pháp của mình để giải quyết. Thế nhưng anh lại là thị trưởng, cô phải làm sao mới có thể để cho anh ta ghét mình đây?
Diệp Duệ nhìn mặt cô đầy khổ não giăng kín mây đen cũng không để ý đến mình liền cười nhạt, sau đó tiến đến gần duỗi ngón tay ra đâm vào trong cơ thể cô: "Ưhm. . . . . ."
Lý Băng không ngờ anh lại còn tiếp tục xuống tay, không nhịn được hừ một tiếng, Diệp Duệ dùng ngón tay ở bên trong quấy đảo một lúc sau đó rút ra đem lấy dục vọng nóng bỏng của chính mình vùi vào trong cơ thể cô, đem lấy người cô chống đỡ ở trên bồn tắm, điên cuồng ra vào!
Trong bồn tắm kèm theo tiếng va chạm mãnh liệt thân thể là âm thanh rải rác nho nhỏ vô cùng mập mờ, Lý Băng bất đắc dĩ nhìn người đang rong ruổi trong cơ thể mình , thở dài!
Cô cũng chỉ là muốn chọc thủng một tấm màng mà thôi không ngờ lại trêu chọc phải một tên cầm thú!
Mạc Thiên Kình nằm ở trên giường, lăn qua lộn lại vẫn không ngủ được, tiếng động ở sát vách lớn tiếng như thế thì làm sao mà có thể ngủ được, moi người chắc cũng không ngủ được rồi !
"Bà xã!"
Mạc Thiên Kình rất đáng thương dựa vào Sính Đình, ở sau lưng cô khẽ liếm!
Sính Đình không ngại phiền toái liền dịch người sang bên cạnh mơ màng nói.
"Không cần ầm ĩ, em muốn đi ngủ!"
Mạc Thiên Kình không cam lòng vẫn liếm láp, dục vọng hạ thân kêu gào kịch liệt, sát vách âm thanh cũng lớn đến lợi hại, không ngờ thị trưởng sau khi đi vào cũng không ra ngoài, hơn nữa buổi tối còn giở trò. Trước kia là Thượng Quan Quân Triết, bây giờ là bọn họ, anh mỗi lần đều chỉ có thể nghe, không thể làm, thật sự là quá hành hạ rồi!
"Bà xã! Anh thật là muốn. . . . . ."
"Đừng quấy rầy, em rất muốn ngủ. . . . . ."
Sính Đình lật người, lấy tay che môi của anh, Mạc Thiên Kình uất ức nhìn cô ngủ. Gương mặt kia cười đến là ngọt ngào, sau khi mang thai cô ngủ rất nhiều vì thế anh cũng bị cấm dục đến đáng thương!
"Lão bà, ta không ngủ được, sát vách làm lớn tiếng như vậy!"
Mạc Thiên Kình rất uất ức nắm tay của Sính Đình trượt đến giữa hai chân của mình, dùng chính dục vọng nóng bỏng nói cho cô biết, anh hiện tại khổ sở ra sao!
Sính Đình nhíu nhíu mày, nhẹ nhàng vỗ tiểu kê kê của anh: "Ngoan, không cần ầm ĩ, đi ngủ sớm một chút, ngày mai mua cho mi món ăn ngon!"
"Bà xã, muốn ăn em được không!"
Mạc Thiên Kình rất uất ức, phía dưới của mình lại kêu gào lợi hại hơn!
"Ăn đi, ăn no sẽ ngủ ngon giấc!"
Sính Đình mơ mơ màng màng nói, ngáp một cái, thật sự là rất mệt!
"Cám ơn bà xã!"
Mạc Thiên Kình mặt mừng rỡ, không ngờ cô lại có thể đồng ý, thật là lãng phí nhiều thời gian làm chuyện tốt!
Mạc Thiên Kình vội vàng cởi khăn tắm của mình ra, chuẩn bị cởi áo ngủ của Sính Đình ra thì lầu dưới truyền đến tiếng rống giận dữ, tiếp lại chỉ nghe thấy tiếng rít gào: