“Cái gì mà vợ cơ chứ, chúng ta còn chưa kết hôn mà”
Lâm Ảnh ngại ngùng xô Allen.
“Không sớm thì cũng muộn thôi!”
“Thật không ngờ, hai người thật sự sẽ đến được với nhau!”
Lâm Quân đột nhiên mỉm cười.
“Sao nào, cậu được phép cùng Nhật Linh trên ánh trăng xung quanh là hoa lá ở trong khung cảnh lãng mạn, còn tôi không được phép cùng say cùng về với mỹ nhân sao?”
“Anh nói linh tinh cái gì vậy?”
“Cho phép, cho phép! Tôi đang chờ uống rượu cưới của cậu đây!”
Nhìn thấy ánh mắt đậm tình của Lâm Ảnh và Allen, sự áy náy của Lâm Quân đối với sự tôn tại của Lâm Ảnh cuối cùng cũng biến mất!
Nó được thay thế bằng những lời chúc phúc.
Sau khi nói chuyện với Allen và Lâm Ảnh một hồi, thì mới biết rằng khi Lâm Ảnh trở về nước Mỹ và mở một quán cà phê, Allen đã vô tình gặp gỡ, từ đó đem lòng yêu, theo đuổi và chiếm được trái tìm của cô.
Vì Allen vốn là người Việt Nam nên lần này anh trở lại để tố chức đám cưới tại Việt Nam.
Không ngờ, anh ta lại vô tình lại đụng mặt bọn người Lâm Quân.
“Hai người vừa rồi là ai, sao em chưa từng gặp qua vậy!”
Sau bữa ăn, Lê Nhật Linh đi theo Lâm Quân và không ngừng hỏi anh, cô cảm thấy đầy tò mò về người phụ nữ trông rất giống mình, còn cuộc nói chuyện giữa vài người trong nhà hàng vừa rồi dường như đang cố tình che giấu lý do nào đó.
“Tất nhiên là em chưa gặp họ bao giờ, họ chỉ xuất hiện sau khi em gặp chuyện!”
“Nhưng tại sao người tên là Lâm Ảnh lại giống với em như vậy?”
“Đây là một câu chuyện dài.”
“Vậy chuyện dài thì nói ngắn gọn thôi cho em” Lê Nhật Linh nhìn Lâm Quân, biết trong đó nhất định phải có một câu chuyện, người đó trông rất giống cô, có lẽ mấy năm nay cô biến mất, giữa Lâm Quân và cô ta không chừng còn phát sinh ra chuyện gì. Nghĩ như vậy, trong lòng Lê Nhật Linh thật sự có chút chùng xuống.
“Em có chắc là em muốn biết?”
“Em chắc chắn!”
Lê Nhật Linh nhất quyết không buông tha!
Lâm Quân không có lựa chọn nào khác ngoài việc thú nhận hết.
“Thật ra là như thế này, em rơi xuống vách núi, anh gặp cô ấy dưới vách núi do James sắp đặt, còn nhầm cô ấy là em..”
“Sau đó, anh sợ em trở về sẽ ghen nên anh bảo cô ấy ra đi, không ngờ cô ấy có thể có.
kết quả tốt đẹp với Allen như vậy, coi như chấm dứt bất hạnh trước đây của cô ấy!”
“Thì ra là như vậy, nói như vậy thì, Lâm Ảnh khá là đáng thương. Không ngờ sau khi em biến mất lại xảy ra nhiều chuyện như vậy!”
Lắng nghe một cách say sưa, Lê Nhật Linh nheo nheo mắt, cô vẫn đang tiêu hóa những gì Lâm Quân vừa nói với cô.
“Sao vậy? Em ghen rồi sao?”
Lâm Quân nghiêng đầu nhìn Lê Nhật Linh, sau đó xoa xoa tóc của cô.
“Anh đã nói rồi, anh không muốn để em biết, và cũng không muốn em nghĩ linh tình về nó”
“Không có, không phải vì cái này, chỉ là em thấy, trong thời gian dài như vậy, anh sống khá khó khăn.”
Lê Nhật Linh liền áp sát vào và ôm eo Lâm Quân “Đồ ngốc, cái gì mà khó khăn với không khó khăn chứ, mọi chuyện đã qua rồi, em xem hiện tại mọi thứ chẳng phải đều ổn rồi sao?”