“Bây giờ tôi không muốn bàn luận chuyện này với cậu. Cậu nghĩ tôi không muốn ngăn lại sao?”
“Không muốn bàn luận sao? Không phải anh lúc nào cũng nói luôn để cô ấy ở vị trí số một sao? Sao bây giờ lại dám nói với tôi là không muốn nhắc tới?”
Trần Hy Tuấn siết chặt hai tay để trên bàn, anh ta càng trở nên tức giận hơn.
“Sao cậu không nghĩ rằng tất cả những chuyện này đều là do cha cậu. Bây giờ tôi đến đây không phải muốn nói những chuyện vô nghĩa này với cậu. Tôi chỉ muốn giải quyết vấn đề, như thế thì về sau Nhật Linh mới không phải chịu tổn thương nữa”
Trong lòng Lâm Quân cũng tức giận, anh nhìn thấy biểu cảm đó của Trần Hy Tuấn thì cũng không nhịn được nhìn anh ta đầy tức giận.
Nhắc đến .James, ánh mắt của Trần Hy Tuấn lại trở nên âm u.
Chuyện lần này Lê Nhật Linh bị thương bất ngờ, cũng không thể trách Lâm Quân không bảo vệ tốt. Nhưng chính cha anh ta mới là người bày ra tất cả những chuyện này. Phận làm con như anh ta thì còn có mặt mũi nào để giận dữ trách móc người khác nữa.
“Tôi xin lỗi!”
Trần Hy Tuấn kiềm chế cảm xúc của mình rồi bình tĩnh lại nói lời xin lôi.
“Bây giờ Jackson đã chết nhưng đã có người khai ra người đứng đằng sau là cha cậu. Chúng tôi không có chứng cứ, cậu có dám đi chúng tôi đối chất cha cậu không? Tôi không muốn những người xung quanh tôi phải bị động, tôi muốn đối đầu với ông ta một cách quang minh chính đại”
Lâm Quân từ nãy đến giờ vẫn nhìn thẳng vào Trần Hy Tuấn, anh biết giờ phút này nội tâm của anh ta cũng không ngừng đấu tranh nhưng anh bắt buộc phải tàn nhẫn. Mà Trần Hy Tuấn là một người đàn ông, anh ta cũng phải quyết đoán.
Trần Hy Tuấn nhìn Lâm Quân rồi lại nhìn sang chiếc chén. Cuối cùng anh ta dứt khoát ngẩng đầu lên.
“Tôi đi với anh, vì Nhật Linh và cũng để nhiều người khác không bị tổn thương nữa”
Anh ta hy vọng cha mình có thể dừng tay, cho dù thế nào anh ta cũng tin rằng cha mình về bản chất cũng không phải là người xấu.
Nhưng có những chuyện không đơn giản như những gì anh ta nghĩ.
‘Và quan trọng hơn, anh ta và Lâm Quân không hiểu vì sao .James lại không từ thủ đoạn để ra tay với Lê Nhật Linh và Lê Vân Hàng như thế?
Bọn họ không thù không oán với nhau, Lê Nhật Linh cũng không đắc tội với James, làm như vậy không những kỳ lạ mà còn không hợp logic.
Lại còn Jackson, vì sao ông ta lại là tay sai của James, không lẽ không chỉ vì lợi ích sao?
Lâm Quân gật đầu, hình như đáp án này đã năm trong dự liệu của anh nên mặt anh cũng không có gợn sóng nào.
“Đi thôi, bây giờ chúng ta đi luôn.”
Trần Hy Tuấn đứng dậy cầm cầm áo khoác, anh ta sợ nếu kéo dài thời gian thì anh ta sẽ hối hận mất.
Chuyện này khiến Lâm Quân cảm thấy bất ngờ, anh mím môi nhìn vào mắt Trần Hy Tuấn, xác nhận lại: “Cậu chuẩn bị xong chưa?”
“Rồi”
Trần Hy Tuấn gật đầu, Lâm Quân cũng không nói gì nữa, anh đứng dậy và đi ra ngoài cùng với anh ra.
“Ông chủ, cậu chủ đã tới rồi. Cậu ấy còn dẫn theo…”
James cau mày, nhân viên của ông ta từ khi nào lại trở nên bất lịch sự như vậy, vào trong phòng cũng không biết gõ cửa.
Trợ lý vẫn chưa nói xong thì Trần Hy Tuấn đã đẩy cửa ra.