Vũ Vân Hân cầm ly rượu, đi tới chỗ chú Minh: “Ý của ông?”
Ngay lập tức, sắc mặt của những cổ đông đang nói chuyện bên cạnh trầm xuống.
Ninh Phượng giới thiệu quá cẩu thả, thực tế Vũ Vân Hân không biết những người này.
Chú Minh nhếch khóe miệng không trả lời, xoay người đi đến bên cạnh Ninh Phượng, trìu mến ôm eo Ninh Phượng.
“Hải vương?” Vũ Vân Hân mỉm cười.
Nhưng mà bên trong ao cá có Ninh Phượng cũng không tệ lắm, vì dân trừ hại.
Một số cổ đông lớn tuổi cho biết: “Chú Minh sau khi khỏi bệnh rồi, càng ngày càng biết chơi.”
“Người phụ nữ của Vũ Thế Kiệt cũng đụng vào, có phải không tốt lắm không?” Vũ Vân Hân hỏi đùa.
Người đàn ông Địa Trung Hải mỉm cười: “Một người phụ nữ như Ninh Phượng rất xứng đáng để chơi”
Lập tức, mấy người đàn ông trung niên cười một cách ngu ngơ.
Vũ Vân Hân dường như nhận ra điều gì đó.
“Tuy nhiên, chúng tôi đều biết thân phận của cô, cô cũng phải vì tập đoàn Vũ thị chúng ta suy nghĩ, giờ ký hợp đồng thì thế nào?” Người đàn ông Địa Trung Hải nhìn về phía Vũ Vân Hân.
Quả nhiên là người từng trải, không buông tha bất kì cơ hội nào.
“Đến ký”
Bọn họ tới đây đã chuẩn bị sẵn sàng, cho dù Ninh Phượng không có ở đó, bọn họ vẫn sẽ nhìn chằm chằm vào thịt của mình.
“Không phải ai cũng có thể mua được với mức giá này. Để khỏi đêm dài lắm mộng, ký”
Một vài con cáo già đã bộc lộ bộ mặt thật của mình, lúc trước có vẻ nói cười nhưng thực chất là gặp dịp thì chơi thôi.
“No..” Jack đột nhiên đi tới và cầm lấy cây bút. “Các ngài thật tệ. Rõ ràng là bắt nạt t Có thâm ý khác nên nói được một nửa thì đổi giọng: “Đừng ép cô ấy. Cô có thể ký ngay nếu cô muốn, nếu không muốn ký thì thôi. “
“Ồ. Thật không đơn giản nhỉ” Người đàn ông Địa Trung Hải mỉm cười tà mị, “Nhưng mà nói lại, Vũ Vân Hân sau này sẽ là người của công ty. Chẳng lẽ cô không nghĩ tới Vũ thị của chúng ta?”
“Chúng tôi rất thích cô làm Chủ tịch hội đồng quản trị. Nếu như chúng tôi biết cô còn sống, làm sao chúng tôi có thể để cho Ninh Phượng ngồi lên lên vị trí đó?”
Vũ Vân Hân giật mình.
“Tập đoàn Vũ thị là tâm huyết của của Vũ Thế Kiệt, làm sao có thể tuỳ tiện giao cho một tiểu tam được. Cô bé, ký cái này là muốn tốt cho cô, khi nào có thêm nhiều dự án, tất cả cổ đông của chúng tôi đều sẽ bỏ phiếu cho cô”
Vũ Vân Hân do dự nhìn Ninh Phượng đang ở cách đó không xa cùng chú Minh uống rượu.
Những cổ đông trước mặt cô không giống những kẻ cố ý âm mưu giết hại cô.
Ngẩng đầu lên, cô vô tình nhìn thấy Vũ Thư Anh ở hành lang.
Cô ta nhìn cô bằng ánh mắt oán hận, với một cảm giác kỳ quái khó tả.
Ba đứa trẻ xem cảnh này qua camera lỗ kim trở nên lo lắng không thể giải thích được.
“Nếu Búp Bê ký hợp đồng này thì sẽ không sao chứ?” Màn Thầu lo lắng nói.
Lúc quay người lại, cậu không thấy anh cả và anh hai của mình đâu nữa.
Hai thân ảnh nhỏ xuất hiện trước cửa phòng hội nghị.
Do đó là hội nghị trực tuyến, Mục Lâm Kiên ngồi trong phòng một mình. Anh không thích bật đèn, ánh sáng khúc xạ trên màn hình lớn không thể chiếu sáng toàn bộ phòng họp khổng lồ.
Há Cảo và Bánh Bao không thèm để ý, chỉ thấy đồ ăn bên kia phòng họp.
“Lấy đi, nhớ đừng lấy nhiều quá” Âm thanh non nớt khiến Lâm Kiên giật tai nghe xuống.