Hai người nằm trên giường mà nghỉ ngơi. Bỗng Hàn Uyển Nhi ôm Mạc Phong một cái mèo nheo với anh.
" Em đói "
" Chẳng phải vừa mới cho em " ăn" "
" Anh không đứng đắn " liền nhéo Mạc Phong một cái.
Người gì da thịt rắn chắc đánh một cái liền không đau nói chi là nhéo yêu 1 cái chứ.
" Được.. được rồi. Anh cho người mang đồ ăn lên "
" Hứ" Liền giả bộ giận anh.
Mạc Phong nhít mình đến gần Hàn Uyển Nhi xoa xoa ngực cô.
" Đừng giận anh nữa. Để anh xoa bóp cho em " Thật sự là đang ăn đậu hủ của cô.
" Cốc Cốc Cốc "
Mạc Phong mặc aó choàng bước ra ngoài. Nhận thức ăn không cho phép ai bước vào phòng.
Khi gặp đồ ăn quên đi tất cả.
" Em mau ăn đi "
" Anh cũng ăn đi cả ngày cực khổ rồi "
Hai người thật là lạ đời, cô không mặc quần aó chỉ có một chiếc khăn nhẹ đắp lên người vẫn ngồi trên giường đồ ăn được đặt trên chiếc bàn nhỏ, anh ngồi đối diện với cô ăn vui vẻ.
Ngày hôm sau
Trong sự kiện nhận chức này nhiều người có địa vị trong giới đã có mặc đông đủ chỉ còn 3 phút nữa là đúng 7 giờ.
Nhưng lại thiếu một mình Mạc Phong.
Từ cửa xuất hiện bóng dán một người đàn ông khí thế lạnh lùng làm người khác không dám đến gần.
Nhưng đi bên cạnh lại là một đại mỹ nhân sức xảo đến động lòng người.
Mạc Phong và Hàn Uyển Nhi song song bước vào đi theo sau là Lâm Ân và Mei.
Hai người bước đến chiếc ghế dành cho người vip nhất. Nhưng chỉ có 1 chiếc nhưng trạm trổ tinh xảo rất rộng, nên hai người ngồi chung 1 cái.
Hàn Uyển Nhi đảo mắt quan sát xung quanh nơi này. Rồi ánh mắt dừng lại trên một người đàn ông.
Đó là Khúc Tiêu Liệt
Khúc Tiêu Liệt cảm nhận được ai đó đang nhìn mình liền xoay đầu chạm ánh mắt của Hàn Uyển Nhi........