Nhiều người chỉ trỏ nói ra nói vào ám chỉ cô leo lên giường tổng giám đốc.
- Cô xem, có phải là Hàn Uyển Nhi phải không nhà thiết kế nổi tiếng lắm. Nhưng tại sao lại quen với giám đốc...
- Chắc là leo lên giường của ngài rồi......
Cũng có người vô cùng ngưỡng mộ hai người.
- Họ thật là đẹp đôi...vv.vvvv...
Nhưng tất cả đều run sợ trước ánh mắt tỏ hàn khí của Mạc Phong. Đều giải tán đi làm.
Nhanh chân hai người bước đến thang máy chuyên dụng giành cho giám đốc.
Đến phòng làm việc của cô, anh đã chuẩn bị tất cả. Một phòng làm việc vừa đủ, màu đen trắng làm chủ đa͙σ từ phía trên nhìn xuống hầu như thấy toàn thành phố S.
Nhưng phía bên trái có một cái cửa màu đen trùng với màu của vách tường nếu không xem sét rõ ràng sẽ không phát hiện.
- Phong! Cánh của này dẫn đến đâu vậy?
- Đến phòng ngủ của anh tại công ty em có thể vào đó nghĩ ngơi bất cứ lúc nào.
Hàn Uyển Nhi chủ động hôn lên má của Mạc Phong một cái.
Rồi cười cười nhìn anh......
Trong lúc làm việc Lưu Kim bước vào đưa hồ sơ chính là sản phẩm muốn tung ra thị trường nhưng sau khi cô xem sét thấy một số chỗ không hợp lí nên bảo Lưu Kim sửa chữa.
- Của chị đây.
- Ưm để đó đi......
Tan làm:
Thay vì mất một đoạn đi từ phòng anh sang phòng cô, anh lại quyết định đi qua phòng ngủ sẽ đến phòng cô sẽ nhanh hơn.
Ở phía bên này cô đã xong việc tính đi ăn.
Nhưng rồi gặp Mạc Phong mở cửa đi ra vô cùng ngạc nhiên rồi cũng lấy lại bình tĩnh.
Choàng tay ôm eo Hàn Uyển Nhi thân mật.
- Chúng ta đi ăn thôi.
Gật đầu là câu trả lời của cô.
Họ chọn một nhà hàng trung nổi tiếng nhất thành phố.
Cô muốn ngồi gần cửa sổ nên anh cho người sắp xếp.
- Em ăn gì?
- Em ăn....ơ lẩu tứ xuyên, trứng lưu ly, phật nhảy tường, đông pha trửu tử.
- Sao em ăn ít vậy?
- Nhiều lắm rồi anh ơi.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện vui cười.
Đột nhiên một cô gái bước vào kéo ghế ngồi cùng Mạc Phong.