Chỗ đấy còn rỉ ra ít máu, mùi máu khó ngửi hòa cùng hương vị trên người anh lại càng mang theo hương vị đậm chất đàn ông.
Hai người liền ngã mạnh xuống thảm lót mềm mại.
Mộ Dạ Lê chỉ thấy, mình vừa đè ép lên một thân thể bé nhỏ mềm mại, một mùi hương đưa dến, càng làm cho dục vọng trong anh đối với cô trỗi lên.
Rỏ ràng là tức giận, vậy mà còn có thể gần sát như vậy.
Mộ Dạ Lê lần thứ hai mắng thầm trong lòng, nhưng mà, Diệp Chanh lúc này sao còn nhiều tâm tư như vậy được chứ, cô vì bị anh đè nên ngực liền đau, đau đến chua sót cái mũi, đôi mắt cũng vì vậy mà nổi lên tầng nước, không phải là muốn khóc, mà chỉ là phản ứng tự nhiên thôi.
Tuy là vậy, nhưng tầng nước trong suốt chói mắt đó cũng in vào đáy mắt anh.
Lập tức,anh nghĩ là cô khóc.
Giờ phút này, nhìn thấy hơi nước trong mắt cô, tim cũng anh cũng liền vội cuống lên
Có lẽ bởi vì, cô gái xinh đẹp vô cùng này, chỉ cần khóc lên sẽ càng làm cho người thương tiếc, nên anhmới có thể như vậy, còn bây giờ anh chỉ mong cô đừng khóc.
“Chanh nhi, xin lỗi, rất xin lỗi.”
anh nhanh chóng nhấc người sang bên, buông Diệp Chanh ra.
Diệp Chanh liền ngồi dậy, liền nhìn thấy miệng vết thương lại rỉ máu.
“Được rồi, anh đừng cử động, để em giúp anh xử lý miệng vết thương.”
Diệp Chanh nhanh chóng tìm hòm thuốc.
Sau đó quỳ một bên, mở băng bó vết thương của anh ra.
Đúng là đã chảy máu.
“anh xem anh, đã bị thương mà còn không chịu nằm yên.”
Nhắc đến cái này, anh lại tức giận.
“Còn không phải do em.”
Diệp Chanh lẩm bẩm trong lòng, còn không phải anh tìn đường chết, khi không muốn đến nhà Lâm Vũ Oánh tìm em.
Nhưng những lời này cô dám nói ra, chỉ vùi đầu giúp anh.
Xử lý thỏa đáng, cô dìu anh lên.” Tốt rồi, lên giường nào.”
Chính là lời nói lại không có nói ra, chỉ là vùi đầu xử lý.
anh cố ý dựa cả nữa người đè lên cô, cúi đầu nhìn dáng vẻ nghiêng ngã của cô,tâm tình không khỏi tốt hơn, cô đỡ mình, đang bực bội vì sức nặng của mình, tuy rằng cô cũng coa, nhưng trước mặt mình côlại rất nhỏ bé, nhất là lúc này, lại càng nhận ra được là thân thể hai người sai lệch rỏ ràng.
Mộ Dạ lê bắt nạt cô, tuy rằng cũng cảm thấy mình rất trẻ con nhưng mà tâm tình lại tốt hơn, không khỏi cong môi cười, mắt anh vừa nhìn qua là sẽ nhìn thấy được bên trong cổ áo hơi mở ra của cô, so với dáng vẻ gầy yếu của cô thì thật sự là lớn ~~ cảm xúc lại dâng lên, cổ họng phát khô, anh lại mắng chính mình, cố tình đưa mặt nhìn chỗ khác.
Cảm thấy mình đây chính là tìm đường chết, vừa rồi còn giận không nói được, vậy mà còn có ham muốn ….
Diệp Chanh thả anh nằm xuống, thì nghe được tiếng điện thoại, nhìn đến là thấy Lâm Vũ Oánh gọi đến.
“Aaaaaaaa, Diệp Chanh, người khi nãy chính là Mộ Dạ Lê, cô tại sao lại ở cùng Mộ Dạ Lê, cậu không biết à, cậu vừa rời đi, bên này liền như nhẹt thở, tất cả mọi người điều đnag muốn hỏi là ai đến, tại sao cả máy bay trực thăng cũng đến, cậu nha, vậy mà cũng không nói cho tớ biết là cậu có quan hệ với Mộ Dạ Lê.”
Diệp Chanh chỉ có thể nói với Lâm Vũ Oánh” Được rôi, tớ cùng Mộ Dạ Lê không giống như cậu nghĩ đâu.”