Diệp Chanh nhìn qua tin tức, liền gọi điện qua cho Cung Dã.
“Nhị sư huynh, giúp em tra một chuyện.”
“Em ngoài lúc cần lợi dụng anh ra, liền chẳng khi nào là nhớ anh đúng không, ô ô ô…”
“Đúng vậy.” Diệp Chanh vô tình nói.
“Em… Ô ô, em làm anh quá tổn thương, anh không làm.”
“Được thôi, em sẽ đi nói với đại sư huynh, quả cầu thủy tinh của anh ấy, năm mười hai tuổi là ai đập nát nha …”
“Ai, được rồi, tuy rằng em đối với anh xấu tính như vậy, nhưng rốt cuộc cũng là tiểu sư muội đáng yêucủa anh, nói đi, muốn tra thứ gì?”
Diệp Chanh vừa gõ máy tính như bay, vừa nói “Muốn tra thì tra cho đầy đủ, anh thấy mấy cái bình luận trên mạng không, tra giùm em là ai phát ra, nguồn gốc từ đâu.”
“Này, em vậy mà để anh đường đường là kỹ sư đệ nhất GT đi tra mấy cái số liệu này hả?”
“Nhị sư huynh, em không phải là sư muội thân yêu của anh sao?”
Cung Dã bên kia lẩm bẩm nửa ngày, chỉ một lát sau, liền đem kết quả nói cho cô “Chỉ một giây, đúng là giết gà dùng dao mổ bò, em không biết là rất nhiều đại phú hào bỏ tiền thuê anh đi làm chuyện lớn à, anh vậy mà lãng phí thời gian đi tìm mấy số liệu này cho em.”
“Được rồi, đừng nói nhảm nữa.” Diệp Chanh mở tin nhắn anh gửi đến.
Cung Dã nói “Em thấy đó, trên đó là biểu hiện vị trí, ở ngay trong thành phố B, mấy bình luận này đều từ một ip mà ra, hơn nữa, anh tiện tay giúp em cài thiết bị theo dõi tại đó, nếu thấy cái gì thú vị, nhớ nói anh nghe với nha.”
Tiện tay?
Ha ha…
Cung Dã nhìn hiền lành vậy mà cũng … Đen tối ha.
Diệp Chanh nhìn vị trí, khỏi khỏi hiểu ý mà cười.
Là công ty Diệp Tử nha.
Này chơi vui đây.
….
Diệp Tử tự nhiên không thể nghĩ được, mình trêu chọc, cũng không phải là Diệp Chanh của quá khứ nữa rồi.
cô nhìn bạn bè trên mạng quả nhiên là tiếp bước cho mình, cùng nhau mắng Diệp Chanh, càng cảm thấy buồn cười.
cô nhớ tới cái gì hỏi “Lâm Thư, tra cho tôi thử xem Mộ Dạ Lê bây giờ đang ở đâu.”
…..
Mộ Dạ Lê nhìn đồ Imie đưa đến.
Cúi đầu xem xong, trên mặt mây đen giăng kín.
Những người này……
Là ai đã khi dễ tận trên đầu Diệp Chanh?
thật cho là sau lưng Diệp Chanh không có người sao, là người dễ bị khi dễ à?
Kỳ quái chính là, trong lòng Mộ Dạ Lê không có chút hoài nghi nào, chuyện này với Diệp Chanh mà nói, anh cũng không có nữa điểm nghi ngờ Diệp Chanh.
Mộ Dạ Lê trong lòng biết rõ, Diệp Chanh căn bản là sẽ không thíchkiểu người như Quân Lương Dạ.
cô gái có năng lực như Diệp Chanh thì sẽ thích Quân Lương Dạ, một tên gà lông trắng sao?
Càng không cần phải nói, đàn ông bên cạnh Diệp Chanh có ai không đẹp hơn Quân Lương Dạ?
nói anh không hề lý trí chẳng bất công chút nào, căn bản là anh cũng bị Diệp Chanh mê hoặc, đáy lòng anh tin tưởng Diệp Chanh tuyệt đối sẽ không có bất cứ quan hệ nào với Quân Lương Dạ.
Lúc này, Imie bên cạnh lên tiếng “Tiên sinh, trong nhà có nói, hy vọng tiên sinh có thể cùng phu nhân về nhà ăn cơm, bây giờ thế này…”
Lúc này, còn về nhà sao?
Mộ Dạ Lê nói “Được, báo cho phu nhân đi.”
“Dạ, tiên sinh.”
……
Mộ gia, cả nhà nghe nói hai người cùng về, trong lòng còn đang suy nghĩ, không biết tiên sinh có thể tức giận về cùng phu nhân hay không, đến lúc đó bọn họ cần phải chuẩn bị tốt một chút, đừng để bị điđường mà cũng dính đạn.