Nhưng mà Mộ Thất không chịu dừng, Mộ Bát thấy vậy cũng nhanh chạy đến tranh sủng, đem cái đệm mềm cho Diệp Chanh, rồi hô to “anh Thất, anh nhìn anh đi, cái đệm nhăn nhúm vậy cũng để phu nhân ngồi.”
Mộ Thất liền đẩy Mộ Bát xê ra “Cậu thì biết cái gì, anh đây còn không phải đã chuẩn bị tốt rồi à.”
Vẻ mặt cậu đầy uy hiếp trừng trắng với Mộ Bát, cái bộ như muốn nói là ‘Cậu mà cũng dám tranh sủng với anh sao’
Mộ Đại hoàn toàn ngổn ngang rối bời rồi, đứng ở phía sau hận không thể đập đầu, hai thằng nhóc ngu ngốc kia còn biết thân phận của mình không kia chứ.
Để người khác nhìn thấy hai thành viên thiết kị lại vuốt mông ngựa một cô gái như vậy thật là…
Quá là nhục cho danh tiếng thiết kỵ quân rồi.
Mộ Dạ Lê nhíu mày nhìn hai thằng ngốc nọ, nhưng cũng chỉ là nhíu mày, cũng không tỏ vẻ gì khác, chỉ là kéo Diệp Chanh lên xe trước, sau đó nhìn chăm chăm cô nàng.
Con bé này rốt cuộc làm cái gì mà để hai người kia cúi đầu xưng thần như vậy.
anh cũng đã thấy những thi thể đầy đất kia, bất quá ba người bọn họ có là hạ được những người này, thật ra cũng không nằm ngoài dự đoán, anh cũng biết thân thủ cô nhóc này không ít, trong lòng cũng rất ngạc nhiên, con bé thô tục quê mùa trong lời đồn này sao lại biết những thứ đó, nhưng mà dù sao thì cũng không hiểu biết gì về Diệp Chanh cho nên cũng liền bỏ qua không điều tra kỹ thêm.
Lại không nghĩ đến thái độ làm người bất ngờ của hai thẳng oắt này, Mộ Dạ Lê không nén được nghi ngờ.
Mộ Dạ Lê càng cảm thấy, cô bé con này giống như có lực hấp dẫn đặc biệt, ngay thiết kỵ của anh xưa nay tâm cao khí ngạo cũng lập tức yêu thích cô, thật đúng là làm người ngạc nhiên.
Mộ Thất cùng Mộ Bát nhìn xe chạy đi, mới nói “A Bát cậu làm gì đó hả, anh đến trước, cậu không cần bắt chước anh.”
“Dựa vào, anh liền nguyện trung thành với phu nhâ, còn không cho em nguyện trung thành à?”
“anh là muốn đi theo phu nhân học hỏi thật tốt, cậu thì biết cái gì.”
“Em cũng muốn học tập.”
Mộ Đại phía sau nhìn hai người ồn ào, không nói nên lời.
Mãi cho đến chỗ ăn, hai người vẫn còn ì èo…
Mộ Dạ Lê đang muốn đỡ Diệp Chanh, liền thấy Mộ Thất chạy vọt từ sau đến.
“Phu nhân, để tôi mở cửa cho cô!”
“…..”
Diệp Chanh nghĩ, thằng nhóc thúi này có tật xấu.
Mặt mũi Mộ đại đại nhà cô trực tiếp đen thui.
Đây là hai thằng ngốc phá đám!!!
anh thật là nghi ngờ, hai thằng nhóc này nếu mà sau này hai người xẩy ra chuyện e là nó trực tiếp đứng về phía Diệp Chanh chứ không về phe mình đâu.
Mộ đại đại xụ mặt rồi, nói về phía sau “Mộ Thất.”
“Thưa tiên sinh.”
“Mộ Bát, hai cậu liền cút về nước lãnh phạt cho ta!”
“…..”
Hai tên ngốc mặt như đưa đám đứng nhìn nhau.
Diệp Chanh cười trộm, chỉ thấy Mộ Dạ Lê trực tiếp lôi thẳng mình đi vào trong.
Con bé này….
Tại nơi khác.
QM đã tra được thông tin của Diệp Chanh.
“Diệp Chanh… Diệp Ninh… A”
Đây là hai người hoàn toàn khác nhau, nhưng thái độ, tác phong kia … nói không phải là Diệp Ninh e là cũng không có người tin tưởng.
trên thế giới này thật sự có chuyện thay hình đổi dạng sao?
Qm không cầm được ngạc nhiên.
“Chuẩn bị một chút, tôi sẽ đến nước Z một chuyến.” Gã nhìn máy tính, dặn dò người bên dưới.
“Nước Z… Đó chính là địa bàn của Mộ Dạ Lê, QM cậu thật sự muốn đi?”
“Ừ.”
Mặc kệ đó là ai, gã cũng phải đích thân đi xem mới được.