Vô Tự Thiên Thư

Chương 12: DU THUYỀN ĐỔI CHỦ

Trước Sau

break
Vì vậy, hai bị tuyển thủ bắt đầu vất vả tìm kiếm cảm giác, tích tụ cảm giác muốn tiểu, tụ tập lực lượng, đại khái khoảng vài giây sau, Tiểu Khai mới “ hắc” một tiếng hô, mãnh liệt phát ra một hơi, hai tay đẩy ra phía trước, chỉ thấy “sưu” một tiếng, một luồng chỉ trắng với tư thái thập phần mạnh mẽ bắn ra ngoài, cư nhiên vượt ra đến gần khoảng cách bốn thước, mới thẳng tắp rơi xuống trên sàn thuyền, cùng lúc đó chợt nghe “ phốc” một thanh âm vang lên, Tiểu Khai phát ra một cái đánh rắm thúi hoắc vang lên thật to!

Đạo Nhĩ tiên sinh trong thời khắc mấu chốt này biểu hiện tài năng của chức nghiệp trọng tài của mình, trước tiên cầm cây thước trong tay mình đo ra, cẩn thận nói: “ Ba thước chín mươi lăm, Nghiêm Tiểu Khai tiên sinh.”

Biểu diễn của Trữ Nguyện so với Nghiêm Tiểu Khai đã muộn một giây, bị Tiểu Khai đánh rắm một cái giật mình hoảng sợ tới mức run run, vì thế tốc độ bị ảnh hưởng thật lớn, bay ra chỉ khoảng không đến một thước, yếu ớt vòng lên rồi mới hạ xuống.

Đạo Nhĩ tiên sinh lập tức báo lên: “ Trữ Nguyện tiên sinh, chỉ có không phẩy chín mươi lăm thước, theo sự quyết đấu, Nghiêm Tiểu Khai tiên sinh với ưu thế xa hơn ba thước nên đã thắng.”

“ Ha ha ha…!” Tiểu Khai bắt đầu phản ứng, ngưỡng cổ cười ha ha lên: “ Trữ Nguyện ơi Trữ Nguyện, ngươi không được a, cư nhiên một thước cũng không tới được, ta gấp hơn ngươi bốn lần nha, sự chênh lệch này quá xa rồi đó !”

Trữ Nguyện không nói được lời nào, mặt đen thui, hung hăng nhìn Tiểu Khai suốt nửa ngày, bỗng nhiên nhớ tới người ngọc trong tim còn đang đứng bên cạnh, muốn nhìn một chút phản ứng của người ngọc, rồi lại không dám nhìn, trộm quay đầu liếc mắt, mới phát hiện Tiêu Vận ở một bên đã cười đến đứng không vững, hai tay đang ôm lấy miệng che lấy tiếng cười muốn văng cả nước bọt, gương mặt cười đến nước mắt cũng đã dàn dụa.

“ Lão thiên của ta!” Trữ Nguyện ngửa mặt lên trời thở dài, trận chiến hôm nay, mặt mũi và hình tượng chính mình bị hủy sạch, hắn có chết sống cũng không nghĩ ra, bỗng nhiên quay đầu hét lớn: “ Ta kháng nghị! Là hắn cố ý đánh rắm ảnh hưởng đến trạng thái phát huy của ta !”

Đạo Nhĩ tiên sinh kinh ngạc nhìn về phía Trữ Nguyện: “ Trữ tiên sinh, đây là chiến thuật phát huy bình thường nha, với sự phán xét của ta mà xem, quá trình trận đấu không có vấn đề gì, mời ngươi phải tin tưởng chức nghiệp của ta chứ.”

“ Ta…ta…” Trữ Nguyện như muốn khóc, nhìn Tiêu Vận đứng bên kia, rồi lại nhìn Tiểu Khai không chịu kéo quần lên mà chỉ lo ngửa mặt lên trời mà cười, chợt nghĩ người này đúng là có hình tượng của một tiểu nhân đang đắc chí, không hề muốn buông tha: “ Mẹ nó, ta thua không cam lòng!”

“ Đó là lời nói thật.” Đạo Nhĩ tiên sinh thật tỉnh táo gật gật đầu: “ Do hắn đưa ra ba cách đấu, phương thức đấu như thé đối với Trữ tiên sinh phi thường có hại, bất quá phương thức này là do các ngươi chọn ngay từ đầu, cho nên không có gì để than oán nữa.”

Trữ Nguyện ngây người nửa ngày, bỗng nhiên kêu lên: “ Ha ha, không đúng, ta có ý kiến !”

“ Ngươi có ý kiến gì?” Tiểu Khai hung hăng trừng mắt: “ Nói cho ngươi hay, bây giờ du thuyền này là của ta rồi, ngươi đừng mong đòi về.”

“ Ta không cần du thuyền.” Trữ Nguyện nói: “ Ta vẫn tưởng Tiêu Vận tiểu thư là bạn gái của ngươi nên mới đánh cuộc quyết đấu với ngươi, nhưng trên sự thật, ngươi căn bản không phải là bạn trai của Tiêu Vận tiểu thư, ta đây vì cái gì mà phải quyết đấu với ngươi chứ? Ngay cả điều kiện chủ yếu cũng không thành lập, thì phải nói là Tiêu Vận tiểu thư là người độc thân đương nhiên là ta còn tư cách để đeo đuổi nàng.!”

Hắn thốt ra lời này, Tiểu Khai đã ngây dại.

“ Ân, có đạo lý, rất có lý.” Đạo Nhĩ tiên sinh nói: “ Nghiêm tiên sinh, ta phán đoán tiêu chuẩn, lời này của Trữ tiên sinh nói rất có đạo lý.”

“ Nhưng…nhưng..nhưng là…” Tiểu Khai buồn bực: “ Không phải hôm nay ta quyết đấu vô nghĩa với hắn hay sao?”

“ Ngươi có được một chiếc du thuyền còn không thỏa mãn a?” Trữ Nguyện thật buồn bực: “ Ta mới thật sự là không có việc gì làm, tự dưng mất đi chiếc du thuyền ta yêu thích nhất, còn bị mất mặt như vậy!”

“ Như vậy đi.” Đạo Nhĩ tiên sinh suy nghĩ một hồi, nghĩ ra được một biện pháp công bình: “ Đã như quyết đấu hôm nay không công bình, thì cứ để lần sau Trữ tiên sinh đưa ra ba phương cách, cùng Nghiêm tiên sinh tỷ thí một lần nữa, xem ai thắng ai thua, như vậy mọi người đã công bình với nhau, nếu Nghiêm tiên sinh thắng lợi, vậy Trữ tiên sinh tự động mất đi tư cách, nếu Trữ tiên sinh thắng lợi, vậy các ngươi cứ công bình cạnh tranh. Nếu các ngươi có trận đấu gì đó, thì ta rất vui lòng làm trọng tài cho các ngươi.”

“ Ta phản đối!” Tiêu Vận lúc này đã đi tới, nghe nói như thế, lập tức nói: “ Như vậy đối với Tiểu Khai không công bình.”

“ Vì sao?” Đạo Nhĩ tiên sinh nghi hoặc nói: “ Ta nghĩ đây là biện pháp công bình nhất mà ta đã nghĩ ra.”

Tiêu Vận rất muốn nói “ Bởi vì Trữ Nguyện vốn là một thiên tài, còn Tiểu Khai vốn chỉ là một người bình thường” Nhưng lời này hiển nhiên không thể làm lý do, nàng nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra được biện pháp xử lý nào, đành níu cánh tay của Tiểu Khai: “ Bởi vì…ta đúng là bạn gái của Tiểu Khai.”

Trữ Nguyện nóng nảy: “ Nói bậy, bạn gái hắn rõ ràng là Trì Tiểu Trúc!”

“ Đúng vậy, vậy thì thế nào?” Tiêu Vận nói: “ Trì Tiểu Trúc có thể làm bạn gái hắn, chẳng lẽ ta lại không được a? Chẳng lẽ ta không xứng vơi hắn sao?” Nàng nói xong còn cố ý ưỡn ngực ngẩng đầu lên, phảng phất muốn nói mình thật là vĩ đại.

Trữ Nguyện thật sự là không có chuyện gì để nói nữa, hắn rất muốn nói “ Nàng dĩ nhiên xứng với hắn nhưng hắn lại không xứng với nàng” Nhưng nhìn thấy hình dáng của Tiêu Vận như cố ý, lời nói hết lần này tới lần khác đều không thể thốt ra, chỉ có thể nói: “ Ta không tin, tuyệt đối không tin.”

“ Ngươi không tin cũng không được.” Tiểu Khai bỗng nhiên thoát ra: “ Được rồi, Trữ Nguyện, ta cũng không nói lời vô nghĩa với ngươi, xem ra ta dấu diếm hoài, thì ngươi sẽ không biết lợi hại của ta. Được rồi, sự khiêu chiến của ngươi ta tiếp đón vậy!”

“ Đúng vậy, như vậy là tốt nhất.” Đạo Nhĩ tiên sinh vừa lòng gật đầu.

“ Ngươi nói cái gì?” Phản ứng đầu tiên của Tiêu Vận chính là hoài nghi lỗ tai của mình đã nghe lầm: “ Ngươi muốn nói là ngươi lại quyết đấu với hắn nữa?”

“ Đúng vậy, không được sao?”

“ Nhưng lại muốn cho hắn lựa chọn phương pháp quyết đấu?” Tiêu Vận lấy tay sờ sờ cái trán Tiểu Khai, muốn xác định có phải là Tiểu Khai bị sốt hay không.

“ Đừng sờ ta, ta đang tỉnh táo.” Tiểu Khai đẩy tay Tiêu Vận, vô cùng kiêu ngạo tiêu sái bước tới hai bước, vừa lúc ánh mặt trời chiếu tới sau lưng, tạo hình thật là rất tuyệt: “ Ta chính là muốn đường đường chính chính chiến thắng hắn, cho hắn biết ai mới chính thức là người có tư cách nhất !”

“ …” Tiêu Vận không nói gì nữa.

“ Tốt!” Trữ Nguyện hét lớn một tiếng, nhất thời tinh thần chấn hưng tỉnh táo, phấn chấn vô cùng, nhảy đứng lên: “ Chúng ta quyết định vậy!”

“ Tốt đấy, bất quá ta có điều kiện.” Tiểu Khai chậm rãi ung dung nói: “ Ngươi phải cho ta biết nội dung trận đấu trước, bởi vì ta cần phải chuẩn bị.”

“ Được, ta đáp ứng.” Trữ Nguyện vô cùng hiểu rõ điều kiện của Tiểu Khai: “ Chỉ cần ngươi dám theo ta so tài, cho dù phải chuẩn bị một năm ta cũng không sợ, bởi vì ngươi căn bản là không có cơ hội thắng!”

“ Một lời đã định!”

“ Một lời đã định!”

Hai bàn tay của hai nam nhân vỗ chặt vào nhau, Tiêu Vận ngơ ngác nhìn vẻ kiêu ngạo của Tiểu Khai, ánh mắt sáng lạn do mặt trời chiếu vào, thế nhưng lại làm cho nàng có một cảm giác không thể tả được, trong lòng nàng rối loạn, nghĩ lại vị thiếu niên này đột nhiên có chút thần bí.

“ Ha ha ha!” Tiểu Quan tránh ở chỗ tối cười đến chết đi sống lại: “ Khai ca, ngươi yên tâm, ta cam đoan, chỉ cần có ta ở đây, vô luận hắn đưa ra nội dung gì, ngươi tuyệt đối có thể thông qua sự huấn luyện mà thu phục hắn!”

“ Một đời anh danh của ta đều đặt trên người ngươi hết đó.” Tiểu Khai cắn răng nói: “ Nếu ta thua, ta sẽ làm cho ngươi đẹp mắt.!”

Bốn người một lần nữa đi trở về mũi thuyền, ngoại trừ Đạo Nhĩ, còn ba người đều cúi đầu không nói, mặt của mọi người đều hồng hồng, không khí xấu hổ lan tràn lặng lẽ, Tiểu Khai vốn muốn nói với Tiêu Vận vài câu nhưng vừa rồi lại bị nàng xem phải thứ không nên xem, chợt cảm thấy trong bụng có chút rung động, mà Tiêu Vận lại là một cô gái, càng cúi thấp đầu, không còn bộ dáng phong lưu mấy ngày trước, nên khi Tiểu Trúc nhìn thấy bộ dáng họ đi ra thì cảm thấy là lạ, chạy tới giữ chặt Tiểu Khai nói: “ Ai thắng?”

“ Anh thắng.” Tiểu Khai nhìn lén Tiêu Vận đỏ mặt nói.

“ Cái..kia..” Tiểu Trúc lặng lẽ nói bên tai Tiểu Khai: “ Tiêu tổng giám đều thấy được?”

“ Ân” Tiểu Khai nói nhỏ: “ Đều thấy được.”

Vì thế Tiểu Trúc nhéo vào tay Tiểu Khai một cái sau đó cười hì hì níu tay hắn: “ Vừa rồi xem như giáo huấn, bây giờ chúng ta đi làm thôi.”

“ Đừng nóng vội.” Tiểu Khai đắc ý nở nụ cười: “ Ta còn có một đại sự muốn làm, ta phải tiếp thu chiếc du thuyền này.”

Trữ Nguyện cũng là một hán tử, sự thật mặc dù đối với vị thiếu gia nhà giàu như hắn mà nói du thuyền cũng là sự tồn tại xa xỉ, chẳng những phải mua mất bảy tám trăm vạn Mỹ kim, hơn nữa hàng năm còn phải bỏ ra năm, sáu mươi vạn Mỹ kim để bảo dưỡng du thuyền, có thể nói chơi chiếc du thuyền này tuyệt đối là chỉ có siêu cấp phú hào mới có khả năng nhưng hắn nhất thời xúc động đem chiếc du thuyền ra đánh cuộc, vậy cũng có khí phách mà chịu thua.

Bất quá trước khi xuống hắn nói một câu: “ Hừ hừ, Nghiêm Tiểu Khai, mặc dù du thuyền này ta đã bại, nhưng ngươi cũng không bảo dưỡng nó nổi, ngươi xem thủy thủ và hoa tiêu trên thuyền, còn có tiền đậu thuyền, hàng năm phải sửa chửa bảo trì nó, lau chùi nó, ta không chút khoa trương mà nói, mỗi một thứ thôi với tiền lương của ngươi cũng không đủ đâu, ngươi muốn chơi du thuyền, hắc hắc, đợi cả đời đi !”

“ Này, khi nào ta đã nói qua ta muốn chơi du thuyền chứ?” Tiểu Khai vẻ mặt thản nhiên nhìn bên cạnh, vừa lúc thấy Tiêu Vận, thuận tay chỉ tới, nói: “ Ta không bảo dưỡng nó nổi, vậy có thể tặng cho người khác cơ mà, Tiêu tổng giám, chiếc du thuyền này ta tặng cho cô đó, cô chắc là tu dưỡng được nó chứ?”

“ A, đưa cho ta? Tốt a tốt a.” Tiêu Vận vui vẻ nhận lấy.

Trữ Nguyện tức giận đến nỗi lỗ mũi bốc khói: “ Tiêu Vận tiểu thư, chiếc du thuyền này đã quá cũ, tôi tặng cho cô chiếc mới nhé.”

“ Vậy thì không được.” Tiêu Vận thản nhiên nói: “ Ta nhận quà của bạn trai thì còn coi được đi, lấy đồ của ngươi không phải là kỳ cục lắm sao?”

“ Ta…” Trữ Nguyện trợn trắng mắt, may là không ngất xỉu, Đạo Nhĩ tiên sinh nhìn thấy không đúng, vội vàng lôi kéo Trữ Nguyện đi xuống.

Nhìn thấy Trữ Nguyện đi xa, ba người nhìn nhau, rốt cục bật cười ha ha.

“ Đi thôi, chúng ta đi làm.” Tiểu Khai cao hứng giữ chặt tay Tiểu Trúc, đột nhiên điện thoại của Tiểu Trúc vang lên, nàng lấy ra, mới nghe một tiếng thì sắc mặt đại biến: “ Cái gì?”

Tiểu Khai vội hỏi: “ Chuyện gì vậy?”

“ Có chút việc.” Tiểu Trúc có vẻ lo lắng tắt điện thoại, tay bỗng run run, cái điện thoại đột nhiên rớt xuống mặt đá cẩm thạch cứng rắn.

“ Nga, em nên cẩn thận một chút chứ.” Tiểu Khai xoay người nhặt lên, chỉ nghe Tiểu Trúc nói: “ Tiểu Khai, em không thể đến công ty, em phải về nhà trước.”

“ Anh đưa em về.” Tiểu Khai nói.

“ Không cần đâu, có việc gấp, lái xe sẽ lập tức tới đón em.” Tiểu Trúc lắc đầu, nhìn Tiêu Vận: “ Tiêu tổng giám, phiền cô đưa Tiểu Khai về dùm, tôi phải đi trước.”

“ Yên tâm đi.” Tiêu Vận cười nói: “ Tôi còn định mời hắn ăn cơm, cảm tạ hắn tặng du thuyền này cho tôi, ân, Tiểu Trúc muội muội, từ nay về sau có rảnh cùng ra biển chơi nga.”

“ Tốt lắm.” Tiểu Trúc miễn cưỡng cười cười, vội vàng xoay người đi, Tiểu Khai nhìn theo bóng lưng của Tiểu Trúc, trong lòng có một loại dự cảm, Tiểu Trúc vốn là một người trầm tĩnh, nhưng theo bóng lưng của nàng bây giờ, vẫn không còn loại đặc chất yên tĩnh như ngày thường. Liên tưởng tới chuyện hôm qua nàng nói làm Tiểu Khai cảm thấy càng bất an.

Trong nhà nàng rốt cục xảy ra chuyện gì?

Tiêu Vận cũng không chú ý tới nhiều chi tiết như vậy, thấy Tiểu Trúc đi rồi, trong lòng có chút vui mừng, giữ chặt tay Tiểu Khai nói: “ Đi thôi, theo giúp ta mua chút đồ.”

“ Không cần đâu.” Tiểu Khai từ chối: “ Ta còn phải đi làm nữa.”

“ Tiểu Khai, tỷ tỷ thật sự làm cho ngươi chán ghét như vậy sao?” Tiêu Vận u oán nhìn Tiểu Khai: “ Tỷ tỷ chỉ muốn làm bạn gái của ngươi mà thôi, chẳng lẽ ngươi hoàn toàn quên duyên phận năm đó của chúng ta rồi sao?”

“ Ta..ta không phải có ý tứ này.” Tiểu Khai giải thích.

“ Vậy người vì cái gì mà đáp ứng quyết đấu với Trữ Nguyện?” Tiêu Vận dựa đầu vào vai Tiểu Khai, một tay chạm đến ngực hắn: “ Ngươi dùng chính lương tâm mình nói cho tỷ tỷ, ngươi đối với tỷ tỷ thật sự không có một chút cảm tình nào sao?”

Tiểu Khai bị nàng sờ như vậy, lại hỏi, trong lòng nhất thời cũng là mềm nhũn: “ Đương nhiên là không phải.”

Tiêu Vận thở dài sâu kín: “ Ta không cầu danh phận gì, cũng không phải muốn tranh gì với Tiểu Trúc muội muội, ta chỉ hy vọng, ngươi đối với ta tốt hơn một chút, có thể không?”

Giờ phút này mỹ nhân như ngọc, nhu tình như nước, Tiểu Khai không thể nói nên lời, ngưng thần nhìn lại, chỉ cảm thấy trên mặt Tiêu Vận có vạn ngàn u oán, vô hạn mềm mại, hắn nghĩ cũng không nghĩ, ôn nhu nói: “ Tiêu tổng giám..”

“ Ngươi còn gọi ta là Tiêu tổng giám hay sao?” Tiêu Vận che miệng hắn, bàn tay bóng loáng ôn nhuyễn như ru: “ Ngươi không thể gọi ta là Vận tỷ hay sao chứ?”

“ Cái…này..Vận…tỷ…” Tiểu Khai đỏ mặt nói: “ Ta..ta sẽ đối với ngươi tốt hơn.”

Tiêu Vận bỗng nhiên cười khanh khách: “ Tốt a, vậy thì đi theo ta mua chút đồ a.”

Tiểu Khai lúc này mới tỉnh ngộ đã bị nàng ta lừa: “ Mua cái gì?”

“ Mua nội y a.” Tiêu Vận cười hì hì nói: “ Ngày hôm qua ngươi bỏ đi quá sớm, ta cũng chưa mua, hôm nay ngươi phải theo giúp ta.”

“ Ta..” Tiểu Khai rất muốn cầm đao nói thẳng vào vấn đề: “ Ngươi là người tu chân, ta còn là người phàm, ngươi liều mạng tiếp cận ta rốt cuộc muốn làm gì chứ.” Nhưng khi đối diện với sóng mắt và dung nhan mỹ nữ, phong cảnh chết sống nói không nên lời, trong lòng chuyển qua vô số ý niệm trong đầu, rốt cục thở dài, gật gật đầu: “ Đi thôi.”

“ Khai ca, phải nhớ kỹ, trên đầu chữ sắc là một con dao.” Tiểu Quan trịnh trọng nhắc nhở hắn: “ Vô luận cô ta giở ra chiêu gì, ngươi nhất định phải kiên trì trụ vững.”

“ Ta biết.” Tiểu Khai tràn ngập tin tưởng nói: “ Cô ta nhiều nhất cũng chỉ là muốn thái dương bổ âm mà thôi, chỉ cần đề phòng một chiêu này, còn những điều khác coi như là khảo nghiệm đi.”

Địa phương Tiêu Vận mua nội y là nằm ở đường Nam Kinh hào hoa nhất, khi Tiểu Khai có chút xấu hổ đi theo Tiêu Vận đi vào chỗ bán nội y, cũng không có gặp phải ánh mắt kinh ngạc nào, rất nhiều nữ nhân nhìn thấy Tiểu Khai tiêu sái đi đến, cũng bất quá chỉ mỉm cười bước đi, Tiểu Khai đang nhìn tới nhìn lui, chợt thấy Tiêu Vận cầm tay hắn: “ Ngốc tử, bên này.”

Thanh âm ngốc tử này thật sự là thân mật vô hạn, có vẻ phiêu đãng, đầu óc Tiểu Khai có chút mông lung, theo nàng ta đi vào.

“ Theo ta vào đây.” Tiêu Vận mặt đỏ hồng nói với hắn: “ Giúp ta tham khảo một chút.”

“ Vào..vào nơi này?” Tiểu Khai chỉ vào gian phòng thử đồ.

“ Đương nhiên rồi, bằng không thì phải làm sao.” Tiêu Vận liếc mắt nhìn hắn với vẻ thiên kiều bá mỵ: “ Nhanh lên, đi vào đi.”

“ Tiểu thư, chuyện này…” Phục vụ viên hiển nhiên cũng ngoài ý muốn, nhưng Tiêu Vận lập tức trừng mắt nhìn: “ Thế nào, tôi muốn bạn trai ta tham khảo dùm một chút cũng không được sao?”

“ Được, được, mời ông.” Phục vụ viên lập tức lui trở về.

Vì vậy Tiểu Khai mơ mơ hồ hồ tiến vào.

“ Không được xem loạn nga.” Trong tay Tiêu Vận cầm năm, sáu bộ đủ màu sắc, mỗi cái so với nhau càng nhỏ hơn, một cái so với một cái càng tiết kiệm vải hơn. Tiểu Khai đi theo sau phía nàng ta vào một phòng thử đồ, mặc dù đã có tâm lý chuẩn bị, biết rõ đối phương lòng có mưu đồ nhưng cũng khó giữ cho tim không đập nhanh được.

Phòng thử đồ tổng cộng không vượt qua nửa thước, hai người cùng vào một chỗ vốn đã gần trong gang tấc, Tiêu Vận xoay người, bắt đầu thoải mái thoát y( cởi quần áo), chỉ thoáng chốc quần áo đã bắt đầu cởi xuống, da thịt trắng như tuyết phảng phất như bạch ngọc, tản mát ra vẻ nhu hòa động lòng người sáng lạn, Tiểu Khai đứng ở sau lưng cô ta, không dám thở mạnh, hai mắt nhìn trừng vào tấm lưng trắng nõn mịn màng như lụa, trong lòng hắn có một thanh âm không ngừng vang lên: “ Lên! Mau lên đi, sờ một cái, cắn một cái, ăn cô ta vào bụng nào!”

“ Đi tới đi, nhanh lên đi tới đi !” Tiêu Vận một bên cố ý kéo dài thời gian, một bên hò hét trong lòng: “ Sờ một cái, cắn một cái, vô luận làm cái gì, please( làm ơn), nhanh bại lộ bản tính của ngươi đi, tiểu sư đệ của ta.”

Nhưng Tiểu Khai vẫn không nhúc nhích, đến mấu chốt thời khắc, Trì Tiểu Trúc bỗng biến thành một ánh đèn sáng, treo cao trong lòng hắn, cho hắn định lực vô hạn và lực nhẫn nại đến vô cùng.

“ Tiểu Khai đệ đệ, giúp một chút nga.” Tiêu Vận xuất ra chiêu mới: “ Đi tới giúp ta cởi ra một chút.”

Tay nàng chỉ vào chỗ nút thắt ở ngay lưng mình, cố ý lắc vài cái nhưng vẫn làm như không cởi ra được.

“ Ta…được thôi.” Tiểu Khai thở mạnh một hơi, đi về phía trước nửa bước, cái lưng trắng nõn kia, cái cổ đẹp tuyệt kia, thân thể tuyệt vời với những đường cong, có thể thấy được cả ngọn núi cao, cũng thấy mơ hồ những đường lượn mịn như tơ, quả nhiên là hấp dẫn đến chết người. Ngón tay hắn vươn ra, không thể không chạm vào da thịt của Tiêu Vận, ngón tay tiếp xúc vào da thịt bóng loáng, làm Tiểu Khai cảm thấy rất là thoải mái.

“ Nhẫn nại ! Nhẫn nại!” Thân thể Tiêu Vận có chút run rẩy, cố gắng báo cho chính mình: “ Vì muốn cho hắn bại lộ, phải có một chút hy sinh, vừa rồi trong xe bị hắn chiếm đại tiện nghi, huống chi chỉ một điểm tiểu tiện nghi này chứ?”

Cô ta mặc dù có ý dẫn dụ, nhưng trên thực tế cũng chỉ là một xử nữ mà thôi, bị Tiểu Khai ở sau lưng chạm tới chạm lui, thì cảm thấy có một luồng khí nóng lặng lẽ xông tới, nhịn không được đã khẩn trương lên.

“ Ân, cởi rồi.” Tiểu Khai buông tay, cái áo kia thuận tay rơi xuống trên mặt đất, Tiêu Vận thay một cái áo mới, chỉ tiếc cái áo này nút thắt lại nằm ở phía trước, cô ta có thể tự mình làm được, Tiểu Khai lặng lẽ thở dài, nhịn không được có chút thất vọng.

“ Ngươi xem thế nào?” Tiêu Vận mặc xong bộ quần áo, bỗng dưng xoay người lại, mỉm cười đối diện Tiểu Khai.

Giờ phút này khoảng cách hai người không đủ một cm, chỉ cần ngẩng đầu, bộ ngực vun cao lập tức sát rạt ngay ngực Tiểu Khai, vừa lúc chạm ngay vào ánh mắt của hắn, cái loại cảm giác này bỗng dưng mà đến làm cho thị giác của hắn rung động, nhất thời làm hắn giống như bị sấm đánh sợ run cả người, hắn hít một hơi không khí, răng bắt đầu va vào nhau lập cập: “ Tốt..đẹp lắm.”

“ Thật vậy chăng?” Tiêu Vận ưỡn ngực lên: “ Ngươi xác định? Có cần thử lại bộ khác không?”

“ Không…không cần đâu.” Tiểu Khai dùng sức đè lại cái mũi, ngẩng đầu lên dùng sức nhìn cái đèn treo bên trên, nói gì cũng không dời đi tầm mắt: “ Đẹp mắt, cái này đi, tin tưởng ta, chắc chắn là vậy!”

“ Tốt lắm.” Trong lòng Tiêu Vận mừng thầm: “ Thêm một lần nữa, coi như hắn sẽ sập bẫy thôi, ha ha..”

“ Đã thử xong quần áo, bây giờ thử nội y a.” Tiêu Vận cố ý đến bên cạnh nói nhỏ vào lỗ tai Tiểu Khai, vừa thổi và nhẹ giọng nói.

“ Trời ạ!” Tiểu Khai như muốn khóc: “ Cô ta sao làm vậy a?”

“ Hắc hắc, Khai ca, cái này rất đơn giản a.” Tiểu Quan nhảy ra đúng lúc: “ Ta hoài nghi cô ta khẳng định đã luyện thái dương bổ âm công phu, chỉ cần ngươi cùng cô ta vừa lên giường, thì hơn mười năm nguyên dương gìn giữ chắc chắn sẽ rơi vào trong tay cô ta, đây cũng là việc vô cùng đáng sợ, nhưng đáng sợ hơn nữa là cô ta sẽ hấp khô ngươi, hấp thành một cái xác khô.”

Trong đầu Tiểu Khai nhất thời hiện ra hình dáng của một bộ xương khô, sau đó cái đầu đầy lửa dục nhất thời tiêu tán hơn phân nửa.

“ Bất quá Khai ca, hay là có thể lo lắng một chút.” Tiểu Quan bắt đầu xuất ra chủ ý ngu ngốc: “ Nghe nói công phu trên giường của nữ nhân loại này rất là tiêu hồn, chết dưới hao mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu, giống như tên Trữ Nguyện kia, phỏng chừng hắn cũng rất vui làm quỷ phong lưu dưới hoa mẫu đơn đó.”

“ Hắn là hắn, ta là ta.” Tiểu Khai nghiến răng nói: “ Đã như vầy, ta sẽ phụng bồi cô ta đến cuối cùng, xem yêu nữ này thật ra muốn làm gì! Mẹ nó, lòng kiên định của ta quyết tâm lần đầu tiên phải là Tiểu Trúc.”

“ Tốt lắm, Khai ca, ta vừa mới nhớ ra một đoạn khẩu quyết, vừa lúc chỉ dùng để thanh tỉnh, ngươi có muốn học hay không?” Tiểu Quan nói: “ Trình độ của nữ tu chân này quá tệ, nếu không ta đã trực tiếp xử lý cô ta là được.”

break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc