Vô Tự Thiên Thư

Chương 111: VIỄN CỔ VẬT CHỦNG

Trước Sau

break
Lục Mi tiên sinh nuốt ngụm nước miếng, nhất thời tụ tập trong cổ họng, ho khan liên tục, trong phút chốc gương mặt đỏ hồng, lắc đầu nói: " Tội nghiệt a, tội nghiệt! Các vị, Lục Mi lần này thật sự là đắc tội rồi."

Tiêu Vận ôn nhu nói: " Chưởng môn cũng chỉ là vô ý, vốn chúng ta cũng không biết mấy thứ này quý giá, có lẽ trong thiên hạ cũng chỉ có Thục Sơn chưởng môn mới có kiến thức bậc này, đã chưởng môn có hứng thú, vậy giảng giảng mấy điển cố này cho chúng ta nghe với."

Lục Mi tiên sinh cầu còn không được, gật gật đầu: " Trước tiên là nói về Man Bồ Đề, loại thực vật này thông thân linh khí, có thể tự hành thu nạp thiên địa linh khí, rồi lại cũng không tiêu hao thiên địa linh khí, cho nên nếu có người tu chân có khả năng ngồi xuống dưới Man Bồ Đề tu luyện, hấp thu thiên địa linh khí tự nhiên do Man Bồ Đề tản mát ra, thì tiến cảnh lại hơn xa người tu chân bình thường. Hơn nữa, loại thực vật này đã có thể thu nạp thiên địa linh khí để sử dụng, thiên trường lâu ngày, sở tích mệt linh khí tự nhiên lại càng lúc càng nhiều, cuối cùng cả Bồ Đề Thụ đều sẽ biến thành linh vật, chỉ cần thời gian cũng đủ, thậm chí không nên luyện hóa, có thể trực tiếp xem nó làm pháp bảo để sử dụng, có thể nói, Man Bồ Đề chính là tài liệu cực phẩm để luyện khí a!"

Lục Mi tiên sinh vừa nói, ánh mắt mọi người cũng chậm chậm sáng lên, hôm nay Linh Sơn sơ kiến, đúng là một nghèo hai trắng, trăm phế đãi hưng, mấy thứ này đối với Linh Sơn đệ tử mà nói, đúng là trận mưa điển hình thật kịp thời.

Lục Mi tiên sinh lại nói: " Nói đến Tịnh Hóa Trì, nước hồ này có thể để cho Thải Vũ Tiên Cầm lạc túc, tự nhiên là tinh khiết, nguyên chất vô cùng, không nhiễm tạp chất, các ngươi suy nghĩ một chút, hết thảy thiên hạ thủy đạo, đều là do trời đổ mưa xuống, hỗn độn vô số tạp chất, mà Tịnh Hóa Trì này vì điều gì mà tinh khiết như thế?"

Mọi người nhìn nhau, thật lâu sau Điền Tử Câm mới nói: " Chẳng lẽ là bởi vì có thứ gì giúp tịnh hóa nước hồ?"

" Đáp đúng rồi!" Lục Mi tiên sinh vỗ tay nói: " Phàm có Tịnh Hóa Trì, tất sẽ sinh ra Hắc Thủy Tiên Giao, chỉ có Hắc Thủy Tiên Giao thiên hạ chí âm chí tà mói có thể đem tất cả tạp chất trong Tịnh Hóa Trì toàn bộ hấp thu hết, để làm cho nước hồ tinh khiết, nguyên chất vô cùng, có thể cung cấp cho Thải Vũ Tiên Cầm lạc túc mà không bị ô nhiễm."

Tiểu Khai nhíu mày, nhịn không được nói: " Ngươi nói, có phải là một loại quái vật đầu rất lớn, chuyên môn thổ ra khối băng?"

" Đương nhiên." Lục Mi tiên sinh hưng phấn nói: " Thượng cổ tiên thú phổ ghi lại, Hắc Thủy Tiên Giao mặt như chuông đồng, đầu lớn như cái đấu, miệng phun thiên hạ chí âm chí tà độc thủy, có tính thần thông ăn mòn và đống kết vạn vật, chính là thủ hộ giả thiên nhiên của Tịnh Hóa Trì, nhưng phàm có ai dám can đảm thủ dụng Tịnh Hóa Trì, ắt gặp tính ăn mòn."

" Không khoa trương như vậy chứ." Khinh Hồng cười hì hì nói: " Vừa rồi Tiêu Vận tỷ tỷ còn đánh bại Hắc Thủy Tiên Giao đó."

Lục Mi tiên sinh cười hắc hắc, cũng không phản bác, cảm thấy cũng không tin, những lời tiểu nha đầu mới khoa trương, tiếp tục giải thích: " Hắc Thủy Tiên Giao mặc dù đáng sợ, , nhưng luận luyện khí, so với Man Bồ Đề còn tốt hơn mấy lần, nếu có thể bắt được Hắc Thủy Tiên Giao, dùng nội đan phục dùng, cơ hồ liền có cơ duyện lập địa thành tiên, mà cốt nhục trên người nó, làn dan, lân giáp, răng nanh, máu huyết, không một thứ nào không phải ngàn năm khó gặp cực phẩm tài liệu a!"

Hắn thở dài, lại nói: " Chỉ tiếc Hắc Thủy Tiên Giao tu vi đã đạt tới thiên nhân chi cảnh, tại tu chân giới, sợ là không ai có thể thần phục được nó, huống chi chỉ cần bắt được Hắc Thủy Tiên Giao, thì Tịnh Hóa Trì đã mất đi hiệu quả, thì Thải Vũ Tiên Cầm sẽ mất đi điểm đặt chân, không thể không tìm chỗ cư ngụ khác, cho nên bắt đi Hắc Thủy Tiên Giao, cũng giống như khu trục Thải Vũ Tiên Cầm, đây chính thức là chuyện ngu ngốc nhất, từ xưa tới nay, trên Thục Sơn có ghi chép, còn chưa bao giờ có người tu chân làm ra chuyện này. Tất cả những ghi chép về quái vật này, đều là tổ tiên lịch đại truyền xuống mà thôi!"

Hắn hốt nhiên ngẩng đầu lên, trầm giọng nói: " Thiên Tuyển môn chủ, trước mắt hồ nước này, thật sự là Tịnh Hóa Trì?"

" Đó là đương nhiên." Tiểu Khai nghe hắn giới thiệu đến tâm hoa nộ phóng, nụ cười trên mặt cũng nhịn không được, ha ha cười nói: " Tịnh Hóa Trì, Man Bồ Đề, Thải Vũ Tiên Cầm, Hắc Thủy Tiên Giao, ha ha ha ha, Linh Sơn chúng ta đã có bảo bối rồi!"

Lục Mi tiên sinh ngưng thần suy tư một lát, nói: " Môn chủ, ta nghĩ hỏi một chút, trong hồ này có một loại thiềm thừ( ếch) toàn thân màu bích lục?"

" Có! Có!" Mọi người cùng xoát xoát gật đầu, mỗi người đều giống như trúng được năm trăm vạn tiền thưởng, thần tình chờ mong nhìn Lục Mi tiên sinh: " Đây cũng là bảo bối?"

Lục Mi tiên sinh hiển nhiên đã bị rung động quá độ, thật dài thở ra một hơi, lúc này mới nói từng chữ: " Bích Thủy Thiềm Thừ!"

" Không thể nào." Đến phiên Tiểu Khai nhíu mày, hắn móc ra Bích Thủy Thiềm Thừ lấy từ chỗ nhà Diêu Viễn :" Đây mới là Bích Thủy Thiềm Thừ nga."

" Bọn chúng đều phải." Lục Mi tiên sinh nói: " Bích Thủy Thiềm Thừ thân mình đúng là một loại sinh linh, nhưng loại sinh linh này đoạt thiên địa tạo hóa, chết mà không tan, vĩnh tồn không phai, sau khi bọn chúng biến mất tính mạng, sẽ biến thành toàn thân giống như ngọc thạch màu bích lục, ngọc thạch kinh nghiệm niên kỉ, tuổi càng lâu, kỳ công hiệu lại càng cường, truyền thuyết ngoài mười ngàn năm Bích Thủy Thiềm Thừ ngọc thạch thậm chí có thể thông linh, một lần nữa tu luyện xuất được hồn phách."

Lục Mi tiên sinh có chút cúi đầu, phảng phất như đang trầm ngâm cái gì, suy nghĩ hồi lâu mới ngẩng đầu lên, trên mặt không ngờ có chút đỏ lên, chầm chậm nói: " Môn chủ…Lục Mi có thỉnh cầu, chẳng biết môn chủ có thể đáp ứng không?"

" Không thành vấn đề, ngươi nói." Tiểu Khai tính tình rất tốt, cười tủm tỉm nói.

" Ách…là như thế này…" Lục Mi tiên sinh cẩn thận đánh giá vẻ mặt Tiểu Khai, ấp úng nói: " Ta là nghĩ…muốn phái mấy đệ tử có tư chất cao nhất của chúng ta…đến Linh Sơn tu luyện…"

" Ha ha ha ha, đó có vấn đề…" Tiểu Khai cười ha ha, đang muốn đáp ứng, bỗng nhiên nhìn thấy Điền Tử Câm ở bên cạnh đang bịt miệng nháy mắt, liền dừng phắt lời, nói: " Điều này…những chuyện thường vụ của Linh Sơn chúng ta, bình thường đều là do Thiên Thai tông chủ Điền Tử Câm đến phụ trách, vấn đề này, khiến cho hắn quyết định đi."

Mày của Điền Tử Câm cũng nhanh chóng nhíu lại thành một, hắn đứng ở nơi đây, hai mắt nhìn chăm chú bầu trời, thoạt nhìn nói không nên lời vẻ khó xử, trầm ngâm hồi lâu lúc này mới chậm rãi cúi đầu, vô cùng thành khẩn nhìn Lục Mi tiên sinh, thở dài thật dài, ngữ khí trầm thống mà trầm thấp: " Thục Sơn chính là môn phái lớn nhất tu chân phái, Thục Sơn chưởng môn càng là tiền bối đức cao vọng trọng của tu chân giới, theo lý thuyết, yêu cầu này của ngài, chúng ta vô luận như thế nào cũng nên đáp ứng, chỉ tiếc…"

Lục Mi tiên sinh tu luyện cả đời, luận kiến thức đó là thiên hạ vô song, luận giao tế, thì không ai so được, bộ dáng này của Điền Tử Câm mặc dù làm Tiểu Khai cơ hồ cười ra tiếng, nhưng Lục Mi tiên sinh không yên, đó là thiên chân vạn xác, hắn gian nan nuốt ngụm nước bọt, chờ đợi lo lắng nói: " Điền tông chủ…có vấn đề gì không?"

" Có, vấn đề rất lớn!" Điền Tử Câm nặng nề gật đầu :" Hôm nay Linh Sơn sơ khai, trăm phế đãi hưng, môn hạ đệ tử càng kém cỏi, tư chất thấp kém vô cùng, công pháp trong môn đã không trọn vẹn không được đầy đủ, điểm này, chưởng môn biết không?"

Lục Mi tiên sinh liên tục gật đầu, tràn đầy thông cảm: " Đúng vậy đúng vậy, mặc dù Linh Sơn có Thiên Tuyển môn chủ bậc tuyệt thế cao thủ, nhưng môn hạ đệ tử thật sự làm hổ thẹn một chút, nhất là đám yêu quái kia…ai, có chút lời ta không tiện nói nhiều."

Điền Tử Câm thở dài nói: " Đúng vậy, vốn Linh Sơn tiền đồ một mảnh ảm đạm, Nghiêm chưởng môn càng ưu tâm xung xung, đêm không thể ngủ, nhưng hôm nay ông trời thùy liên, đưa tới những thượng cổ bảo bối, đây là thiên ý trợ giúp Linh Sơn ta quật khởi, không dối gạt chưởng môn, Linh Sơn đệ tử ta mặc dù không nhiều lắm, nhưng từ trên xuống dưới cũng hơn một ngàn người, mà Thải Vũ Thiên Cầm này cũng chỉ có hơn mười con, cho dù là chọn lựa môn nhân có thiên phú cao nhất trong môn phái đến phân phối, có lẽ còn cần phải xếp hàng đến hầu năm mã nguyệt( năm khỉ tháng ngựa), cho nên muốn cho người ngoài đến sử dụng…có lẽ dù là xếp hàng yêu…" Hắn lại thở dài, câu nói kế tiếp, sẽ không dùng nhiều lời nữa.

" Đúng, đúng, đúng vấn đề còn không chỉ như thế." Tiêu Vận đã nhanh chóng phản ứng: " Mấy thượng cổ tiên cầm này, đừng xem bọn nó trân quý, nhưng không hề nghe lời, ngươi xem, Thiên Lộc đại ca vừa mới bị Bích Thủy Thiềm Thừ đánh trọng thương, đến bây giờ còn chưa kịp khôi phục được đây."

Lục Mi tiên sinh ngạc nhiên quay đầu, lại nhìn thấy Thiên Lộc " phốc" nhổ ra một búng máu, đang che ngực, ngã xuống.

Tiểu Quan trộm ở sau lưng Thiên Lộc thu hồi nắm tay, hắc hắc cười rộ lên.

" Này…thật không có ý tứ, là ta đã thất thố rồi…" Lục Mi tiên sinh nét mặt già nua đỏ lên, chậm chậm nói: " Loại thiên tài địa bảo này, ta mạo nhiên thỉnh cầu, là có chút vô cùng chê cười rồi…lão đạo xin cáo từ!"

" Ai ai, đừng đi a." Điền Tử Câm lại càng hoảng sợ, vội chạy tới giữ chặt ống tay áo của Lục Mi tiên sinh: " Chưởng môn, ngài hôm nay không chối từ vất vả giải tỏa nghi hoặc cho chúng ta, chúng ta cũng không phải hạng người vong ân phụ nghĩa, cho nên..chúng ta quyết định, vô luận như thế nào, cũng phải đáp ứng yêu cầu của chưởng môn!"

Hắn nhìn thấy vẻ mặt của Lục Mi tiên sinh có chút mờ mịt, chạy nhanh bổ sung nói: " Bất quá chúng ta cần một ít điều kiện trao đổi."

" Rất đơn giản, điều kiện dĩ nhiên sẽ thật công bằng, chúng ta cũng không phải gian thương vô lương nga!" Điền Tử Câm nhặt lên một nhánh cây, bắt đầu vẽ trên mặt đất: " Thục Sơn phái mỗi khi phái ra một đệ tử đến Linh Sơn tu luyện, thì cần phụ tống một quyển tu chân điển tịch cấp cho Linh Sơn phái, đương nhiên, chúng ta toàn quyền phụ trách việc ăn uống sinh hoạt cuộc sống ngày thường của họ, đồng thời phụ tống Thải Vũ Thiên Cầm phụ trợ tu luyện, đương nhiên, không thể vô hạn kỳ sử dụng, phải biết rằng, người xếp hàng rất nhiều nga, cho nên sử dụng kỳ hạn là một tháng."

" Sau một tháng thì?" Lục Mi tiên sinh còn có điểm chưa kịp phản ứng, vô thức hỏi.

" Sau một tháng, muốn nhắc lại việc tống một quyển tu chân điển tịch nga." Điền Tử Câm cười hì hì nói: " Đương nhiên, Linh Sơn phái chúng ta không đoạt điều tốt của người, cho nên chúng ta chỉ cần sao lục điển tịch, sau đó nguyên bổn chúng ta sẽ trả lại Thục Sơn."

" Đương nhiên, Man Bồ Đề có thể cung cấp cho Thục Sơn đệ tử sử dụng, đồng dạng, mỗi một tháng sử dụng, cần phụ tống một quyển tu chân điển tịch." Tiểu Khai nhanh chóng gia nhập trận doanh: " Vì cấp cho khách nhân những phục vụ rất tốt, Linh Sơn tứ tông chúng ta nhất trí đầu phiếu quyết định, mặt khác khai mở phục vụ hạng VIP( hạng đặc biệt dành cho khách quý)!"

" Phục vụ hạng VIP?" Lục Mi tiên sinh có điểm mộng.

" Đúng vậy! Nếu Thục Sơn phái muốn vĩnh cửu có một Thải Vũ Thiên Cầm hoặc là một gốc cây Man Bồ Đề, cũng có thể thương lượng nga, sơ bước định giá cả là một trăm…nga không, là một ngàn bổn tu chân điển tịch, mặt khác, bởi vì Thải Vũ Thiên Cầm cần phải đặt chân tại Man Bồ Đề, cho nên nếu có mua thì ít nhất cũng phải cung cấp hai ngàn bổn tu chân điển tịch."

" Còn có, Bích Thủy Thiềm Thừ cũng có thể bán." Tiểu Quan chạy nhanh tới: " Bởi vì loại này là thiên địa kỳ trân không bị ăn mòn, cho nên hơi quý một chút, ân…thì miễn miễn cưỡng cưỡng bán cỡ một ngàn năm trăm bổn tu chân điển tịch a!"

Lục Mi tiên sinh trầm mặc.

Lần trầm mặc này, đúng là qua mất năm phút.

" Thế nào?" Tiểu Khai có điểm khẩn trương, xoa xoa tay nói: " Chưởng môn, có hứng thú hay không?"

Lục Mi tiên sinh ngẩng đầu lên, thần tình cổ quái, nói: " Thiên Tuyển môn chủ, ngươi xác định…mấy bảo bối này có thể bán?"

" Đương nhiên." Tiểu Khai có chút kỳ quái gật gật đầu: " Nếu ngươi nghĩ thấy hứng thú…nếu không chúng ta lại thương lượng thương lượng?"

Lục Mi tiên sinh cũng không trả lời, lại nói: " Vậy ngươi biết Thục Sơn tàng kinh các chúng ta có bao nhiêu điển tịch không?"

" Ách…ba ngàn? Hoặc là năm ngàn?" Tiểu Khai nhìn Lục Mi tiên sinh có hình dáng như không cho là đúng, nhịn không được nuốt ngụm nước bọt: " Chẳng lẽ lại có tới một vạn quyển?"

Lục Mi tiên sinh mỉm cười, phe phẩy đầu vươn hai đầu ngón tay.

" Hai vạn, lão thiên a!" Tiểu Khai hít sâu một hơi.

" Không phải hai vạn." Lục Mi tiên sinh vẻ mặt ngạo nghễ ngẩng đầu lên: " Là hai trăm vạn! Nghe rõ rồi chứ, hai trăm vạn quyển!"

Mọi người ở đây đều xoát xoát phát ra một hơi hít thở thật sâu.

" Triệu năm Thục Sơn, triệu năm Thục Sơn a!" Lục Mi tiên sinh có vẻ có chút kích động: " Các ngươi ngẫm lại, triệu năm qua, có bao nhiêu chưởng môn, có bao nhiêu nhân tài, mặc dù qua mỗi mấy ngàn năm mới xuất hiện một bộ công pháp, đến bây giờ dừng lại, đều có thể có bao nhiêu tu chân điển tịch? Ta nói hai trăm vạn quyển, thống thống đều là tu chân điển tịch tiêu chuẩn, trong đó do người có lòng, bút ký, tán ký, điển cố, càng nhiều không kể xiết, cho dù mở rộng cho các ngươi sao cả đời, có lẽ các ngươi cũng sao không xong!"

Hắn cười ha ha nhìn về phía Tiểu Khai: " Tốt, ta quyết định rồi, nếu Linh Sơn phái hào phóng như thế, ta sẽ mua hết tất cả Thải Vũ Thiên Cầm, Man Bồ Đề cùng với Bích Thủy Thiềm Thừ!"

Tiểu Khai nhìn Điền Tử Câm, Điền Tử Câm nhìn Tiểu Quan, Tiểu Quan lại nhìn Thiên Lộc, mọi người toàn bộ sửng sốt.

Thật lâu sau, Thiên Lộc mới lau sạch vết máu ngoài miệng, gương mặt dữ tợn ngẩng đầu lên, nghiến răng nhổ ra hai chữ: " Trướng giới!"

Lục Mi tiên sinh thần tình mỉm cười rời đi, bởi vì Linh Sơn phái những nhân vật cầm quyền nghiêm trọng tình báo không đủ, cuối cùng Thục Sơn phái trong lúc đàm phán lấy được ưu thế tuyệt đối, kết quả đàm phán cuối cùng như thế này: Linh Sơn phái dựa theo một ngàn năm trăm bổn tu chân điển tịch xuất ra mua mười con Thải Vũ Thiên Cầm, Man Bồ Đề mười cây, Bích Thủy Thiềm Thừ mười con, hơn nữa dựa theo nguyên giới trường kỳ tiếp nạp mười tên đệ tử Thục Sơn phái tiến nhập Linh Sơn tu luyện, Linh Sơn phái phụ thêm điều kiện là cùng Thục Sơn phái kết thành đồng minh chiến lược.

Đối với chuyện có được một minh hữu vô cùng cường đại, Lục Mi tiên sinh không có gì dị nghị.

Tiểu Khai đại khái hỏi một chút công việc của Linh Sơn, thủ tục, hết thảy trên Linh Sơn đều bình thường, đại điển khai phái mọi chuyện đều do Điền Tử Câm và Bạch Lộ đã an bài không sai biệt lắm, những đệ tử khác tu luyện đã ấn bộ mà tiến hành, đã không có vấn đề gì khác, Tiểu Khai đã chuẩn bị nhích người đi Thục Sơn cứu Tiểu Trúc, nhưng vào lúc này, đột nhiên cảm ứng được trong Vô Tự Thiên Thư có động tĩnh, hồi lâu không nói chuyện với bốn vị chân nhân không ngờ bọn họ lại tìm hắn: " Tiểu Khai đạo hữu, có chuyện tình, cần nhờ ngươi một chút."

Tiểu Khai liền gật đầu: " Chỉ cần ta làm được, ta nhất định hỗ trợ."

" Là như thế này." Bác Học chân nhân thở dài: " Trước kia chúng ta ở trong Vô Tự Thiên Thư, còn có thể cung cấp cho ngươi một chút trợ giúp, nhưng bây giờ ngươi luyện thành thiên hạ đệ nhất tu chân đại pháp, thực lực đã đạt tới cảnh giới tiên nhân, chúng ta đã không giúp được gì nữa, cho nên chúng ta định ra ngoài."

" Đi ra?" Tiểu Khai trợn tròn mắt: " Các ngươi cả thân thể đều không có, làm sao mà đi ra?"

" Trước kia đích thật là không có biện pháp." Bác Học chân nhân còn có điểm ngại ngùng: " Nhưng bây giờ giống như là có biện pháp rồi."

" Ân, ngươi nói."

Bác Học chân nhân nói: " Trước tiên ta thanh minh một chút, trọng tố hình thể, đối với người tu chân mà nói, là việc chưa từng có trước đó, chúng ta cũng chỉ là nghiên cứu, cho rằng có lẽ có thể thành công, cho nên biện pháp của ta là có phong hiểm đó."

" Đã có phong hiểm, cần gì phải mạo hiểm chứ?" Tiểu Khai nói: " Các ngươi cứ ở trong Vô Tự Thiên Thư, không phải khỏe hơn sao?"

Trấn Nguyên chân nhân thở dài: " Tiểu Khai đạo hữu, ngươi không rõ, loại cuộc sống không có hình thể này, rất khó qua a."

" Đúng vậy." Bế Quan chân nhân cũng nói: " Hơn nữa, trường kỳ đứng ở một chỗ, đã thật nhàm chán a."

" Nhưng…các ngươi trước kia tu luyện, lúc đó chẳng phải ở một địa phương ngẩn ngơ suốt mấy trăm năm sao?" Tiểu Khai nói.

" Cái này không giống." Mạt Chược chân nhân giải thích: " Trước kia chúng ta bế quan là vì tu luyện, tu luyện là vì phi thăng tiên giới a, nhưng ở trong Vô Tự Thiên Thư, tu luyện đã không có gì ý nghĩa, chúng ta cũng không phải kẻ điên, đã không có ý nghĩa, cần gì phải tu luyện mỗi ngày đây?"

" Nga, cũng phải." Tiểu Khai nhíu mày nói: " Các ngươi xác định…có nắm chắc chuyện muốn làm không?"

" Đúng, chúng ta xác định." Bác Học chân nhân nói: " Bây giờ, ta muốn nói với ngươi một chút, ngươi làm sao trợ giúp chúng ta."

" Kỳ thật bây giờ, đối với chúng ta mà nói là một cơ hội thiên tái nan phùng, trước kia người tu chân cho tới bây giờ không ai có thể trọng tố hình thể, không phải bởi vì nghĩ không ra phương pháp, mà là bởi vì khuyết thiếu tài liệu, mà tài liệu này đều là có thể gặp mà không thể cầu thiên địa kỳ trân."

" Hết lần này tới lần khác mấy tài liệu này, ngươi nơi này đều có!"

" Chúng ta cần ba thứ: Man Bồ Đề, nước Dao Trì, Nhược Thủy."

" Man Bồ Đề đã có thể thu nạp thiên địa linh khí, vậy đồng dạng, nên có công hiệu ngưng tụ hồn phách, mà Man Bồ Đề thân mình tài chất chắc chắn mà mềm dẻo, càng là tài liệu tốt nhất để trọng tố thân thể."

" Phi Hạc Thượng Nhân từng nói qua, Dao Trì Thủy khuynh thiên hạ kinh, rồng đen xuất thế thiên hạ loạn, cho nên nước Dao Trì kỳ thật là khốn long, khốn long là khái niệm gì? Kỳ thật đúng là khái niệm khóa hồn, trên sự thật, Dao Trì sở dĩ là cấm địa của Côn Lôn, đúng là bởi vì trong nước hồ bao hàm lực lượng căn bản không thuộc tu chân giới, long tử Phách Hạ vốn sớm hồn phi phách tán, nhưng có khả năng ở trong nước Dao Trì lịch kinh ngàn vạn lần năm mà bất diệt, có thể thấy được nước Dao Trì lực khóa hồn cường đại bao nhiêu, chúng ta tin tưởng rằng, chỉ cần có Dao Trì Thủy, hồn phách của chúng ta nhất định có thể hoàn mỹ phong tồn trong Man Bồ Đề."

" Không cần hỏi ta vì cái gì biết được chuyện của Phách Hạ, bởi vì rất nhiều sự tình ta đều quên rồi, nhưng điển cố này, ta lại nhớ rõ."

Nói Nhược Thủy, trong Diệt Thế Chi Môn, kỳ thật chúng ta một chút cũng không hiểu, bất quá Nhược Thủy không ngờ cả Hãm Không Đảo đều có thể sanh sanh hòa tan, có thể thấy được đó cũng là đại biểu, kỳ thật là Quy Nguyên lực lượng đạo sanh vạn vật cả đời, mà vạn vật cuối cùng đều quy vu nhất nguyên, Nhược Thủy lực, chính là thiên địa sơ khai hỗn độn lực, chúng ta nếu mượn lực lượng của Nhược Thủy, có lẽ có thể để cho hồn phách quy vu hỗn độn, sau đó tiến vào Man Bồ Đề, tìm được cuộc sống mới."

" Cho nên Nhược Thủy đến tột cùng thì làm cho chúng ta hồn phi phách tán, hay là thoát thai hoán cốt, chúng ta hoàn toàn không biết, nhưng vô luận như thế nào, chúng ta quyết tâm muốn thử một lần."

" Có thể có được ba thứ này, chỉ có một mình ngươi, cho nên có thể giúp chúng ta chuyện này, cũng chỉ có ngươi thôi."

Tiểu Khai dùng sức gật gật đầu: " Tốt đấy, chờ ta cứu Tiểu Trúc trở về, nhất định giúp các ngươi chuyện này!"

Triệu năm Thục Sơn vẫn như cũ nguy nga ngật lập, bởi vì bị một giọt Nhược Thủy của Tiểu Khai phá rớt kết giới, bây giờ Thục Sơn đã bày ra kết giới mới, Tiểu Khai lần này chính quy đến viếng, đương nhiên không cần cường sấm nữa, ở bên ngoài kết giới kêu một tiếng, lập tức đã có đệ tử Thục Sơn đi tới dẫn bọn hắn tiến vào, bất quá các đệ tử Thục Sơn nhìn thấy Tiểu Khai thì ánh mắt vẫn như cũ tràn ngập địch ý. Trong địch ý rồi lại mang theo ý sợ hãi.

Dù sao, phá hủy Thục Sơn đại điện và hòa tan Hãm Không Đảo hai chuyện này, đã là sự thật, một sự thật quá mức chịu đựng.

" Cái gì? Chưởng môn đang vắng mặt?" Tiểu Khai thất thanh nói: " Không phải nói chờ ta đến sẽ cứu Tiểu Trúc hay sao chứ?"

" Chưởng môn đi thăm Trường Sinh sư đệ rồi." Đệ tử dẫn đường hận hận nói: " Trường Sinh sư đệ đã bị môn chủ ngài phế đi toàn thân công phu, đã đi đến Vô Danh Phong rồi."

" Vô Danh Phong? Chính là nơi Trường Sinh thu phục thiên hỏa huyền băng?" Tiểu Khai gật đầu nói: " Được lắm, ta tự mình đi tìm."

Dưới Vô Danh Phong, vẫn như cũ là tuyết trắng ngai ngai, là một thế giới băng tuyết, đặt ở một tháng trước, ngoại trừ Tiểu Khai có thể mượn nhờ ngàn năm huyền thiết chi tinh lực lượng đi xuống tới, những người khác có lẽ nửa đường sẽ bị đống thành tượng băng, nhưng bây giờ Tiểu Khai luyện thành thần công, năm mỹ nữ cũng được mưa móc triêm nhiễm, công lực tiến nhanh, mọi người dễ dàng hạ xuống.

Lục Mi tiên sinh quả nhiên ở dưới chân núi, từ góc độ của Tiểu Khai xem qua, một lão nhân toàn thân bị khóa thần tình bi phẫn đứng ở nơi đó, trước mặt nằm một người, đúng là Trường Sinh.

Lúc này, lão nhân đang lớn tiếng nói: " Chưởng môn, chẳng lẽ ngươi không biết là Nghiêm Tiểu Khai khinh người quá đáng hay sao chứ? Ngươi không ngờ lại cùng người như thế kết minh, quả thật là…quả thật là làm bại hoại danh dự của Thục Sơn ta."

Lục Mi tiên sinh thần tình đỏ bừng, ấp úng nói: " Tiền…tiền bố..kỳ thật…kỳ thật chuyện này, ta cũng là vì tương lai của Thục Sơn mà nghĩ…ngài có thể không biết, Linh Sơn phái của bọn họ có…"

" Ta mặc kệ họ có cái gì." Lão nhân khoát tay, xích sắt trên tay lạp lạp vang lên: " Ta chỉ biết là, hắn phế đi công lực của Trường Sinh, mà trong tu chân giới, phế đi công lực chính là kiêng kị thiên đại, năm đó Thiên Tuyển môn chủ uy thế như thế, đều không có làm qua chuyện thế này."

" Nhưng…nhưng hắn đích xác không biết tu chân giới có quy củ này." Lục Mi tiên sinh thở dài nói: " Tiền bối, ngươi nghe ta nói, chuyện này ta có nghe Hoàng Bội cô nương nói, kỳ thật Trường Sinh đích xác làm không đúng."

Tiểu Khai không khỏi lặng lẽ gật gật đầu, Lục Mi tiên sinh này, cũng là một nhân vật biết phân biệt thị phi.

Vô danh lão nhân nặng nề hừ một tiếng, đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên khóe mắt giương lên, quát: " Người nào!"

break
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc