Vô Tình Lạc Vào Game Kinh Dị, Vô Cùng Hưởng Tình Mị

Chương 5: Nghi Hoặc

Trước Sau

break


Đoàn người đi được hơn 2 tiếng nhưng vẫn không tìm được ngôi chùa, thậm chí còn chưa đến đỉnh núi, đừng nói gì đến manh mối nhiệm vụ. Hiện tại nhìn kỹ con đường núi quanh co uốn lượn này, giống như vĩnh viễn không có điểm dừng vậy.

“Mọi người cứ nghỉ ngơi một chút rồi đi tiếp, con đường phía trước… không biết sẽ còn bao xa.”
Không còn nghi ngờ gì nữa, Chương Dĩnh trở thành người dẫn đầu, lời anh ta nói mọi người rất nghe theo, Khương ŧıểυ Kỳ cũng dứt khoát ngồi cùng Lam Tuyết.

“Thật quá nhanh, buổi sáng chị còn đang mở họp, không biết sao lại đi vào trò chơi này, sớm biết vậy thì mang đôi giày thể ȶᏂασ rồi, không biết hội nghị thế nào rồi, buổi chiều còn phải sắp xếp rất nhiều việc nữa.”

Đúng là người của công việc, hồn làm việc, cho dù đi vào trò chơi đòi mạng thì chị gái này vẫn nghĩ tới việc họp hành và công việc. Khương ŧıểυ Kỳ nhìn bộ trang phục trưởng thành và giày cao gót 7cm của người ta, đây chính là hình tượng nữ cường trong phim truyền hình, thậm chí mới nãy khi chị ấy đưa tay ra đỡ cô, sức một tay cũng lớn hơn con gà yếu ớt là cô mấy lần rồi.

Không sai, Khương ŧıểυ Kỳ thản nhiên thừa nhận đánh giá thấp trò chơi dành cho cô.
May là hôm nay cô ra ngoài mang đôi giày sandals (xăng-đan) đế bằng, đi đường núi vẫn khá nhẹ nhàng, có điều không tập luyện lâu dài mà bất chợt đi con đường xa như vậy, hai cái chân thon dài cũng run rẩy dưới làn váy rồi.

Đột nhiên, gần đó người đàn ông trung niên mặc tây trang ngồi ở cách đó không xa vừa lau mồ môi, vuốt mấy sợi tóc trên đỉnh đầu, vừa mắng trò chơi đột nhiên đứng phắt dậy, sau đó sáng mắt hét to một tiếng.
“Tìm được rồi! Tìm được rồi!”

Ông ta quơ chân múa tay chạy vào trong rừng, nhân tiện đụng ngã Triệu Minh mặc đồng phục nhưng cũng không thèm để ý, một lát sau đã chạy không thấy bóng dáng.
Thấy có gì không đúng, Chương Dĩnh cất giọng hô tên người nọ: “Tào Lâm!”
Thế nhưng đã không thấy người đâu, nhìn theo hướng ông ta rời đi, mấy người mới vẫn chưa hoàn hồn nhưng Chu Nguyên lại bình tĩnh mắng một câu: “Hừm…Mẹ nó đồ bệnh tâm thần, ông ta chết chắc rồi.”

Người chạy đi cũng có ký hiệu đặc thù giống như Khương ŧıểυ Kỳ, nhiệm vụ của ông ta là tìm được cái cây cao nhất ngọn núi này.

Khương ŧıểυ Kỳ ngẩng đầu nhìn vô số cây đại thụ che trời, rất tò mò sao ông ta lại có thể xác định đâu là cây cao nhất nhanh đến vậy?
“Mau theo sau xem đi.” Chương Dĩnh nói xong liền cất bước đi về hướng Tào Lâm chạy đi.

Nhưng người ở lại cũng thấy bất an vì lời nói của Chu Nguyên nhưng rốt cuộc vẫn lựa chọn đuổi theo Chương Dĩnh, đương nhiên Khương ŧıểυ Kỳ và Lam Tuyết cũng đi theo. Cũng không biết có phải ảo giác hay không, sau khi rời khỏi thềm đá của đường núi, mới bước vào trong khu rừng, Khương ŧıểυ Kỳ đã cảm thấy vô cùng lạnh, lạnh đến nỗi da gà da vịt của cô thay nhau nổi lên.

Nhưng mà… nơi này không có gió lạnh, thậm chí người khác còn đang đổ mồ hôi nóng.
Chỉ có mình cô, lạnh như bị thứ gì phủ kín, nhất là trước ngực, co thắt đến mức thở không nổi.
“Hừm…Đừng nghe họ Chu nói bừa, không chừng người nọ có thể thật sự tìm được rồi.” Thấy

Khương ŧıểυ Kỳ đang co rúm vai, Lam Tuyết cho rằng cô sợ hãi mới nói một câu. Chị ấy là người thông minh, cũng nhận ra trong nhiều người như vậy chỉ có mỗi nhiệm vụ của Khương ŧıểυ Kỳ và Tào Lâm có ký hiệu đặc thù, nếu Tào Lâm chết ngay thì có thể Khương ŧıểυ Kỳ cũng nguy hiểm.

Chết, ai mà không sợ chứ.
Rất nhanh sau đó bọn họ đã trông thấy Tào Lâm, so với vẻ mừng như điên khi nãy, lúc này ông ta đã có chút quỷ dị, thân thể hơi mập mạp không ngừng đi vòng quanh hai cây đại thụ, ngước cái đầu đầy mồ hôi, trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm bên trên.

“Thật sự là cái này hay là cái này? Rốt cuộc là cái nào!???”
Ông ta bắt đầu nắm tóc mình, dùng hết sức kéo, mái đầu vốn không nhiều tóc lại bị kéo sạch, ông ta mang vẻ mặt đau khổ và dữ tợn nắm lấy da đầu, máu dần dần chảy ra từ trên đầu ông ta.
“Cuối cùng tôi thật sự tìm được rồi! Nhưng cái nào mới đúng? Các cô cậu nói đi?!”
Ông ta đột nhiên trợn mắt nhìn qua bọn họ.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc