Lực chú ý của Dương Thạc cơ bản bị Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình hấp dẫn hết.
Độ phù hợp chín phần đã rất cao rồi. Dù Lục Dương Quyết, Huyền Ưng Kình của Dương Thạc đều là công pháp độ phù hợp mười ba phần, nhưng sự thật là ban đầu Lục Dương Quyết chỉ có độ phù hợp hoàn toàn, cơ duyên dung hợp với Huyền Ưng Kình, Dương Thạc ăn vào nội đen Huyền Ưng, dung hợp tiến một bước mới đạt tới độ phù hợp cao lên mười ba phần.
Bình thường thì công pháp độ phù hợp mười phần làm gì dễ dàng có được.
Có người cả đời chưa từng thấy một bộ công pháp độ phù hợp mười phần.
Độ phù hợp đạt tới chín phần đã rất thích hợp tu luyện, gần như tạo ra vì Dương Thạc.
Huống chi Dương Thạc phát hiện bộ võ kỹ này rất thích hợp cho võ giả tu luyện Lục Dương Quyết, sử dụng dương thuộc tính chân khí thúc dục, hiệu quả rất tốt ...
- Nhìn võ kỹ khác xem sao, nếu không có nữa thì dùng bộ Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình này.
Dương Thạc cảm thấy dù tìm được võ kỹ có độ phù hợp cao hơn thì hắn không định từ bỏ Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình.
Xùng lắm thì tìm được võ kỹ độ phù hợp cao hơn cùng tu luyện luôn.
Công pháp và võ kỹ khác nhau. Công pháp bình thường một người rất khó tu luyện hai bộ, nhưng võ kỹ thì một người có được rất nhiều thứ. Dù nói tham thì thâm nhưng độ phù hợp đủ cao, đạt tới hơn mười phần, tu luyện nắm giữ càng dễ, dù Dương Thạc có ngộ tính thấp cũng không đến mức 'ăn tạp’.
Không phải ngộ tính cao thì lĩnh ngộ một bộ công pháp, võ kỹ sẽ càng mạnh.
Từng có một thượng cổ đại năng thiên tính không tốt, như con nít sáng tạo ra một bộ võ kỹ tay trái tay phải đánh nhau. Bộ võ kỹ này người có ngộ tính cao không học được, chỉ người tư chất ngu dốt mới có thể học.
Mặc dù ngộ tính của Dương Thạc kém, chỉ cần tìm được võ kỹ, công pháp thích hợp chính mình tu luyện thì lĩnh ngộ rất lớn.
Dương Thạc tiếp tục tìm tòi võ kỹ, làm hắn thất vọng là trong số võ kỹ không thấy cái nào độ phù hợp tới chín phần, bộ cao nhất chỉ có bảy phần.
- Thôi, tập trung tu bộ Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình này đi.
Lòng nghĩ như vậy, Dương Thạc cầm bộ công pháp rời khỏi Tàng Thư Các, trở về tiểu viện của mình.
Dương Thạc mới quay về tiểu viện thì thấy Hồng Phi chạy tới, nói:
- Thiếu gia, lúc sáng Lam Tinh nói là phu nhân có lệnh cho ngươi đi tham gia chọn lựa võ đạo Đại Chu triều lần này.
Trình phu nhân khiến mình tham gia chọn lựa võ đạo?
Dương Thạc nhíu mày, bản năng cảm thấy Trình phu nhân có âm mưu gì, nhưng nghĩ lại chọn lựa võ đạo Đại Chu triều là thịnh điển võ đạo toàn Đại Chu triều, dù không nói đến tuyệt đối công bình nhưng vương công hầu tước Đại Chu triều không thể nhúng tay vào, Trình phu nhân muốn làm tay chân gì trong chọn lựa võ đạo cũng chịu bó tay.
Dương Thạc thầm lạnh lùng cười:
- Quên đi, mặc kệ nàng, muốn ta tham gia thì ta tham gia. Nếu như ta có thể giống lục ca, cuối cùng trong so đấu trên giáo trường trổ hết tài năng, không biết khi đó Trình phu nhân sẽ có biểu tình gì.
Dương Thạc ở trong Tàng Thư Các cả ngày trời, bây giờ đã là buổi tối. Dương Thạc ăn cơm chiều xong bắt đầu tu luyện bộ Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình.
Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình là ở trong người hình thành lốc xoáy khí bảo hộ ngũ tạng lục phủ.
Thân thể con người quan trọng nhất là nội tạng.
Võ giả so đấu, bị thương cánh tay, cẳng chân thì vẫn có sức chiến đấu, nếu bị thương nội tạng sẽ hộc máu, suy sụp, thân thể ít phát lực hơn. Cho nên ngũ tạng lục phủ cần bảo hộ nhất, cần đề phòng chân khí của kẻ địch công kích. Nếu bị chân khí của đối thủ vào người sẽ nghiêm trọng phá hỏng nội tạng.
Ví dụ đốt cháy chân khí của Dương Thạc có hiệu quả đặc biệt, một khi vào người sẽ đốt cháy ngũ tạng lục phủ.
Bị đốt một cánh tay còn có thể sống sót, thậm chí tương lai cố gắng tu luyện vẫn sẽ đạt tới cảnh giới tông sư cụt tay như Cổ lão, nhưng bị đốt cháy ngũ tạng lục phủ thì không còn sự sống, ăn vào Đại Hồi Thiên Đan cũng chịu thua.
- Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình này cũng dễ tu luyện.
Dương Thạc thử một lần, trong người liền nổi lên tiếng vù vù, một đoàn khí kình hộ ở giữa ngực bụng, như là cái chuông to bao bọc thân thể Dương Thạc.
Tâm niệm động, khí kình hộ thể xoay tít.
- Ta đã sớm nắm giữ khí kình xoắn ốc, làm cho khí kình hộ thể xoay tít thì lực phòng ngự càng mạnh, dù kẻ địch công kích chân khí thì đến khí kình hộ thể xoắn ốc sẽ bị nó xoay tròn nghiền nát.
Giờ phút này, Dương Thạc dung nhập khí kình xoắn ốc vào Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình.
Dương Thạc lại lôi ra quyển Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình nhìn, phát hiện có độ phù hợp mười phần với hắn.
- Công thì có toàn ưng tam kích, đốt cháy chân khí.
- Thủ có Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình, bây giờ chắc ta đã có thể vững vàng áp chế cường giả luyện khí sơ giai. Gặp lại Dương Tử Hi sẽ không chật vật như lúc trước.
Dương Thạc khá vừa lòng trạng thái hiện giờ của mình.
Ít nhất, ứng phó với sơ bạt chọn lựa võ đạo Đại Chu triều không phải chuyện khó.
Sáu, bảy ngày tiếp theo Dương Thạc đều ở trong Trấn Quốc Công phủ, tập trung tu luyện, trùng kích đẳng cấp luyện khí, quen thuộc võ kỹ Hỗn Nguyên Hộ Thể Khí Kình.
Tới ngày thứ bảy cũng là lúc khai mạc khí kình xoắn ốc.
Dương Thạc không đồng hành với lục ca Dương Thành, mới sáng sớm đã khiến Huyền Ưng Huyết Phi mang theo hắn, hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục bay tới ngoài kinh thành. Đáp xuống đất, Dương Thạc khiến Huyền Ưng Huyết Phi bay về Yến sơn, hắn cùng hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục vào kinh thành.
Dương Thạc vừa vào kinh thành liền cảm nhận sự phồn hoa.
Đường rộng vài chục trượng, ngựa xe như nước, bên đường các cửa hàng san sát nhau, vô số cửa hàng buôn bán nhỏ. Bởi vì hôm nay là ngày khai mạc khí kình xoắn ốc, trên đường kinh thành đều có người giang hồ đeo đao kiếm đi ngang, còn có thể thấy từng đội quân sĩ mặc giáp vàng cầm đại kích, là Ngự Lâm quân phụ trách thủ kinh thành. Khí kình xoắn ốc, đám Ngự Lâm quân bị xuất động hết, mỗi một quân sĩ đều có khí huyết đậm đặc, là cường giả đẳng cấp đỉnh tôi thể.
Dương Thạc quan sát đám người võ lâm tham gia chọn lựa võ đạo và Ngự Lâm quân, hai tiểu nha đầu Hồng Phi, Lục Thúy thì nhìn chăm chăm vào các tiệm nhỏ bên đường.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục chỉ là tiểu nha đầu mười bốn, lăm tuổi, lúc trước ở trong Trấn Quốc Công phủ hầu hạ Trình phu nhân hiếm có cơ hội ra phủ, gần như chưa tới kinh thành, giờ nhìn thấy kinh thành phồn hoa náo nhiệt, các nàng xem mê mẩn.
Dương Thạc mặc kệ hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, chỉ cần các nàng không đi đâu thì tốt rồi.
- Sơ bạt khí kình xoắn ốc ở quảng trường trước thiên võ môn, đến bên kia nhìn xem.
Dương Thạc nói xong mang theo hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục đi hướng hoàng thành.
Chính lúc này, trên đường vang tiếng vó ngựa và tiếng quát:
- Giá! Giá! Tránh ra! Tránh ra!
Người đi đường đều tránh né, một đám người lao nhanh tới, phương hướng cũng là hoàng thành thiên võ môn. Bốn con tuấn mã đi đằng trước đều là cao lớn thần tuấn, kỵ sĩ quần áo ngăn nắp, trên đầu cắm lông chim công như là người ngoại quốc. Nhìn kỹ thì đám kỵ sĩ tóc vàng, mắt xanh, da trắng.
- Tránh ra, tránh ra! Hỏa La công chúa muốn xem chọn lựa võ đạo, đều tránh đường!
Bốn gã kỵ sĩ vừa cưỡi ngựa chạy vừa ngọng nghịu nói tiếng Đại Chu triều.
Đằng sau bốn gã kỵ sĩ có một chiếc xe ngựa hao quý, hiển nhiên bên trong chính là Hỏa La công chúa.
Dương Thạc thấy đám người Hỏa La quốc, rũ mi mắt thầm nghĩ:
- Tiên y nộ mã, hoành hành bá đạo, luật pháp Đại Chu triều quy định không có chiến sự thì không thể cưỡi ngựa trong kinh thành Đại Chu triều. Luật pháp này có hiệu quả với người Đại Chu triều nhưng với đám ngoại quốc thì chỉ là lời nói suông! Bên này là đặc quyền, người ngoại quốc ở Đại Chu triều thượng quốc đều có đặc quyền này.