- Là năm người, tất cả đều là cao thủ đẳng cấp luyện khí.
Dù giác quan của Dương Thạc không nhạy bén như Huyền Ưng Huyết Phi nhưng tuyệt đối không kém, cơ hồ là ngay lập tức phán đoán ra số lượng nhóm người và thực lực.
Năm cao thủ đẳng cấp luyện khí hướng tới cái hang của Dương Thạc?
- Hồng Phi, Lục Thúy, theo ta đi ra xem sao.
Dù Dương Thạc không biết năm tên cao thủ đẳng cấp luyện khí đến cái hang này làm gì nhưng hắn không thể để họ che trong hang. Dương Thạc kêu gọi hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, nhảy ra khỏi hang.
Dương Thạc mới ra khỏi hang liền thấy trên ngọn đồi, cách hai mươi trượng, năm nam nhân mặc đồ đen, đeo khăn bịt mặt lao nhanh tới gần. Năm nam nhân cầm lợi nhẫn, khí thế sắc bén, toàn thân toát ra sát khí.
- Ở chỗ này!
- Quả nhiên ở chỗ này!
Khi Dương Thạc nhảy ra khỏi hang thì năm tên áo đen cũng trông thấy hắn, mắt họ sáng lên.
Hiển nhiên mục tiêu của năm tên cao thủ đẳng cấp luyện khí chính là Dương Thạc.
Thấy năm tên áo đen lao nhanh tới gần, Dương Thạc rũ xuống mi mắt, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ.
- Là hướng về ta sao?
- Người của Trình phu nhân? Ta vừa đánh bị thương Dương Tử Hi, nếu Trình phu nhân ngay mặt đối phó ta thì e rằng sẽ bị ba vị bình thê phu nhân của phụ thân làm khó dễ Trình phu nhân, sẽ bị phế bỏ thân phận chủ mẫu của Dương gia. Tuy nhiên, dù không dám ngay mặt đối phó ta nhưng nếu Trình phu nhân phái lực lượng trong bóng tối xử lý ta cũng không phải không thể.
Dương Thạc nhanh chóng suy nghĩ.
Trình phu nhân đúng là không dám ngay mặt đối phó Dương Thạc, dù nàng phái Hồng Phi, Lục Thúy tới đây, hai nha đầu thị nữ phải ngoan ngoãn nghe theo lệnh của hắn. Dương Thạc kêu các nàng quỳ gối ngoài phòng một đêm, các nàng không dám cãi lời.
Nhưng ngoài sáng không dám đụng Dương Thạc thì có thể núp trong bóng tối ra tay, chỉ cần không bị người ta bắt được điểm yếu là ổn.
- Lực lượng trong bóng tối của Trình phu nhân sao, không lẽ là người của Dương Tử Mặc ở Nam tỉnh?
Lòng máy động, Dương Thạc lập tức đoán ra thân phận đại khái của năm tên áo đen.
Dương Thạc mặt không biểu tình lạnh lùng liếc năm tên áo đen lao nhanh tới.
- Các ngươi đến đây giết ta?
Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Thuộc hạ của Dương Tử Mặc làm việc không cần đầu óc sao? Ta vừa mới bị thương Dương Tử Hi, các ngươi đã sốt ruột xuống tay với ta? Nếu như ta bị giết thì Trình phu nhân tình ngay lý gian, sẽ thoát khỏi hiềm nghi sao?
- Ủa? Nhận ra chúng ta?
Nghe Dương Thạc nói thẳng ra thân phận của mình, năm tên áo đen, cũng tức là năm Hắc Y Vệ dưới tay Dương Tử Mặc lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Năm tên Hắc Y Vệ như tia chớp tới gần Dương Thạc, bao vây hắn, hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục lại.
Trong đó một Hắc Y Vệ thủ lĩnh cười lạnh, thừa nhận thân phận của mình:
- Tiểu tử khá lắm, không ngốc, nhanh như vậy đã đoán ra thân phận của chúng ta.
- Đánh nhị công tử trọng thương, ngươi cho là ngươi có thể bình yên sống trong Trấn Quốc Công phủ? Vốn phu nhân có lệnh chỉ cần ngươi còn ở trong Trấn Quốc Công phủ thì chúng ta sẽ không xuống tay nhanh như vậy. Không ngờ ngươi đi ra bái tế mẹ đẻ ti tiện của ngươi, còn liên tục năm ngày không trở về, đây là chính ngươi muốn chết!
- Tiểu tử yên tâm, giết ngươi xong chúng ta sẽ giá họa cho ngươi khác, sẽ không liên lụy phu nhân.
- Trong quân Đại Chu triều Trì Ninh Hầu, Tây Dương Hầu luôn bất hòa với công gia, sau khi chúng ta giết chết ngươi sẽ để lại chứng cớ giá họa mấy vị Hầu gia này.
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ nhe răng cười nói:
- Mười ngày sau là chọn lựa võ đạo quân đội Đại Chu triều, cứ nói bọn họ thừa dịp công gia bế quan, phái người giết đệ tử của Trấn Quốc Công phủ ta, dọn sạch chướng ngại cho đệ tử Hầu phủ của họ. Thế là vừa giết được tiểu súc sinh như ngươi, cũng có thể giá họa Trì Ninh Hầu, Tây Dương Hầu, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện!
Hiển nhiên đám Hắc Y Vệ không phải loại lỗ mãng, ngược lại hành động chu đáo.
Chọn lựa võ đạo Đại Chu triều, khắp nơi công hầu đệ tử tranh đấu gay gắt, đúng là mạch nước ngầm mãnh liệt, lúc này Trấn Quốc Công phủ chết một thứ tử nho nhỏ thì có ai quan tâm?
Dù có người nghi ngờ Trình phu nhân, không có chứng cứ thì làm gì được?
Dương Thạc nghe thủ lĩnh Hắc Y Vệ nói mặt không đổi sắc, hai tiểu nha đầu Hồng Phi, Lục Thúy thì kinh ngạc há hốc mồm.
Trình phu nhân, thế nhưng phái người đi giết Dương Thạc?
Dù lúc trước Dương Thạc đánh bị thương Dương Tử Hi khiến hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục hơi khó chịu nhưng các nàng cảm thấy Trình phu nhân cùng lắm là tìm cái cớ thực hiện gia pháp với Dương Thạc, rồi đuổi hắn ra khỏi Trấn Quốc Công phủ. Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục không ngờ được Trình phu nhân độc ác đến mức này, phái người lấy mạng Dương Thạc.
Nói đến cùng dù Hồng Phi, Lục Thúy là thị nữ bên cạnh Trình phu nhân nhưng chỉ hầu hạ nàng sinh hoạt hàng ngày, các nàng không tiếp xúc đến mặt tối.
Chính lúc hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục ngây ngẩn, giọng Dương Thạc vang bên tai các nàng:
- Hồng Phi, Lục Thúy, các ngươi đã gneh thấy lời hắn nói chưa? Bây giờ ta bám chân chúng, các ngươi mau chóng về phủ báo chuyện này cho nhị phu nhân, tam phu nhân, để các nàng phân xử cho ta!
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục run elen, lập tức tỉnh táo lại nhưng hơi do dự, không hành động ngay.
- A? Muốn mật báo?
Thủ lĩnh Hắc Y Vệ mặt vặn vẹo nói:
- Lão tứ, lão bát, cản hai nha đầu này lại, chờ giết chết tiểu súc sinh Dương Thạc rồi không thể cho hai nha đầu sống sót. Nếu các nàng không chết thì không thể giá họa cho Trì Ninh Hầu, Tây Dương Hầu. Hắc hắc, giết Dương Thạc xong huynh đệ ta hưởng dụng hai nha đầu rồi mới khiến các nàng chết thảm chút, khi đó cái chết của Dương Thạc sẽ không khiến phu nhân bị nghi ngờ.
- Lão thất, lão cửu, chúng ta ra tay, trước làm thịt Dương Thạc rồi tính.
- Tiểu súc sinh bị nhị công tử đánh bị thương, bây giờ không thể ra sức, thủ đoạn nhanh chút cắt hắn thành mảnh vụn.
- Giết! Giết! Giết!
Ba tên Hắc Y Vệ nhanh như chớp ra tay với Dương Thạc.
Ba thanh lợi nhận từ ba góc độ che lại yếu điểm toàn thân Dương Thạc, tốc độ nhanh đến cực hạn, cơ hồ như tia chớp. Trong phút chốc đến gần hắn.
Vù vù vù vù vù!
Ba cường giả sơ giai luyện khí liên hợp vây sát, dựa vào binh khí không ekms gì Dương Tử Hi trung giai luyện khí hết sức ra một kích. Binh khí rạch không khí phát ra tiếng nổ lốp bốp. Lợi nhận gia thân, đáy lòng Dương Thạc tràn ngập cảm giác cực kỳ nguy hiểm, tóc gáy dựng đứng toàn thân.
Nhưng sắc mặt Dương Thạc vẫn lạnh nhạt như trước, không hề thay đổi.
- Muốn chém giết ta ...
Dương Thạc lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ các ngươi nghĩ rằng ta sẽ khoanh tay chịu chết sao? Thôi được, nếu dám ra tay với ta thì hãy thử uy lực đốt cháy chân khí đi!
Dương Thạc nheo mắt, khí thế sắc bén bao phủ ba tên Hắc Y Vệ.