Ở bên kia, Hỏa La Vương vẫn đang chiến đấu cùng với yêu thánh Huyền Vũ.
- Tiểu tử, để cho nha đầu kia ngoan ngoãn giao Đại Thần Âm Linh Đang ra. Lão phu ta sẽ tha các ngươi một mạng!
Tay của Trác Tử Dương mở ra, thân hình khẽ động, nhanh chóng lao về phía Dương Thạc và Dương Địch. Lực lượng khí huyết khổng lồ ầm ầm cuồn cuộn áp bách tới, xuyên suốt mà ra, trong chốc lát đã trùng kích đến trước mặt Dương Thạc.
Ô...ô...ô...n...g ô...ô...ô...n...g!
Trường kiếm Chân Vũ chỉ vào Dương Địch.
- Hả?
Trong chớp nhoáng, tuy trường kiếm của Trác Tử Dương không có chỉ vào mình, nhưng Dương Thạc vẫn có cảm giác rằng chính mình đang bị một con hung thú thượng cổ nhìn thẳng vào vậy. Luồng khí tức nguy hiểm kịch liệt đang mạnh mẽ quấn quanh mình.
- Muốn cướp đoạt Đại Thần Âm Linh Đang sao?
- Trác Tử Dương, ta có thể chém giết Nam Man Vương, Phật Sống Mật Tông, thì cũng sẽ không e sợ môn chủ Chân
Vũ Môn ngươi!
- Muốn đoạt Đại Thần Âm Linh Đang sao? Chết đi!
Khẽ quát một tiếng, hai thân hình của Dương Thạc đồng loạt chuyển động.
Rầm rầm rầm! Rầm rầm rầm!
Cửu Dương Chân Thân mạnh mẽ tấn công từ trên xuống dưới.
Hai bàn tay Man Thần chỉ vào Trác Tử Dương.
Đao Thần Long Liệt Khôn trong tay Dương Thạc khẽ động, nhảy lên nhanh như một tia chớp. Từng luồng nguyên lực thần hoang màu đen mênh mông mãnh liệt quấn quanh người Trác Tử Dương.
Kéc kéc!
Tê tê tê!
Dường như bàn tay của Man Thần ở trên không trung biến thành ưng trảo, đao Thần Long Liệt Khôn phía dưới cũng lập tức biến thành miệng rắn độc. Trên dưới hợp kích, đồng loạt lao về phía Trác Tử Dương.
Tứ Thú Kích, Ưng Xà hợp kích!
Trong chớp nhoáng này, hai thân thể của Dương Thạc đồng loạt bạo phát ra công pháp mạnh nhất của mình, Tứ Thú Kích. Thực lực của hai thân thể đều đạt tới cấp độ Võ Thánh. Binh khí trong tay cũng đều là cấp độ ngũ cấp thần binh. Công pháo thi triển ra cũng là thần công bí điển cấp độ siêu cường. . . Cũng không có giữ lại chút nào!
- Có như vậy mà cũng dám ngăn cản lão phu sao?
Đối mặt với công kích này, sắc mặt của Trác Tử Dương không biến hóa chút nào.
Ầm ầm!
Kiếm Chân Vũ trong tay hắn nhẹ nhàng khẽ quấn.
Như một con rắn xanh hung hăng quấn quanh đao khí đao Thần Long Liệt Khôn của Dương Thạc. Một tiếng keng giòn vang, thân thể Dương Thạc từ từ lùi về phía sau hơn mười bước. Cánh tay hắn nhức mỏi, dường như không thể cầm nổi đao Thần Long Liệt Khôn.
Phốc!
Ngay sau đó, kiếm Chân Vũ này như một tia chớp, đâm về phía Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc.
Trong tích tắc đã đến trước mặt Dương Thạc.
Theo bản năng, bàn tay Man Thần trong tay Dương Thạc nhanh chóng chộp tới môn chủ Chân Vũ Môn, muốn tóm chặt lấy kiếm Chân Vũ này.
Chỉ có điều, bàn tay Man văn vừa bắt được kiếm Chân Vũ thì một luồng lực lượng vô cùng mênh mông tràn đến. Xoẹt một tiếng, kiếm Chân Vũ và bàn tay Man Thần xung đột kịch liệt, căn bản là không thể cầm được. Kiếm Chân Vũ vẫn tiếp tục bay nhanh về phía trước, trong chớp mắt đã đâm vào trán của Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc .
Ầm ầm!
Cửu Dương Chân Thân lập tức tan vỡ!
Môn chủ Chân Vũ Môn, Trác Tử Dương này hời hợt giơ kiếm Chân Vũ lên, lập tức hai thân hình hợp kích của Dương Thạc nhanh chóng tan vỡ.
Thực lực của cường giả siêu cấp bậc hai đương thời được bày ra không sót chút nào!
Gần như chỉ trong một chiêu, bằng một thanh Chân Vũ Kiếm trong tay, Trác Tử Dương này liền phá vỡ hợp kích của Cửu Dương Chân Thân và thân thể Dương Thạc không hề gặp chút trở ngại nào, vô cùng dễ dàng . Thân thể trực tiếp bị đẩy lui ra ngoài, cánh tay chấn động, vô cùng nhức mỏi, hầu như không thể cầm nổi Thần Long Liệt Khôn Đao.
Man Văn Thiên Tượng đang không ngừng lăn lộn, phát ra tiếng vang kịch liệt, thân hình đột nhiên dừng lại.
Âm thanh gào rú trong miệng cũng im bặt!
Toàn bộ thân thể Man Văn Thiên Tượng này đều nằm rạp xuống đất, cái đầu cực lớn kia đều dán trên mặt đất, hai cái tai lớn như cái quạt rũ cụp xuống, cái mũi cũng sớm quăng xuống đất, hai mắt nhắm chặt lại. Trong thân thể, ngoại trừ khí tức khí huyết đậm đặc vẫn tản ra thì khí tức hung mãnh của Man thú thượng cổ này đã hoàn toàn biến mất…
Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!
Keng! Keng! Keng!
Man Văn Thiên Tượng này yên tĩnh lại, mảnh thiên địa này chỉ còn lại âm thanh đám người Nam Cung Phá Thiên, Hỏa La Vương chém giết với cao thủ Chân Vũ Môn, Huyền Vũ Yêu Thánh. Tuy những cao thủ này chém giết cũng phát ra động tĩnh thật lớn nhưng cũng không bằng tiếng gào rú của Man Văn Thiên Tượng lúc trước, mặt đất cũng không chấn động nổ vang. Hiện tại, mảnh thiên địa này bỗng nhiên lộ ra vẻ yên tĩnh khác thường.
- Hả? Man Văn Thiên Tượng này…
Sắc mặt Trác Tử Dương hơi biến đổi, thân thể khẽ run lên, ánh mắt nhanh chóng di chuyển lên người Man Văn Thiên Tượng.
Nam Cung Phá Thiên, Hỏa La Vương, cao thủ Chân Vũ Môn, Huyền Vũ Yêu Thánh, những cường giả này đang chém giết cũng đều theo bản năng mà phân ra một bộ phận tâm thần, chú ý đến Man Văn Thiên Tượng này.
Sau một khắc, cái mũi thon dài của Man Văn Thiên Tượng chợt khẽ nhúc nhích.
Ngay sau đó, hai con mắt cực lớn của Man Văn Thiên Tượng hơi động một chút, thoáng cái mở ra! Man Văn Thiên Tượng này mở hai mắt ra, đồng thời Dương Địch cũng mở hai mắt ra!
Giờ phút này, trong mắt Dương Địch lập lòe một số tia sáng kỳ dị. Khí tức trên thân thể Dương Địch dường như có chút bất đồng với lúc trước, trở nên càng mênh mông hơn…
Giống như trong chớp nhoáng này, thực lực Dương Địch đã tăng lên một tầng nữa vậy. Tuy lực lượng khí huyết thân thể Dương Địch hầu như không có gì tăng lên, nhưng Dương Địch khiến người ta có cảm giác cảnh giới võ đạo của nàng đã tăng lên bản chất!
- Trác Tử Dương, vừa rồi ngươi đã chém giết Cửu Dương Chân Thân của thiếu gia nhà ta sao…
- Còn muốn cướp đoạt Đại Thần Âm Linh Đang của ta, nghĩ muốn khống chế Man Văn Thiên Tượng…
Trác Tử Dương dùng tay vỗ lên đầu Man Văn Thiên Tượng, hai chân đạp. Mượn lực phản chấn, thân thể bỗng nhiên bật lên cao bảy tám trượng, đến khoảng không trung gần hai mươi trượng, muốn tránh né Man Văn Thiên Tượng này đụng vào.
Chíu!!
Nhưng đúng lúc này, chỉ thấy cái vòi của Man Văn Thiên Tượng mãnh liệt co lại, nhanh như chớp đã đến trước mặt Trác Tử Dương.
- Không tốt!
Mắt thấy cái vòi của Man Văn Thiên Tượng công kích đến đây, Trác Tử Dương biến sắc, một tay ầm ầm đánh ra một, hung hăng nện vào cái vòi của Man Văn Thiên Tượng.
Giao thủ trong chốc lát, Trác Tử Dương chịu thiệt không nhỏ, sắc mặt không khỏi trầm xuống. Hàm răng cắn chặt, trong miệng truyền ra tiếng gào rú. Thân hình khẽ nhoáng lên, hắn liền mạnh mẽ tấn công Man Văn Thiên Tượng. Chân Vũ Kiếm trong tay mang theo lệ mang, hung hăng đâm tới đầu Man Văn Thiên Tượng.
Xoẹt!
Chân Vũ Kiếm trực tiếp đâm rách da Man Văn Thiên Tượng.
Phốc!
Đâm vào trong trán Man Văn Thiên Tượng!
- Hả?
Nhưng sau một khắc, Trác Tử Dương lại biến sắc.
Hắn cảm thấy rõ ràng tuy phòng ngự làn da của Man Văn Thiên Tượng xa xa không theo kịp Thần Quy Vương kia, thậm chí cũng không bằng Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc. Nhưng Man Văn Thiên Tượng này cao vài chục trượng, lớp da rất dày. Tuy thanh Chân Vũ Kiếm trong tay Trác Tử Dương sắc bén nhưng chỉ là phong kiếm dài ba bốn thước, thậm chí đều không thể đâm xuyên qua da Man Văn Thiên Tượng. Trác Tử Dương lại hug hăng cắn răng, một tay vỗ lên thân Chân Vũ Kiếm. Phù một tiếng, toàn bộ Chân Vũ Kiếm này liền chui vào trong đầu lâu Man Văn Thiên Tượng…