- Lão Quy ta ngu dốt, phải mất vạn năm mới miễn cường sờ tới cánh cửa kia, nếu không có cơ duyên lớn thì qua vạn năm nữa cũng chưa chắc có thể bước vào thế giới đó. Bây giờ ngươi hỏi thăm tin tức từ ta thì ta cũng không thể cho ngươi đáp án được. Phải có tâm tính yên bình, chậm rãi cảm thụ.
Trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa.
Nó chỉ để lại thượng cổ Long Hoàng lơ lửng trên không trung, vẻ mặt âm tình bất định.
- Ngươi cũng không biết sao…
- Quả nhiên, đối với chúng ta, thế giới kia là một mảnh hư vô mờ mịt.
Thượng cổ Long Hoàng nói nhỏ.
- Chính bởi vì không biết về nó nên nó mới thật khủng bố. Ngươi nói phải thả lỏng tâm tình, nhưng sao khó quá.
- Vạn năm trước, không ít cao thủ tuyệt thế bước vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, nhưng họ cũng không dám tiến vào thế giới kia. Đó là do tâm tình của họ tu luyện chưa đến nơi đến chốn, không có dũng khí. Vậy mà lão Quy ngươi, sống trên vạn năm, tâm tình đã tu luyện đến mức không thể phá vỡ.
Qua vạn năm, tất nhiên tu vi tâm cảnh của Thần Quy Vương không phải Võ Thánh bình thường có thể so sánh được.
Tuy thượng cổ Long Hoàng được coi là cường giả của vạn năm trước nhưng hai thần hồn của hắn đều ở trạng thái ngủ say trong vạn năm này. Cho nên hắn không trải qua biến thiên của nhân loại trong vạn năm. Bởi vậy về tâm cảnh, hắn còn lâu mới là đối thủ của Thần Quy Vương được.
- Được rồi, đợi sau này đi vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh lại đi nghiên cứu thế giới kia vậy.
Thượng cổ Long Hoàng nói xong, cả người liền di chuyển, rời khỏi hải vực này.
Cách đó hơn chín vạn dặm.
Một nơi trên mặt biển, Nam Man Vương đang khoanh chân ngồii trên người một con cá mập trắng, lơ lửng nổi trên mặt biển này.
Không trung phía trên hắn là không gian Thập Phương Ca Sa của Dương Thạc.
Nơi đây đã cách xa Thiên Âm môn nên Dương Thạc không chạy trốn nữa, mà trực tiếp trốn trong không gian Thập Phương Ca Sa, đợi Cửu Dương Chân Thân đột phá.
Một ngày một đêm trôi qua rất nhanh.
Trong không gian Thập Phương Ca Sa.
Trong mảnh sơn cốc kia, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đang lơ lửng trên không trung. Trên người Dương Thạc có rất nhiều ánh sáng bảy màu đang không ngừng chuyển động.
Ô...ô...ô...n...g!
Đột nhiên, những tia sáng bảy màu này thu nhỏ lại, toàn bộ đều chui vào cơ thể Dương Thạc.
Rắc rắc.
Hình như thiên địa xung quanh bắt đầu thay đổi.
- Đã hấp thu xong… đột phá rồi à?
Trong đầu Dương Thạc nhanh chóng hiện lên ý nghĩ này. Hai mắt Dương Thạc vẫn nhắm chặt, nhưng hắn cảm giác toàn bộ thân thể của mình đã thay đổi.
Năng lượng trong viên Xá Lợi Tử cuối cùng cũng bị Dương Thạc hấp thu dung hợp toàn bộ!
Hiện tại, sau khi hấp thu tia năng lượng Xá Lợi Tử cuối cùng, Dương Thạc lập tức bắt đầu đột phá!
Tuy Dương Thạc ở trong trạng thái tiềm tu nhưng đại não tuyệt đối tỉnh táo. Mỗi một tấc huyết nhục diễn biến đột phá đều khắc sâu trong đầu Dương Thạc. Ngoài ra, Dương Thạc cũng có thể cảm nhận rõ ràng biến hóa bên ngoài. Hiên tại trong không gian Thập Phương Ca Sa này, một mảnh thiên địa đột nhiên phát sinh biến hóa kịch liệt!
Thiên địa dị tượng!
Đây là thiên địa dị tượng xuất hiện khi cường giả đột phá!
Đương nhiên, Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm cũng không đơn giản như vây.
Khí huyết lực lượng tăng lên thì vẫn còn thứ khác. Quan trọng nhất là Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm, cảnh giới võ đạo rất cao, lĩnh vực càng mạnh hơn nữa, có thể điều động thiên địa linh khí, uy thế càng lớn!
Mặc dù Dương Thạc tu thành Đệ Tam Trọng Cửu Dương Chân Thân, tăng thêm biến thân Huyền Ưng, trên phương diện khí huyết có lẽ sẽ không thua kém Nam Man Vương. Nhưng chênh lệch cảnh giới võ đạo, tuyệt đối không thể nào bù đắp được
- Cũng may, Cửu Dương Chân Thân của ta còn có một số công hiệu khác…
Dương Thạc thở ra một hơi thật dài.
Khí huyết lực lượng không khác biệt Nam Man Vương nhiều lắm, cảnh giới võ đạo thấp hơn một tầng.
Nhưng Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc còn có một số đặc hiệu tăng thêm.
Những cái khác không nói, Thần Long Liệt Khôn Đao trong tay Dương Thạc, linh đang Đại Thần Âm của Dương Địch có thể uy hiếp Nam Man Vương ở mức độ nhất định, do đó tranh thủ cho Dương Thạc một tia cơ hội.
Nói tóm lại, sau khi Dương Thạc tu thành Đệ Tam Trọng Cửu Dương Chân Thân, chém giết với Nam Man Vương, hươu chết về tay ai còn chưa biết được…
- Trước cứ mặc kệ những thứ này đi!
- Chuyên tâm đột phá!
Dương Thạc thầm nghĩ, nhục thể khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhắm chặt, để thân thể tự tu luyện.