Không thể nào che dấu được sự kinh ngạc, đám người Diệp Tang lúc này đều thật sự cảm thấy vô cùng kinh ngạc, đúng là người này hàng năm cũng không có thường xuyên ở trong tông phái, người này cũng không giống người bình thường, ngay cả chỗ ở của hắn cũng ở nơi hẻo lánh, cách Diệp gia nɠɵạı viện không xa. Hơn nữa, hắn là người có tính cách trầm mặc, bình thường cũng ít khi lộ diện, luôn muốn làm những việc kinh người. Cho nên, hắn mặc dù ở nɠɵạı môn mấy năm, những người biết được hắn cũng không đếm trên đầu ngón tay.
Trong năm người, chỉ có Diệp Lan là đang nghi hoặc, trừng mắt nhìn một lúc lâu sau, mới có chút do dự nói:
- Ta cũng nhận ra hắn, hắn gọi là Diệp Bạch, một năm rưỡi trước, hắn tiến vào Huyền Khí thất tầng, ta ở Luyện Võ các gặp qua hắn một lần.
Nhất thời năm người cùng không khỏi cảm thấy quái dị, đều đưa ánh mắt nhìn về phía Diệp Lan, ngay cả ca ca của nàng là Diệp Chân cũng không nɠɵạı lệ, Diệp gia còn có một người như vậy, bọn họ thật đúng là không biết.
- Luyện Võ các, hắn đi đến nơi đó làm gì? Ngươi như thế nào mà nhận ra hắn?
Diệp Tang khó hiểu hỏi.
- Ta…
Trên mặt Diệp Lan hơi hơi đỏ lên, nói:
- Ta tới đó tìm Diệp a di, Diệp a di là kiếm thuật giảng sư của Luyện Võ các, ngày đó hắn đến võ đường học tập trụ cột kiếm thuật, ta nghe Diệp a di nhắc tới hắn, với thái độ cực kỳ khen ngợi, cho nên ta mới nhận ra hắn.
- Trụ cột kiếm thuật ư?
Nghe nói như vậy, gương mặt của đám người Diệp Chân trở nên vô cùng quái dị, Diệp Tang lại nhất cười lên ha ha nói:
- Nguyên lai là một tên mua không nổi Huyền Kỹ, người như vậy, khó trách ta không biết, ta mà biết hắn mới là kỳ quái, ha ha ha…
Diệp Chân nghe vậy, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt khinh thường.
Diệp gia Luyện Võ các là một nơi mà mấy người không phải không biết, ra vào nơi đó, đều là những người có gia cảnh bần hàn, những người đó không mua nổi đế giai Huyền Kỹ lên bọn họ mới bắt buộc phải tiến vào trong đó học tập trụ cột kiếm kĩ, mà những người như Diệp Chân, Diệp Tang đều là nhà giàu đệ tử, bọn họ cũng không bao giờ tới nơi đó, khó trách bọn hắn không biết Diệp Bạch, càng thêm khinh thường Diệp Bạch hơn bời vì hắn ở trong Luyện Võ các học tập trụ cột kiếm thuật.
Người như vậy, bình thường không có tiền đồ, tự nhiên cũng không đáng giá để mọi người kết giao. Trừ phi người đó có thiên phú cực cao, ngày sau có thể tiến vào Huyền Sĩ, tài năng lúc đó mới được bọn họ coi trọng, nhưng mà người có thiên phú cao như vậy sớm đã được tuyển vào nội tông rồi, có thiên phú, có bối cảnh, đồng thời có tài lực, người như vậy, so với Diệp Chân Diệp Tang cách xa nhau một trời một vực. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
Cho nên Diệp Tang nghe thấy Diệp Bạch đến đó học tập trụ cột kiếm kĩ, nhất thời hắn cũng cảm thấy tức cười, hiển nhiên không đem Diệp Bạch để ở trong lòng.
Một người ngay cả Huyền Kỹ đều không mua nổi, là người không đáng để hắn kết giao.
Diệp Lan chần chờ nói:
- Nhưng Diệp di cũng đã nói qua, kiếm pháp của hắn rất là lợi hại, ở Luyện Võ các hắn là kiếm thuật kỳ tài, không ai chịu nổi một chiêu của hắn.
Diệp Tang khinh thường cười nói:
- Trụ cột kiếm pháp mà thôi, chẳng lẽ còn có thể luyện ra cái gì ư?
Diệp Lan nghe thấy lời nói như vậy, nhất thời ấp úng, không dám nói nữa.
Đứng ở một bên Diệp Phá vẫn ngưng thần lắng nghe, bỗng nhiên hắn nhíu mày, nói:
- Chờ đã, Diệp Lan, ngươi vừa rồi nói cái gì, một năm rưỡi trước, hắn liền tiến nhập Huyền Khí tầng thứ bảy?
Diệp Lan nói:
- Đúng vậy, đây là Diệp a di nói, không có sai đâu.
- Một năm rưỡi trước ư.
Diệp Phá, Diệp Chân, Diệp Bất Phàm ba người cho nhìn nhau, một năm rưỡi trước, Diệp Phá còn ở tầng thứ sáu đỉnh phong, Diệp Chân, Diệp Lan, Diệp Bất Phàm, lại cũng chỉ có Huyền Khí lục tầng trung đoạn, thậm chí hạ tầng…
Một năm rưỡi trước, giống như gia tộc biến thái Diệp Bồng Lai, tên biến thái đó cũng vừa mới tiến vào Huyền Khí tầng thứ bảy.
Tuy rằng Diệp Phá được xưng là gia tộc nɠɵạı tông Tam đại đệ tử đệ nhất nhân, nhưng mà, một năm trước gia tộc đại bỉ, Diệp Bồng Lai còn ở khe sâu Ám Nguyệt mạo hiểm, căn bản không có trở về, cho nên nɠɵạı tông đệ nhất nhân, mới rơi vào tay Diệp Phá, kỳ thật vấn đề này tất cả mọi người đều hiểu được, chân chính đứng thứ nhất, chính là cái tên biến thái Diệp Bồng Lai kia. Nhưng hôm hắn còn biết thêm một người có tốc độ tu luyện còn nhanh hơn hắn, sao có thể không khiến hắn ngạc nhiên đây?
Lần này tất cả mọi người rốt cục không nhịn được đưa ánh mắt nhìn nhau, tuy rằng Huyền Khí tu luyện không tính là cái gì, nhưng là một người ngay cả đế giai Huyền Kỹ đều mua không nổi, lại vẫn có thể tu luyện so với bọn họ nhà giàu đệ tử lại nhanh hơn, điều này đã chứng tỏ được điều gì?
Diệp Bất Phàm nhìn về phía Diệp Phá:
- Người này chúng ta có thể kết giao.
Lập tức hắn cũng không nói gì thêm nữa, khoanh hai tay lại, vẫn bộ dáng lạnh lùng như cũ, sắc bén như dao.
Diệp Phá nghe xong, ánh mắt chớp động, nhìn về phía Diệp Bạch đang ở bên sườn núi, bỗng nhiên hắn sải bước đi tới, chắp tay nói:
- Vị huynh đệ này, xưng hô như thế nào?
- Diệp Bạch.
Diệp Bạch tuy rằng nhìn thấy Diệp Phá hướng về phía hắn đi tới, hắn cũng không rõ vì sao bọn họ tìm mình làm gì, nhưng hắn cũng không có lảng tránh, nghe thấy Diệp Phá hỏi, hắn cũng lập tức chắp tay hồi đáp.
Thấy lời như thế, Diệp Bất Phàm, Diệp Chân, Diệp Lan, Diệp Tang bốn người cùng nhau đi tới, chỉ có tên gia hỏa không có đầu óc là Diệp Tang có vẻ mặt vẫn như cũ, hắn cũng không rõ vì sao bọn họ tìm đến Diệp Bạch làm gì, bởi vì hắn thấy người này cũng không có giá trị để kết giao.
Diệp Phá nghe vậy, vẻ mặt tươi cười nói:
- Nguyên lai là Diệp Bạch huynh đệ, tại hạ là Diệp Phá, đây là ‘Ngân cung’ Diệp Bất Phàm, còn hai vị kia là hai huynh muội ‘Hỏa Huyền Giả’ Diệp Chân,‘Thủy Huyền Giả’ Diệp Lan, còn vị này là ‘Song đao’ Diệp Tang!
Sau khi được Diệp Phá chỉ vào bốn người giới thiệu, Diệp Bạch cũng chắp tay nói:
- Thật là vô cùng hạnh ngộ, nguyên lai bọn họ đều là nɠɵạı tông đệ tử, còn có Diệp Phá đệ tử đệ nhất nhân nữa, không biết Diệp Phá huynh đệ tìm ta có chuyện gì?
Nghe thấy lời nói như vậy, trên mặt Diệp Phá lộ ra thần sắc xấu hổ, sau đó hắn cố ý khiêm tốn nói:
- Đệ nhất nhân thì không dám, Diệp Bạch huynh đệ, chúng ta năm người, hai người là Huyền Khí bát giai, ba người là Huyền Khí thất giai, vừa lúc thiếu một người, chúng ta tính đi săn giết Hồng Thứu, không biết Diệp huynh đệ có hứng thú cùng đi với chúng ta không?
Thấy Diệp Bạch có vẻ chần chờ, hắn lập tức vỗ ngực cam đoan nói:
- Diệp huynh đệ cứ yên tâm, chúng ta sáu người đi cùng nhau, đối phó nhị giai trung cấp Hồng Thứu tuyệt đối là không có vấn đề gì, đến lúc đó sáu người chúng ta cùng chia đều, ta cam đoan đến lúc đó được điểm cống hiến, vượt qua sự tưởng tượng của ngươi, phỏng chừng ngươi một năm kiếm điểm, cũng không bằng thu hoạch lần này, thế nào, gia nhập vào đoàn đội của chúng ta đi.
Hiển nhiên, lúc này hắn nghĩ đến thực lực của Diệp Bạch, Diệp Bạch một mình một người, hơn nữa ngay cả một quyển đế giai Huyền Kỹ đều mua không nổi, tự nhiên cũng không có được nhiều điểm cống hiến, chỉ có mấy chục điểm cũng chưa chắc nhất định đã có, bởi vì nɠɵạı tông đệ tử có không ít người cũng như vậy, ở Diệp gia nɠɵạı tông, có một ít đệ tử sợ chết, cũng chỉ có thể ở nɠɵạı tông quét rác, thu hoạch thảo dược, làm một chút việc vặt vãnh để đổi lấy điểm cống hiến, người như vậy một năm có thể kiếm được mười điểm cống hiến cũng là nhiều rồi. Nếu muốn trở thành nội tông đệ tử quả thật là vô vọng. Nhưng lúc này hắn cũng không biết được ở trên minh tạp của Diệp Bạch cũng đã có ước chừng 385 điểm cống hiến rồi, điểm cống hiến của Diệp Bạch không hề ít hơn hắn một chút nào.
Sau khi Diệp Bạch nhận được lời mời như vậy, ánh mắt của hắn chớp động một chút, nhưng không nói cái gì, dường như là hắn đã có ý định chấp nhận .
Diệp Bạch còn chưa có trả lời, Diệp Tang lập tức liền nhảy ra nói:
- Chia đều, điều này sao được, hắn một cái Huyền Kỹ đều không có, như thế nào xứng đáng đi cùng với chúng ta, chia đều ư, cho hắn gia nhập là đã cho hắn mặt mũi rồi, phân cho hắn một nửa là được rồi.
- Hừ, ngươi biết cái gì.
Nghe thấy lời như vậy, Diệp Phá tức giận hừ một tiếng nói.
- Một người như vậy, lại không có đan dược trợ giúp, không có bất luận người nào chỉ điểm, mà lại tu luyện nhanh như vậy, hừ, hắn có thể mạnh hơn ngươi nhiều. Huyền Kỹ, chỉ cần hắn muốn, ta có thể cho hắn, nhưng mà, tốc độ tu luyện, hắn lại nhanh hơn ngươi nhiều. Điều này có nhiều tiền cũng mua không được, đây là chỗ mà ngươi không thể bằng hắn.
Cười lạnh một tiếng sau đó nhìn Diệp Tang:
- Nếu như vậy tính, thực lực của ngươi trong chúng ta ngươi là người có thực lực thấp nhất, có phải hay không cũng chỉ phân chia cho ngươi một nửa?
Diệp Tang nghe những lời như vậy, nhất thời đỏ mặt tía tai nói:
- Ta như thế nào có thể cùng quỷ ŧıểυ tử so sánh đây.
Nhưng rốt cục hắn cũng không nói thêm lời nào nữa.
Thấy thế, mặc dù đám người Diệp Chân cũng hiểu được, nhưng đều có chút không thoải mái, nhưng nhìn thấy Diệp Tang bị Diệp Phá mắng cho như vậy mấy người thức thời cũng không có nói thêm lời gì nữa.
Diệp Phá thấy thế, mỉm cười, xoay người hướng về phía Diệp Bạch, hỏi:
- Không biết Diệp huynh đệ Huyền Khí tu vi, đạt tới tầng thứ mấy rồi?
Mọi người đồng loạt chú ý lắng nghe, hiển nhiên là bọn họ đều muốn biết, một năm rưỡi trước Diệp Bạch đã tiến vào Huyền Khí thất tầng, lúc ấy bọn họ cũng chưa có tiến vào tầng thứ bảy, Diệp Phá hiện tại đều có thể đã tới bát tầng trung đoạn, vậy hiện tại Diệp Bạch…
Trải qua hơn một năm tu luyện, không biết hắn đạt tới Huyền Khí tầng thứ tám chưa? Nếu có, gia tộc nɠɵạı tông, lai có thêm một vị bát tầng cao thủ, vậy phân cho hắn một phần cũng không có gì quá đáng.
Kỳ thật Diệp Phá trong lòng vẫn có một chút nghi vấn, bởi vì hắn đứng ở trước mặt Diệp Bạch không ngờ hán còn có thể mơ hồ thấy được huyền khí của Diệp Bạch so với hắn còn mạnh hơn, điều này chỉ có thể ở trước mặt người có thực lực mạnh hơn hắn mới có thể xảy ra, nhưng điều này có khả năng sao?
Hắn là nɠɵạı tông đệ nhất nhân, Huyền Khí bát tầng trung đoạn, mà ở bên trong nɠɵạı tông đệ tử, tiến vào Huyền Khí bát tầng, bất quá chỉ có năm người, một người là hắn, sau đó là ‘Ngân cung’ Diệp Bất Phàm, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị, cùng với Diệp Bồng Lai, trừ bỏ cái tên biến thái Diệp Bồng Lai ở bên ngoài ra, ba người kia không phải là đối thủ của hắn, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị, Diệp Bất Phàm đều là bát tầng cao thủ thì nếu Diệp Bạch tiến nhập vào Huyền Khí bát tầng, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái, nhưng nói Diệp Bạch so với hắn còn cường đại hơn, hắn tuyệt đối không tin.
Một người ngay cả Huyền Kỹ đều mua không nổi, mà phải đi học cơ bản kiếm pháp bình thường, thì không có khả năng có đan dược phụ trợ tu luyện, mà Diệp Bạch lại thiếu người chỉ điểm, có thể đi vào tầng thứ bảy cũng đã là phi thường giỏi rồi, nhưng Diệp Bạch muốn so với Diệp Phá loại nhà giàu đệ tử tiến giai tầng thứ tám này, là rất khó khăn, trừ phi tư chất của Diệp Bạch nghịch thiên. Nhưng nếu có tư chất như vậy đã sớm bị tuyển vào nội tông rồi, căn bản không còn ở tại nɠɵạı tông tu luyện nữa.
Nếu không có công pháp, đan dược, cao nhân chỉ điểm tối trọng yếu như vậy, thì Diệp Bạch còn kém xa so với Diệp Phá, hắn tự nhiên không tin thực lực của đối phương lại còn cao hơn mình, hay là do ảo giác.
Cho nên Diệp Bồng Lai vượt qua hắn, hắn tin như vậy, nhưng Diệp Bạch ở trước mắt này, hắn tuyệt đối không thể tin được. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "
- Tầng thứ bảy đỉnh phong!
Thấy thế, ánh mắt Diệp Bạch chớp động. Mặc dù hắn đã sớm tiến vào Huyền khí bát tầng đỉnh phong, nhưng hắn cũng không muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, vì nếu quá nổi bật thường bị nhiều người chú ý, và khi Diệp Phá biết được hắn đã tiến vào Huyền khí bát tầng đỉnh phong thì có thể lung lạc hắn, và cũng có thể sẽ chèn ép hắn. Bởi vì những nhân vật kỳ tài ngút trời cũng thường không cho phép người khác cưỡi trên đầu hắn, càng đừng nói là đệ tử bình thường các phương diện khác đều xa xa không bằng hắn.
Cho nên, Diệp Bạch mới che giấu cấp bậc Huyền khí chân chính của mình đi, chỉ báo thực lực Huyền khí thất tầng đỉnh phong.
Thực lực này, ở trong đoàn đội cũng đủ để xếp vào hạng trung, trừ bỏ Diệp Phá, Diệp Bất Phàm bát tầng, nhưng nếu có thêm Huyền Binh, Huyền Kỹ, thực lực của Diệp Bạch thấp nhất trong đám người này.
Không quá cao, cũng không quá thấp, đúng là tư tưởng của Diệp Bạch.
Nghe vậy, Diệp Phá cũng thở dài nhẹ nhõm, ngay cả Diệp Bất Phàm cũng lộ ra thần sắc kỳ quái, nhìn hai tay của Diệp Bạch, Diệp Phá khẽ vỗ một cái, sau đó ha ha cười, nói:
- Diệp huynh đệ, không cần nản lòng, ngươi chẳng qua là khiếm khuyết đan dược phụ trợ mà thôi, bằng không, ngươi cũng có thể đã tiến nhập Huyền Khí bát tầng rồi. Chỉ cần cố gắng, tiến giai chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Hiển nhiên, vẻ mặt của Diệp Phá không tin Diệp Bạch nói, chủ yếu là hắn không tin Diệp Bạch có thể vượt qua hắn.
- Nếu có cơ hội, không biết Diệp Bạch huynh đệ có nguyện ý hay không đến nhà ta một lần?
Thực rõ ràng, đây là trắng trợn mượn sức, toàn bộ nɠɵạı tông, trăm ngàn đệ tử, đạt tới Huyền Khí bát tầng bất quá chỉ có năm người, Huyền Khí thất tầng, cũng chỉ có mười mấy người, mà Diệp Bạch chỉ có thể dựa vào chính mình liền tu luyện đến Huyền Khí thất thứ đỉnh phong, tốc độ tu luyện cũng không có dưới bọn họ.
Diệp Bạch nói:
- Hãy để cho ta suy nghĩ một chút đi.
Diệp Phá rõ ràng có một chút tức giận, nhưng sau đó, hắn lại nhoẻn miệng cười, nói:
- Cũng được, chuyện quan trọng như vậy làm sao có thể dễ dàng quyết định được, chờ quyết định của Diệp Bạch huynh đệ xong, thì nói cho lão ca ca một tiếng là được.
Diệp Bạch nói:
- Điều này là đương nhiên rồi.
Diệp Phá cười nói:
- Tốt lắm, chúng ta cũng không nói chuyện này nữa, thế nào, Diệp Bạch huynh đệ, chúng ta năm người, một thất tầng trung đoạn, hai thất tầng đỉnh phong, hơn nữa Bất Phàm huynh đệ bát tầng sơ đoạn, cùng với ta chính là bát tầng trung đoạn. Nếu Diệp Bạch huynh đệ gia nhập, chúng ta đánh chết nhị giai trung cấp mãnh thú Hồng Thứu có lẽ không vấn đề gì. Thế nào, Diệp Bạch huynh đệ hãy suy nghĩ kỹ, ngươi không có Huyền Kỹ, một mình ở bên trong Liên Vân sơn mạch, cũng là vô cùng nguy hiểm!
Diệp Bạch cúi đầu, yên lặng suy nghĩ, bất quá, khi ánh mắt hắn rơi xuống phía trước cách đó không xa, trên mặt đất xuất hiện một đống tàn thi của Xích Hỏa Điểu, nghĩ đến chính mình còn khiếm khuyết 115 điểm cống hiến, trong nội tâm cũng cảm thấy rung động.
Nói thật, tuy rằng đều là nhị giai cấp thấp mãnh thú, nhưng lần đó hắn ngẫu nhiên đánh chết nhị giai cấp thấp mãnh thú Xuyên Tâm Xà, lại hoàn toàn không thể so sánh với đầu Xích Hỏa Điểu, nhị giai cấp thấp thực lực cũng phân chia, giống như đầu Xích Hỏa Điểu, nếu là hắn gặp phải, hắn tuyệt đối không dám một mình đối mặt, lập tức trốn chạy, nhưng Diệp Phá năm người liên thủ, lại dễ dàng đánh chết, điều này là do bọn họ đều được trang bị Huyền Kỹ cùng Huyền Binh, nhưng về phương pháp phối hợp cũng có quan hệ, năm người hợp lực, không ngờ lại đạt được trình độ như vậy.
Ánh mắt của Diệp Bạch khẽ chớp động, do dự một lúc lâu, Diệp Bạch vẫn dứt khoát nói:
- Hảo, vậy phiền toái các vị rồi. Ta quyết định gia nhập vào đoàn đội của các ngươi.
Nghe vậy, Diệp Phá nhất thời hiện lên một vẻ mặt tươi cười, trên mặt Diệp Bất Phàm, Diệp Chân, Diệp Lan cũng tỏ vẻ cao hứng, chỉ có Diệp Tang, vẫn có chút bất mãn, nhưng tất cả mọi người cũng không ai cảm thụ ý nghĩ của hắn, có thể có thêm Huyền Khí thất tầng đỉnh phong, điều này đại biểu cho bọn họ thật sự có thể bắt đầu khiêu chiến nhị giai trung cấp mãnh thú hồng thứu rồi.
- Tốt lắm, chúng ta liền chính thức xuất phát, đi Sư Thứu lĩnh, nào tất cả cùng xuất phát.
Diệp Phá hăng hái, cánh tay chỉ về phía trước, lớn tiếng nói. Sáu người ngay lập tức xác định phương hướng, đi tìm hang ổ của nhị giai trung cấp mãnh thú Hồng Thứu - Sư Thứu lĩnh.