Viêm Mị nghe vậy, đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo này là cười khổ, nói:
- Ta đã bị ngươi đã nhìn ra? Ta cũng biết lừa không được ngươi, Diệp Bạch, chúng ta có thể chọc tới đại phiền toái, tên này thân phận thật không đơn giản.
Diệp Bạch nghe vậy, cũng không sợ chút nào, mỉm cười ung dung nói:
- A, như thế nào không đơn giản?
Viêm Mị nghe vậy, đầu tiên là kinh ngạc, tiếp theo, từ trên xuống dưới, đánh giá Diệp Bạch một cái, tựa hồ từ trên người Diệp Bạch nhìn ra cái gì, tuy nhiên, hồi lâu sau nàng vẫn như trước hoàn toàn không thấy cái gì khác lạ, lúc này nàng mới kinh ngạc nói.
- Đôi khi, ta không thể không hoài nghi, ngươi có phải người của Tử Hoa Vương quốc không, mới vừa rồi Liễu gia Gia chủ Liễu Thiên Sơn ngâm hai câu, ngươi còn nhớ rõ không?
Diệp Bạch ngẩn ra, lập tức nói:
- Trên trời dưới đất Thất Tinh Đàn, chưởng sinh phán tử Vô Nhai hải. Khổ Hải Vô Nhai, Thất Tinh loạn thế? Là câu này sao?
Viêm Mị cười khổ, nói:
- Không sai, chính là hai câu này, bất quá hai câu này kỳ thật còn có một loại cú pháp, khiếu Khổ Hải Vô Nhai, Thất Tinh Truy Hồn chính là thay mặt chỉ Vô Nhai hải, thứ hai chính là chỉ xuất xứ Lệnh bài xích y thanh niên Xích Vô Tà, Thất Tinh Đàn.
Dừng một chút, thấy Diệp Bạch tựa hồ còn không hiểu, nàng lúc này mới tiếp tục giải thích nói:
- Hắn là người của Thất Tinh Đàn.
- Mặc kệ hắn thân phận như thế nào, địa vị có cao hay thấp, bất luận kẻ nào, chỉ cần động đến người của Thất Tinh Đàn cũng sẽ không tốt đâu.
- Nhẹ thì họa vào thân, bị đuổi giết không ngừng, cho đến tử vong mới thôi, cho nên có danh khiếu là Truy hồn. Còn nặng thì liên quan đến gia tộc, họa cùng tông môn, liên quan đến mấy trăm mạng người. Cho nên, Thất Tinh Đàn ai nghe cũng phải sợ hãi, đôi khi, còn ở trên Vô Nhai hải.
Ngừng lại một chút, Viêm Mị mới cười khổ mà nói:
- Mới vừa rồi tấm lệnh bài ở trên tay Xích Vô Tà tên là Thất Tinh Đăng Đàn Lệnh, Thất Tinh Đăng Đàn Lệnh này đại biểu cho Thất Tinh Đàn thân phận.
- Bất cứ là ai dám kích sát người của Thất Tinh đàn, đều sẽ rước lấy vô cùng tay họa, mà trọng yếu ta nói cho nguwoi rõ ràng.
- Ta đây trực tiếp nói cho ngươi, Thất Tinh Đàn, Vô Nhai hải, là Tử Hoa Vương quốc một trong Tứ đại Lục phẩm tông môn, được xưng Đông Thất Tinh, Nam Vô Nhai đó.
- Thất Tinh Đàn đàn chủ, đã tiến vào Huyền Vương cảnh giới rồi, mà Vô Nhai hải từ trước đến giờ luôn thần bí, Hải chủ bọn họ có thể càng cường đại hơn, ai cũng không biết tu vi cụ thể, rốt cuộc cao bao nhiêu.
Ánh mắt của nàng nháy một cái, mới nói:
- Có người nói, hắn có lẽ đã tiến giai Huyền Tôn cảnh giới, bất quá cái này cũng không lớn, nhưng mặc dù chỉ là nửa bước Tôn cảnh, cũng đủ làm người sợ rồi. Cho nên, Vô Nhai hải nɠɵạı sự đệ tử, liền có thể giết hại cả Bạch Xà Thiên Tông Bát phẩm tông môn.
- Một ŧıểυ Bát phẩm tông môn, tại trong mắt chúng ta thoạt nhìn, có lẽ rất là cường đại, nhưng tại Vô Nhai hải xem ra cũng như một con kiến không có khác nhau, tùy tiện phái ra một hai người đến, liền đủ để tàn sát rồi.
- Mà Thất Tinh Đàn, từ trước đến giờ cùng Vô Nhai hải nổi danh ngang nhau, Vô Nhai hải rất ít xuất thế, thập phần thần bí, người biết đến môn phái này rất ít. Nhưng Thất Tinh Đàn, hung danh hiển hách, xuất thủ từ trước đến giờ không lưu người sống, cho nên, ta mới nói chúng ta chọc tới đại phiền toái rồi.
- Kích sát Thất Tinh Đàn đệ tử, mặc kệ ngươi có thân phận cỡ nào, chỉ cần hắn có được Thất Tinh lệnh, như vậy là đẹ tử của Thất Tinh Đàn, Khổ Hải Vô Nhai, Vô Nhai có khả năng độ, Thất Tinh Truy Hồn, Đăng Đàn lấy mạng, liền không bao giờ nói suông.
Ngừng lại một chút, cuối cùng Viêm Mị có chút bất đắc dĩ nhìn về phía Diệp Bạch, cười khổ nói:
- Cho nên, Xích Vô Tà trước khi chết nói là sẽ hại cả gia tộc, tông môn, cũng không phải là một lời nói suông, có lẽ, đó chính là một tràng cảnh máu chảy đầu rơi.
Nghe vậy, Diệp Bạch cũng không khỏi ngã hít vào một ngụm lương khí, đến bây giờ hắn mới biết vì cái gì tên xích y thanh niên kiêu ngạo như thế, nguyên lai là có lai lịch như thế, khó trách hắn bất quá thực lực Trung cấp Huyền sĩ, lại dám hướng mắng mình như vậy. Đây là do hắn dựa vào quái vật to lớn, Thất Tinh Đàn làm chỗ dựa sau lưng đây.
Lục phẩm tông môn, ngày hôm nay nghe đến hai cái tên, Thất Tinh Đàn cùng Vô Nhai hải, lại là Lục phẩm tông môn, tin tức kia cũng đích xác làm người khác kinh ngạc một chút.
Cho tới nay, Diệp Bạch tiếp xúc rất nhiều đại tông môn cường đại, nhưng cũng chỉ là Thất phẩm mà thôi, còn Lục phẩm tông môn khổng lồ thì hôm nay hắn mới thấy.
Ai cũng không rõ ràng lắm, những môn phái này nội tình ra sao.
Huyền Vương cấp cường giả, thậm chí, nửa bước Huyền Tôn cường giả, dạng tồn tại này đối với Diệp Bạch mà nói là quá xa xôi, ai cũng không rõ ràng lắm, bọn họ mạnh như thế nào, chọc tới như vậy liệu còn có đường sống sao?
Bất quá Diệp Bạch cười lạnh, từ trước tới nay Diệp Bạch tràn ngập tin tưởng, chỉ cần cho mình thời gian, Vương cảnh, Tôn cảnh cũng có thể đạt tới, thậm chí Đế cảnh, cũng không phải không có khả năng.
Kiếm trận cường đại, hắn đã tràn đầy nhận thức, dựa theo trình độ trước mắt phát triển, một ngày nào đó, Diệp Bạch trưởng thành làm cho tất cả mọi người sợ hãi, đến lúc đó, chính Lục phẩm tông môn, cũng sẽ không đặt ở trong mắt hắn.
Nếu như bởi vì đối phương xuất thân cường đại, gặp sẽ lùi bước, tương đương với sợ hãi trong lòng, thì làm sao mong mình tiến bộ được.
Xích Vô Tà này có hành vi làm người giận sôi, chỉ nghe đến đó liền muốn giết chết hắn rồi. Đừng nói là Thất Tinh Đàn, Bát tinh đàn, Cửu tinh đàn (, Thập tinh đàn, Diệp Bạch cũng sẽ không có chút do dự nào.
Cho nên, cho dù là Lục phẩm tông môn, Huyền Vương cấp cường giả. Người như thế hắn giết kiền giết, mặc dù có việc, đến lúc đó chính mình cũng phải gánh chịu, sẽ không để liên lụy đến bất luận kẻ nào.
Nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Bạch, Viêm Mị đã biết Diệp Bạch không có nghe lời mình, thậm chí căn bản không có để ở trong lòng, chỉ có vửa rồi hắn nghe qua tên Thất Tinh Đàn, lúc đó mới biết tông môn này đáng sợ mà thôi.
- Hy vọng lần này không có việc gì, nếu không, hậu quả quả thực quá nghiêm trọng, Thất Tinh Đàn truy hồn tổ, mỗi một người đều là Huyền Tông cường giả, mặc dù chỉ có ít ỏi mười hai người, nhưng bên trong tùy tiện đi ra một người, có thể dễ dàng lấy tánh mạng chúng ta rồi.
- Bất quá hy vọng, thật sự không sảy ra.
Nghĩ tới đây, Viêm Mị cũng không khỏi thở dài một tiếng, nhìn thoáng qua Diệp Bạch, nói:
- Tốt lắm, đến nơi đây chúng ta chia tay đi, Thất Tinh Đàn mặc dù cường đại, nhưng cũng sẽ không phái ra Huyền Vương cường giả đuổi giết đâu. Nếu muốn chu toàn thích đáng, chúng ta cũng không phải không có cơ hội, ta và ngươi có chuyện quan trọng, liền ở chỗ này chia tay đi, tương lai tương kiến, hy vọng ta và ngươi còn sống.
Diệp Bạch nhìn nàng, gật đầu, dứt khoát nói:
- Ngươi yên tâm đi, sẽ có một ngày như vậy, bảo trọng.
Hai người sớm đã biết lúc này nên chia tay, nguyên tưởng rằng sáng mai, nhưng lúc này đột nhiên phát sinh một việc, lại trực tiếp thay đổi hành trình, lúc này ra khỏi Diêm Hà trấn, chia tay cũng sớm hơn.
- Bảo trọng.
- Bảo trọng.
Liếc nhìn nhau một cái, cuối cùng hai người cũng chỉ có thể nói ra một tiếng bảo trọng, lập tức hai người triển khai thân hình, hóa thành Khinh Yên, biến mất tại chân trời.
Trên trời dưới đất, Thất Tinh Đàn, Khổ Hải Vô Nhai, Vô Nhai hải, hai câu này giống như câu kệ không không phải kệ, giống như ngẫu không phải câu ngẫu, trong khoảng thời gian ngắn, vô luận như thế nào cũng không xóa được.
…
- Nơi này chính là Tinh Vụ hải sao? Quả nhiên là cảnh vật tươi đẹp.
Mất một ngày sau, Diệp bạch từ Diêm Hà trấn đi ra, cùng Viêm Mị chia tay, sau đó Diệp Bạch đi hướng Đông, rốt cục cũng tiến vào một mảnh Ngân Sa, trước mắt khắp nơi là một màu bạc lưu sa, dẫm nát dưới chân mềm nhũn, mềm mại.
Trong tay lấy lên một nắm cát, nắm trong tay vuốt vuốt, hắn có cảm giác vô cùng mềm nhẵn, có một loại cảm giác cực kỳ kỳ lạ.
- Ngân Sa.
- Ở nơi này như tinh như vụ, đo đó được xưng là Tinh Vụ hải.
Nơi này, quả nhiên là một mảnh Sa hải màu bạc, cùng Xích Mạc khác nhau, nghe nói Xích Mạc công quốc Thất phẩm tông môn Cực Tinh điện ở tại nơi này.
cũng bởi vì phiến Ngân Sa hải nổi tiếng hậu thế, cho dù tại ngoài Xích Mạc cũng đã nghe đến.
Bất quá, Diệp Bạch cũng không có tính toán cùng Cực Tinh điện giao thiệp, vừa mới cùng Lục phẩm tông môn kết thù kết oán, Diệp Bạch mặc dù tự mãn, nhưng tuyệt không tùy tiện đi đắc tội một cái Thất phẩm tông môn.
Dù sao, Lục phẩm tông môn cùng hắn, tạm thời còn có chút xa xôi, tạm thời còn nhìn không thấy thực lực bọn họ, mà Thất phẩm tông môn, cũng là trước mắt thực thật sự tồn tại.
Cho dù bọn họ, cũng tạm thời Diệp Bạch không có khả năng đụng vào, trừ phi, hắn tấn chức là Huyền Tông mới có thể miễn cưỡng đánh một trận thực, nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng mà thôi.
Dù sao, một Bát phẩm tông môn, liền có thể có được hạ vị Huyền Tông, trung vị Huyền Tông, thậm chí, thượng vị Huyền Tông tồn tại, một Thất phẩm tông môn, chỉ biết càng cường đại hơn, Đỉnh cấp Huyền Tông, thậm chí nửa bước Vương cảnh siêu cấp cường giả, cũng không hiếm lạ.
Cực Tinh điện tồn tại, nghe nói Điện Chủ, chẳng những một nữ nhân xinh đẹp, hơn nữa có thwucj lực Vương cấp cường giả, những người như vậy Diệp Bạch tạm thời cũng chỉ có thể nhìn lên mà thôi.
Mặc dù hắn liều mạng, cũng sẽ không là đối thủ của bán Vương cảnh cường giả.
Diệp Bạch trực tiếp xuyên qua Tinh Vụ hải, đi vòng về hướng Bắc, Tinh Vụ hải mặc dù cực mỹ, nhưng bởi vậy cũng rất nhỏ hẹp, mặc dù mắt nhìn không được đường biên, nhưng bất quá một ngày nào đó, Diệp Bạch cũng đã thành công đi tới một vùng đất của Tinh Vụ hải.