Vô Tận Kiếm Trang

Chương 17: Nội đan mãng xà

Trước Sau

break
- Phốc

- Phốc.

Một thanh âm vang lên, Diệp Bất Phàm bị đánh văng ra, tiếp theo là một cơn giận giữ, ngân quang lóe lên, ngân cung trong tay hắn chĩa về phía Diệp Chân.

Diệp Chân vung tay lên, vô số Hỏa nguyên phóng về phía hắn, lập tức trong vòng đấu xuất hiện những hỏa cầu màu đỏ sậm, nhiệt độ càng ngày càng trở nên cao hơn, hướng về phía Diệp Bất Phàm mà tấn công tới.

Diệp Bất Phàm chợt vọt qua, tuy nhiên quả hỏa cầu đỏ sậm này thật lớn, đã đánh vào bụng mãng xà, phát ra một luồng khói đen, hiển nhiên uy lực của nó vô cùng khủng bố. Diệp Bất Phàm cười lạnh lùng, thừa diep Diệp Chân vẫn còn chưa ổn định, đang muốn xuất thủ thì bỗng nhiên cả người nhảy dựng lên.

Ở bên kia, Diệp Lan vẫn cùng Diệp Phá đấu với nhau, chẳng biết từ lúc nào Diệp Phá đã thoát khỏi băng đạn của Diệp Lan, vung tay lên tạo thành một đa͙σ kiếm khí hình bán nguyện, lặng yên không một tiếng động đánh về phía Diệp Bất Phàm và Diệp Chân. Tuy nhiên Diệp Bất Phàm đã lướt qua rất nhanh, một đa͙σ cung khí cùng với kiếm khí cũng bắn về phía mãng xà. Phập một cái, trường kiếm đã đâm vào thịt, máu bắn ra, một viên cầu to màu đen lăn ra cạnh bên chân của Diệp Bạch.

Bỗng nhiên, Diệp Phá hét to một tiếng nói:

- Khoan đã….

Tất cả mọi người đều sửng sốt, dừng ở vòng ngoài lại. Diệp Bất Phàm hừ lạnh một tiếng nói:

- Diệp Phá, ngươi lại muốn làm trò quỷ gì?

Diệp Phá lắc lắc đầu lạnh lùng nói:

- Chúng ta đánh nhau như vậy, chẳng lẽ các ngươi quên mất còn một người bên ngoài hay sao?

Mọi người đều nhất tề ngây người, ánh mắt tất cả đều nhìn về phía Diệp Bạch. Trong nhất thời ánh mắt của mọi người đã trở nên vô cùng khó coi, nhìn thân ảnh của Diệp Bạch, cả đám hiện ra vẻ hung quang.

Nhìn ba người, Diệp Bạch biết, mình sau này nhất định phải tham chiến hoặc là rời đi, tuyệt đối không có con đường thứ hai, còn muốn đứng ở đó bàng quan thì sẽ bị cả ba bên liên thủ mà xử lý hắn rồi chiến đấu cũng không muộn. Mà dưới khí thế giương cung bạt kiếm này, Diệp Bạch đưa viên cầu màu đen từ trong con Tử Giác Phi Mãng thu vào bàn tay rồi mỉm cười ngẩng đầu lên nói:

- Ta từ bỏ, ta rời khỏi.

Nói xong, hắn yên lặng rời khỏi tổ đội, xoay người rời đi, sau khi đi ra được mười bước, thân hình hắn lóe lên không thấy đâu nữa.

Mọi người cảm thấy bất ngờ, tất cả đều ngạc nhiên, hắn định chờ đám người bọn mình đánh nhau xong rồi quay về thu lợi hay sao? Tuy nhiên, Diệp Phá Diệp Bất Phàm liếc nhìn nhau một cái cả bọn đều lộ ra một vẻ nghi ngờ, ngơ ngác nói:

- Hắn thật sự rời khỏi sao? Hắn thật sự buông tha cho những tài nguyên luyện khí trân quý này, tự nguyện rời khỏi?

Bời vì lúc trước để phòng bị nhau, cả sáu người đểu rắc trên người mốt ít dược thảo, chỉ cần ở trong phạm vi nhất định là có thể cảm ứng nhau, đến khi biến mất khỏi phạm vi một trăm dặm hoặc là chết thì cảm ứng này mới biến mất. Nhưng hiện tại, hai người cảm ứng thấy thân thể của Diệp Bạch đã nhanh chóng lui lại, hướng về phía khu rừng rậm kia mà chạy vội đi, cái cảm giác đó ngày càng mờ nhạt, dần dần đã biến mất không còn thấy đâu. Diệp Bạch đã thật sự rời khỏi!

Hiện tại, cho dù mấy người này chiến đấu đến mức trọng thương mà hắn trở về thì cũng không thể nào, số thời gian tiêu hao để chạy một trăm dặm cũng đủ để đem tất cả các vật phẩm trở thành hư không rồi rời khỏi nơi này không còn tung tích. Có thể nói không biết tại sao Diệp Bạch lại từ bỏ tuy nhiên hắn đã thật sự từ bỏ cuộc tranh đoạt này.

Thật lâu sau, Diệp Chân mới gầm nhẹ một tiếng:

- Tên ngốc tử này không cần cầu còn không được.

Đột nhiên hắn đánh về phía Diệp Bất Phàm, bàn tay vừa phất ra, hỏa cầu đã vung đầy trời, mà Diệp Phá Diệp Bất Phàm cũng có phản ứng đánh trả lại, trong nhất thời, bốn người bị vây giữa vòng hỗn chiến, không ai đuổi theo Diệp Bạch. Đối với bọn họ mà nói, bớt đi một kình địch, cầu còn không được, bốn người đều tự tính toán, như vậy thì khả năng thành công của mình sẽ lớn hơn một hai phần.

Trong cuộc chiến đấu điên cuồng, không ai có thời gian để nghi ngờ vì sao Diệp Bạch lại bỏ qua vô số bảo vật như vậy? Thế nhưng, cam tâm rời đi, chỉ có mình Diệp Bạch là hiểu được.

Ở trong phạm vi khoảng cách một trăm dặm với cuộc chiến của hai con mãnh thú. Diệp Bạch dang hai tay ra, nhìn viên cầu màu đen tuyền trong lòng bàn tay, không kìm được mỉm cười. Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi, ai cũng không ngở, đây chính là thứ tối trân quý trên người hai con mãnh thú, so với tất cả những tài liệu trên người hai con đó còn nhiều hơn. Nếu không như thế, cho dù có phải mạo hiểm vô cùng hắn cũng không cam tâm buông tha rời khỏi.

Kỳ thực ngay từ lúc đầu hắn đã hơi không tin được, trên người tam giai mãnh thú chỉ có những thứ tầm thường đó. Cái mà hắn cầm trong tay so với da lông, xương cốt máu, tất cả đều không thể so sánh được. Nếu chỉ có những thứ đó, cho dù có đến mười con tam giai mãnh thú thì Diệp Bạch cũng sẽ kiên quyết rời khỏi.

Diệp Bạch đến lần này chính là vì nội đan mãnh thú.

Ở Thương Mang đại lục, tất cả mãnh thú đều chia làm mười giai, nhất giai mãnh thú tương đương với thực lực của Huyền giả, ở giai đoạn Huyền giả, nɠɵạı trừ một số ít người có thể vượt cấm khiêu chiến với nhị giai đê cấp mãnh thú còn đại bộ phận đều có thể đánh chết được nhất giai mãnh thú.

Mà nhị giai mãnh thú tương đương với thực lực đê giai Huyền sĩ, nhị giai cao cấp mãnh thú thì ngay cả cao giai Huyền sĩ cũng không dám khinh thị, chỉ có Huyền sư mới nắm chắc đánh chết nó.

Ở Thương Mang đại lục, Huyền Sĩ chia làm bát giai, phân biệt là: Huyền Giả, Huyền Sĩ, Huyền Sư, Huyền tông, Huyền vương, Huyền Tôn, Huyền đế, Huyền thánh.

Huyền giả cộng lại chia làm mười tầng Huyền khí, đạt tới Huyền khí tầng thứ mười xong tìm được cơ duyên, hóa dịch Huyền khí thì có thể biến thành Huyền Lực, như vậy có thể trở thành một Huyền Sĩ, chính thức bước vào việc tu luyện.

Có thể bắt đầu tu luyện Huyền quyết và Huyền kỹ thuộc tính.

Huyền sĩ tổng cộng chia làm đê giai, trung giai, cao giai, đỉnh giai tất cả là bốn giai, lên trên nữa chính là Huyền sư.

Đương gia chủ Diệp gia Diệp Thiên Vấn chính là một đê giai Huyền sư, toàn bộ Hỏa vân thành số Huyền sư cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay là sáu người, hơn nữa đại bộ phận là đê giai Huyền sư, chỉ có một trung giai Huyền sư, rất khó được gặp.

Tam giai mãnh thú tương đương với cảnh giới Huyền sư của nhân loại, cấp bậc phân chia giống như với Huyền khí, có tổng cộng là bốn giai. Tứ giai mãnh thú cùng với Huyền Tông chính là tương đương nhau.

Nhân loại bát giai, phân biệt là Huyền giả, sau đó tiến lên là Huyền Sĩ, lúc đó Huyền khí hóa dịch, bắt đầu hình thành Huyền Lực, có thể tu luyện được Huyền Quyết và Huyền Kỹ. Sau đó chính là tiến lên Huyền Sư và Huyền Tông. Lúc đó Huyên dịch hóa thành Huyền Nguyên, khi ngưng kết thành Huyền Nguyên xong, các thuộc tính đều được nâng cao lên. Nếu nói Huyền sư là cao thủ thì Huyền tông chính là tông sư, có thể khai sáng ra một phái tông sư.

Mà mãnh thú cũng giống như vậy, tam giai mãnh thú tuy mạnh nhưng tam giai mãnh thú khi tiến hóa thành tứ giai thì có khả năng giống nhau ở toàn bộ Thương Mang đại lục, nội đan của nó đều vô cùng trân quý.

Một con mãnh thú một khi ngưng kết được nội đan thì tốc độ của nó sẽ rất nhanh, số mãnh thú đó cũng chỉ có giới hạn mà thôi. Đồng thời mãnh thú mà không có ngưng kết nội đan thì cũng chỉ dừng lại ở tứ giai, vô phương tiến thêm một bước nữa.

Cho nên nói, nội đan của mãnh thú thì chỉ có tứ giai mãnh thú hoặc là ngũ giai mãnh thú mới có thể ngưng kết được. Cho dù bình thường là tứ giai mãnh thú cũng không nhất định có, mà nội đan của mãnh thú có tác dụng vô cùng nhiều, nó chính là tinh hoa tu vi của cả đời mãnh thú, nội đan của cấp thấp nhất ở trên toàn bộ Thương Mang đại lục đều là bảo vật, nó chẳng những có thể dùng để tăng thuộc tính của Huyền Binh, nâng cao uy lực của Huyền binh mà hơn nữa còn có thể luyện chế thành một số bảo đan vô cùng ít để từng bước tiến lên tu vi trong Huyền Khí, cái này có tiền cũng không mua được.

Ở trong chợ đen, một viên nội đan mãnh thú có giá trị vô cùng lớn, mà hiện nay xác suất xuất hiện nó vẫn vô cùng ít, một khi mà nội đan mãnh thú xuất hiện lập tức sẽ gây nên những cuộc tranh đoạt mưa máu, giá cao tới đâu cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Diệp Bạch thật không ngờ con tam giai Tử Giác Phi Mãng lại có một viên nội đan. Điều này hắn thật không ngờ tới bởi vì tình huống bình thường tuyệt đối không thể nào có khả năng. Diệp Bạch sở dĩ biết đến nội đan cũng chỉ là theo một quyển sách cổ truyền lại, vì hiểu biết các đặc tính của mãnh thú, lúc trước Diệp Bạch đã đem toàn bộ các sách ở trong tàng thư các ở diệp gia về, nghiên cứu toàn bộ tất cả các mãnh thú một lần. Diệp gia tàng thư các chính là nơi dùng hướng dẫn việc thu nhận các mãnh thú, dược thảo, kỳ trân dị bảo, cho người ngoài mượn đọc. Những người khác đối với loại cách này thì hoàn toàn không chú ý, Diệp Bạch thì không giống, không cho rằng nó buồn tẻ, hắn đọc để hiểu rất nhiều mãnh thú ít xuất hiện, thậm chí mỗi mãnh thú đều phải xem một lần, không bỏ qua cho bất con nào. Ở toàn bộ Diệp gia, thật là đáng thương, phỏng chừng ngay cả các trưởng lão đều không hề xem hết như Diệp Bạch. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "

Cũng chính nhờ ở trong bộ sách này mà Diệp Bạch đã biết về nội đan bí mật mà các đệ tử nɠɵạı tông như Diệp Phá, Diệp Bất Phàm hoàn toàn không hiểu. Loại sự tình tồn tại nội đan này bởi vì bọn họ chư từng gặp qua chưng từng nghĩ qua rằng tam giai mãnh thú cũng có thể xuất hiện nội đan.

Tứ giai mãnh thú tương đương với thực lực Huyền tông ở nhân loại, ngũ giai mãnh thú tương đương với thực lực Huyền vương, mà toàn bộ Diệp gia cũng bất quá có một tên đê giai Huyền sư, bốn năm cao giai Huyền Sĩ. Huyền tông thì bọn họ không có nổi một người.

Cho nên, ngay cả Diệp gia gia chủ cũng chưa từng nhìn thấy nội đan của mãnh thú, tự nhiên không kể đến Diệp Phá hay Diệp Bất Phàm những đệ tử nɠɵạı tông. Toàn bộ Diệp gia, phỏng chừng những người biết chuyện này chỉ có ba bốn người là cùng, mà cho dù có biết thì thực lực của bọn họ cũng quá thấp, cho nên không cần nói tới.

Cho nên Diệp bạch nhận ra viên cầu đen tuyền này thật là một điều ngoài ý muốn, tuy nhiên hắn cũng không dám xác nhận đây là mãnh thú nội đan, bởi vì điều này quá kỳ lạ, toàn bộ đệ tử đê giai Diệp gia, nɠɵạı trừ hắn ra thì ai cũng không quá chú ý đến thông tin về nội đan, cho nên đám người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm cho dù nhìn thấy Diệp Bạch nhặt thứ đen thui này lên cũng không thèm để ý. Mà Diệp Bạch cho dù biết đây có khả năng đây chỉ là thứ giống như nội đan, không phải bảo bối gì thì hắn cũng muốn đánh cược một phen. Truyện "Vô Tận Kiếm Trang (Bản dịch vipvandan) "

Trong tam giai mãnh thú chỉ có một số rất ít có thiên phú dị bẩm hoặc là bất ngờ ăn thịt được mãnh thú thiên tài địa bảo nào đó, khả năng này không có đến tỷ lệ một phần trăm. Ngưng kết được nội đan chỉ có tứ giai mãnh thú, giá trị như thế này, so với thi thể của hai tam giai mãnh thú thì hoàn toàn khác biệt.

Diệp Bạch không biết làm thế nào tam giai mãnh thú Tử Giác Phi Mãng lại có thể ngưng kết ra một nội đan, tuy nhiên trong lòng lúc này hắn đã vô cùng vui mừng, tâm tình không để ý tới nữa. Viên nội đan mãnh thú này chính là thu hoạch lớn nhất lần này của hắn.

break
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc