Cả người Thẩm Đinh Nhiên run rẩy, cô ấy cố gắng chịu đựng tiếng khóc, gần như chống đỡ vào bức tường, lảo đảo đi vào nhà xác.
Một lúc sau, Bạch Cẩm Sương nghe thấy tiếng khóc tuyệt vọng từ trong nhà xác, Bạch Cẩm Sương nhắm mắt lại, hóa ra, khi người ta buồn, thật sự không thể kiềm chế được nước mắt.
Nghĩ đến dáng vẻ buồn bã của Thẩm Đinh Nhiên, trong lòng Bạch Cẩm Sương cảm thấy khó chịu, tại sao lại thành ra như thế này chứ!
Cùng lúc đó, Sở Hạnh Từ bị Mặc Tu Nhân chặn ở lối vào bệnh viện.
Sở Hạnh Từ nghiêm mặt nói: "Tổng giám đốc Mặc, hôm qua tôi mới nhờ anh bán tháo cổ phần của tập đoàn Thẩm Thanh, dù sao thì chúng ta cũng có thể được coi như là đối tác làm ăn chứ, bây giờ anh chắc chắn là muốn ngăn cản tôi à?"
Vẻ mặt Mặc Tu Nhân không có chút cảm xúc nào: “Tôi không muốn ngăn cản anh, nhưng mà Cẩm Sương muốn giúp Thẩm Đinh Nhiên, còn tôi thì muốn giúp vợ tôi!” Sở Hạnh Từ nghiêm mặt: “Anh cứ muốn chống lại tôi sao?"
Toeic24.vn - Luyện Thi TOEIC Miễn Phí
Tổng hợp đề ETS 2018 - 2021, thi thử chấm điểm miễn phí!
Thi Thử Ngay
QC
Vẻ mặt của Mặc Tu Nhân u ám không rõ ràng: “Anh có chắc là tôi chống lại anh, chứ không phải là anh đang tự rước lấy nhục nhã sao? Sở Hạnh Từ, vì sự hợp tác trước đây của chúng ta, tôi khuyên anh một câu, chuyện đã đến mức này thì anh có hối hận thì cũng không có tác dụng gì nữa, nếu như đã làm rồi, vậy thì phải chấp nhận kết quả trong hiện tại!”
Sở Hạnh Từ nhíu mày: “Lời này của anh là có ý gì?” Mặc Tu Nhân cau mày: “Anh có chắc là muốn nghe tôi nói ra hay không?”
Sở Hạnh Từ trầm giọng, nói: “Nếu anh không chịu nói rốt cuộc là như thế nào, tôi sẽ không rời đi!” Ánh mắt Mặc Tu Nhân lóe lên: “Nếu như anh đã muốn biết, tôi cũng không còn gì phải giấu diếm, cho dù tôi không nói cho anh thì có lẽ sớm muộn anh cũng sẽ biết thôi! Hai vợ chồng Thẩm Diệp Bách...đều không qua khỏi, anh nên chuẩn bị sẵn tâm lý để gánh chịu kết quả tồi tệ nhất đị!”
Sở Hạnh Từ nhìn Mặc Tu Nhân với vẻ mặt khó tin, anh ta lùi về phía sau một bước: “Tại sao lại...
Anh ta cho rằng, lúc đó Thẩm Diệp Bách chỉ là tâm trạng kích động, huyết áp tăng cao khiến ngất đi mà thôi.
Mặc Tu Nhân có hơi mỉa mai: “Tại sao lại không? Thẩm Diệp Bách bị xuất huyết não, cảm xúc kích động sẽ dẫn đến phát bệnh, hoàn toàn không kịp để cấp cứu. Còn Vu Ngọc Lan, nghe nói là xui xẻo, bị đánh trúng chỗ hiểm, mất máu quá nhiều, cấp cứu không có hiệu quả!”
Sở Hạnh Từ cảm thấy cả thế giới như đang xoay tròn, trước đây anh ta đã từng tận mắt chứng kiến cảnh hai vợ chồng Thẩm Diệp Bách xảy ra chuyện, nhưng mà anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng họ có thể sẽ chết, cùng làm thì là bị thương nặng mà thôi!
Nhưng mà, khi anh ta nghe Mặc Tu Nhân nói rằng cả hai vợ chồng Thẩm Diệp Bách đều đã chết, anh ta đột nhiên cảm thấy sau này anh ta sẽ không còn chút hy vọng nào với Thẩm Đinh Nhiên nữa!
Trước đây, rõ ràng anh ta đã tự nói với chính mình, có thể phớt lờ, khi anh ta diễn kịch với thư ký của mình, nhìn thấy Thẩm Đinh Nhiên khó chịu, anh ta rõ ràng là có thể chịu đựng được.
Nhưng mà, thật sự đến lúc khi mọi thứ đều không thể xoay chuyển được nữa, anh ta mới cảm thấy rằng dường như mình không thể chấp nhận được.
Mặc Tu Nhân nhìn thấy vẻ mặt vô cùng khó coi của Sở
Hạnh Từ, anh trầm giọng nói: “Anh về đi, người mà bây giờ
Thẩm Đinh Nhiên không muốn nhìn thấy nhất có lẽ chính là anh! Không biết chừng, một khi cô ấy xúc động, thậm chí còn sẽ tìm anh để trả thù!”
Vẻ mặt Sở Hạnh Từ nhăn nhó: “Nếu cô ấy thật sự muốn trả thù thì tôi cũng sẽ chấp nhận!”
Đến lúc này, anh ta mới thật sự cảm nhận được rất rõ ràng, điều mà anh ta sợ nhất chính là sau này Thẩm Đinh Nhiên sẽ không còn chút quan hệ nào với mình nữa.
Mặc Tu Nhân nhìn anh ta với vẻ mặt hơi phức tạp: “Sao anh lại cứ phải như vậy? Đáng lẽ anh phải nghĩ rõ ràng từ trước, nếu lựa chọn trả thù, anh chắc chắn phải từ bỏ cô ấy!”
Sau khi trả thù, anh ta mới phát hiện ra rằng mình không hề hạnh phúc, điều càng khiến anh cảm thấy rằng mình đê hèn là khi Thẩm Diệp Bách và Vu Ngọc Lan ngã xuống, anh ta vậy mà vẫn muốn có được cô ấy!
Ánh mắt Mặc Tu Nhân lóe lên, vẻ mặt có hơi u ám: “Anh cảm thấy bây giờ hối hận rồi thì còn tác dụng gì nữa không?"
Mặc Tu Nhân không cho rằng bố mẹ của Thẩm Đinh Nhiên chết một cách vô cùng thê thảm như vậy mà cô ấy vẫn sẽ chấp nhận Sở Hạnh Từ, cho dù là Sở Hạnh Từ trả thù, một số tình huống hợp lý thì có thể tha thứ được, nhưng sợ là Thẩm Đinh Nhiên cũng sẽ không tha thứ cho anh ta.
Nghe được lời này của Mặc Tu Nhân, Sở Hạnh Từ mím chặt môi một lúc lâu rồi mới nói: “Cho dù có tác dụng hay không, đây đều là những lời trong lòng của tôi. Mặc Tu Nhân, tôi biết rằng tất cả những điều này đều là do tự mình chuốc lấy, tôi cũng biết, nếu bây giờ tôi xuất hiện trước mặt cô ấy, chắc chắn sẽ kích động đến cô ấy, nhưng mà, tôi thật sự không đành lòng để một mình cô ấy….chịu đựng nhiều như vậy, anh giúp tôi chăm sóc cô ấy, được không?"
Mặc Tu Nhân nhìn anh với vẻ mặt phức tạp: "Bây giờ anh nói rằng không đành lòng để cô ấy chịu đựng nhiều như vậy, nhưng anh có bao giờ nghĩ rằng là chính anh đã khiến cho cô ấy phải chịu đựng nhiều như thế này? Thật ra...ban đầu anh có thể đối phó với nhà họ Thẩm, nhưng mà không cần thiết phải kết hôn với cô ấy!”
Khóe mắt Sở Hạnh Từ có hơi đỏ lên: “Nếu như không dùng cách này để kích động Thẩm Diệp Bách, một con cáo già như ông ta sao có thể thật sự bị đả kích chứ? Cứ đơn giản chỉ là bị phá sản, không thể nào khiến ông ta ngã xuống được!”
Nghe được những lời này của Sở Hạnh Từ, Mặc Tu Nhân có thể cảm nhận được sự mâu thuẫn trong lòng anh ta: "Nếu như anh đã dùng cách này để trả thù, anh nên đoàn trước tình hình bây giờ. Tôi không quan tâm anh là vì cái gì, tôi sẽ không giúp anh chăm sóc Thẩm Đinh Nhiên theo cách mà anh nói, hơn nữa, Cẩm Sương rất thương xót Thầm Đinh Nhiên, chắc chắn sẽ giúp đỡ Thẩm Đinh Nhiên, Về phía Thẩm Đinh Nhiên, tôi nghĩ cho dù cô ấy có chết cũng sẽ không chịu nhận bất cứ sự giúp đỡ nào từ anh, anh vẫn nên tự hiểu đi, đừng kích động đến cô ấy nữa!” Cập nhật chương mới* nhất tại TгцуeлАРР.coм
Sở Hạnh Từ mím chặt môi một lúc lâu rồi mới lên tiếng: "Được rồi, tôi không làm phiền đến cô ấy nữa, nhưng mà nếu cô ấy có chuyện gì, mong anh hãy nói cho tôi biết đầu tiên, được không?”
Mặc Tu Nhân không biết nên nói gì mới ổn.
Sở Hạnh Từ đã làm tổn thương Thẩm Đinh Nhiên, bây giờ thì lại cứ muốn quan đến cô ấy, tình cảm này của anh ta rốt cuộc là như thế nào đây?
Nếu như anh ta đã không thể từ bỏ việc trả thù vì Thẩm Đinh Nhiên, vậy thì chỉ có thể chứng tỏ rằng anh ta không đủ yêu thương cô ấy, mà nếu như đã không đủ yêu thương, bây giờ anh ta vẫn muốn quan tâm đến Thẩm Đinh Nhiên, điều này sẽ chỉ khiến người ta cảm thấy giả tạo.
Nhưng sự thật không phải như vậy, Mặc Tu Nhân tận mắt nhìn thấy Sở Hạnh Từ trả thù xong thì cứ hoảng sợ không yên và sa sút tinh thần, thậm chí còn rất hối hận. Chỉ tiếc rằng trên đời này không bán thuốc chữa hối hân.
Thành thật mà nói, nếu không có Bạch Cẩm Sương, Mặc Tu Nhân cũng lười quan tâm đến những chuyện như thế này. Tính anh vốn lạnh lùng, có lúc, thật sự khó hiểu cảm xúc của người khác. Trên thế giới này, điều duy nhất có thể khiến say mê chỉ có Bạch Cẩm Sương mà thôi.
Anh nhìn Sở Hạnh Từ, im lặng một lúc rồi gật đầu: “Được thôi, nếu Thẩm Đinh Nhiên xảy ra chuyện gì, tôi sẽ thông báo cho anh!"
Mặc Tu Nhân nói xong, liền xoay người trở lại bệnh viên.
Thẩm Đinh Nhiên ở trong nhà xác một giờ rồi mới đi ra với đôi mắt đỏ hoe.
Bạch Cẩm Sương vẫn đang đợi cô ở hành lang, khi Thẩm Đinh Nhiên nhìn thấy Bạch Cẩm Sương, đôi mắt đỏ hoe của cô ấy có hơi cay cay, Bạch Cẩm Sương là hơi ấm duy nhất mà cô cảm nhận được trong hôm nay.
Chỉ tiếc rằng, sức lực này thật sự không đủ để chống đỡ cô ấy đi tiếp.
Cô ấy hận Sở Hạnh Từ, hận rằng anh ta trả thù bằng cách cực đoan như vậy, hận anh ta biến mình thành trò cười của cả Thành phố Trà Giang. Nhưng cho dù là như vậy, cô ấy cũng biết rõ chuyện Sở Hạnh Từ trả thù là có nguyên nhân, nếu như không phải là do năm đó bố của cô ấy hại nhà họ Lục tan nhà nát cửa, thì sẽ không xảy ra chuyện Sở Hạnh Từ báo thù ngày hôm nay.
Cho nên, cho dù cô ấy căm hận Sở Hạnh Từ nhưng lại thật sự không thể làm tổn thương anh ta, suy cho cùng, đó cũng là người mà cô đã dựa dẫm từ nhỏ đến lớn, là người mà cô đã thích nhiều năm như vậy.
Cứ trả thù lẫn nhau thì bao giờ mới kết thúc, cô ấy càng không muốn để cho sự hận thù tiếp tục kéo dài.
Nhưng nếu cô ấy cứ bỏ qua cho Sở Hạnh Từ như vậy thì cũng không cam lòng. Nếu đã như vậy, vậy thì tất cả những chuyện này cô ấy sẽ làm cho đến cùng, cô sẽ khiến Sở Hạnh Từ nhớ sự thù hận của anh ta đến suốt đời!
Ngay sau khi bước ra khỏi nhà xác, Thẩm Đinh Nhiên đã quyết định được kết cục của mình sau này.