Đến công ty thuận lợi, Lỵ Hương đang nói chuyện với một người quản lý khác thì đón gặp Minh Mị.
Phải nói rằng, bảo bối nhà cô thật sự xinh đẹp động lòng người. Lỵ Hương lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, mỹ nhân nào mà chưa từng thấy, nhưng Minh Mị là một trong số ít mỹ nữ có vẻ đẹp được công nhận rộng rãi. Cứ thế mà ở trong giới giải trí làm bình hoa di động cũng đủ ăn đủ mặc rồi.
Mặc dù Lỵ Hương không hiểu rõ lắm về gia cảnh của Minh Mị, nhưng suốt ba năm hợp tác, dù Minh Mị luôn hoàn thành tốt mọi công việc được giao, khá chuyên nghiệp, nhưng lại không hết lòng hết dạ như những nghệ sĩ trẻ khác. Lỵ Hương đoán điều kiện gia đình Minh Mị không tồi, vừa nhìn đã biết không phải kiểu cô gái nhỏ phải lo lắng cơm áo gạo tiền.
“Chị Lỵ Hương.” Minh Mị vẫn thật lòng cảm kích Lỵ Hương, cảm kích ơn tri ngộ của chị, và cũng cảm ơn chị đã dạy cô rất nhiều điều.
Gia đình họ Minh tuy không thể so sánh với gia đình quyền quý như Diêm gia, nhưng cũng thuộc diện khá giả. Mấy năm gần đây, nhà họ Minh ăn nên làm ra nhờ mấy dự án của tập đoàn Cố thị, thậm chí còn có hy vọng niêm yết trên sàn chứng khoán.
Minh Mị từ nhỏ cũng coi như không phải lo ăn lo mặc, gia cảnh khá tốt, nên đôi khi cô vẫn khá mơ hồ về kế hoạch tương lai của mình.
“Được rồi, vào văn phòng chờ chị nhé, lát nữa chị sẽ đưa em xem kịch bản.”
Minh Mị ngồi trong văn phòng của Lỵ Hương, tay ôm ly trà thiết quan âm vừa pha xong. Lần đầu tiên gặp lại người quen sau khi trọng sinh, cô thực sự có cảm giác như cách một thế hệ.
“Ngẩn ngơ gì đấy?” Lỵ Hương bàn bạc xong chuyện với đồng nghiệp, bước vào văn phòng thấy minh đại mỹ nữ đang đợi mình thất thần. Mỹ nữ quả là mỹ nữ, cứ thế lặng lẽ ngồi đó thôi cũng khiến người ta cảm thấy đẹp mắt, vui tai.
Minh Mị ngượng ngùng, nhận lấy kịch bản Lỵ Hương đưa.
Ba kịch bản đều là web drama, tuy không phải IP lớn, nhưng ở giai đoạn hiện tại của Minh Mị, Lỵ Hương có thể nhận được những web drama như vậy thật sự không dễ dàng.
Bộ thứ nhất là hài kịch học đường nhẹ nhàng, nam nữ chính thanh mai trúc mã, oan gia ngõ hẹp, một mối tình ngọt ngào pha chút chua chát nảy nở trong quá trình trưởng thành.
Bộ thứ hai là gương vỡ lại lành trong bối cảnh đô thị, nam chính là tinh anh trong ngành, nữ chính là ŧıểυ bạch non nớt nơi công sở, đúng kiểu tổng tài bá đạo yêu tôi.
Bộ thứ ba là thể loại huyền nghi mới nổi thời đó, trinh thám phá án, theo hình thức án đơn lẻ, khá có sức hút.
Tất nhiên, các vai diễn mà Lỵ Hương tranh thủ được cho Minh Mị cũng khá ổn. Trong bộ kịch học đường thứ nhất, Minh Mị đóng vai một nữ sinh đã rung động trước vẻ đẹp nam tính của nam chính, rồi trở thành người xúc tác cho tình yêu giữa nam chính và nữ chính.
Trong bộ kịch đô thị thứ hai, nhân vật của Minh Mị là em gái không có quan hệ huyết thống với nam chính, yêu sâu đậm người anh trai nhưng chỉ có thể nhìn anh ngày càng xa vời. Còn trong bộ kịch huyền nghi thứ ba, cô đóng vai một nhân vật trông có vẻ lương thiện vô hại trong một câu chuyện đơn lẻ, nhưng thực chất lại là kẻ phản diện thúc đẩy toàn bộ vụ án giết người.
“Ba kịch bản này, em đều có thể nhận ư?”
Minh Mị cười đầy tâm cơ, má lúm đồng tiền hõm sâu, khóe mắt khẽ nhếch lên, Lỵ Hương suýt chút nữa bị sắc đẹp mê hoặc.
“Không không, em chỉ có thể chọn một. Trương Hoa cũng muốn một bộ, chị đã giành về trước cho em chọn đấy.”
Minh Mị cũng biết không thể một hơi mà ăn thành người béo. Hiện tại cô chưa có kinh nghiệm diễn xuất và chưa được học hành bài bản, nếu muốn đi theo phái diễn xuất thực lực, thì phải từng bước một.
“Vậy em chọn bộ kịch đô thị này.”
“Sao nhanh vậy đã chọn rồi?” Lỵ Hương còn tưởng Minh Mị sẽ phải đắn đo lắm.
Ba bộ này mỗi bộ đều có điểm nhấn riêng. Nhân vật mà Minh Mị nhận trong bộ kịch đô thị này không được lòng khán giả, nhưng thể loại tình tiết cẩu huyết này chắc chắn tỷ suất người xem sẽ không thấp, tạo được sự quen mặt trước khán giả cũng không tệ.
Còn Minh Mị thì lại chú ý đến nhân vật người em gái này có nhiều điểm tương đồng với cô của kiếp trước: yêu mà không được, thậm chí còn có phần bệnh hoạn.
Quan trọng hơn, là một người sống lại một lần nữa, Minh Mị đương nhiên biết bộ web drama này đã tạo ra mức độ thảo luận khá lớn trên mạng. Cẩu huyết gia đình luân lý, quả nhiên là đề tài không bao giờ lỗi thời.