Trịnh Xá tiến vào và trở về cũng chỉ trong nháy mắt, giây trước hắn còn vẫy tay tạm biệt mọi người, bộ dạng thần khí định nhàn, giây tiếp theo đã biến thành Trịnh Xá bộ dạng hổn hển nhớn nhác xuất hiện. Hắn hình như đang lớn giọng kêu gào cái gì đó, ngồi cưỡi một con khô lâu chiến mã, tay cầm Hổ hồn đao, tuy cả người từ trên xuống dưới đầy vết thương, quần áo cũng rách bươm nhưng tinh thần lại có vẻ rất tốt.
- Ha ha ha, đáng đời thằng ngu nhà ngươi, ông đây tính chuẩn thời gian sử dụng Hồng hoang, cuối cùng không phải cũng thịt được tên đần độn nhà ngươi sao? Muốn tính kế ông mày à, ngươi lại không phải tên khốn Sở Hiên, sao có thể dễ dàng tính kế được ta? Chỉ giỏi nói đùa, loại mưu kế ấu trĩ ấy ông đây liếc mắt cái là thông suốt hết. Ha ha ha, bị tên khốn Sở Hiên tính kế nhiều quá, mấy trò trẻ con đó sao đáng lọt vào mắt ta? Còn không phải bị ta giết rồi sao? Ha ha ha...