- Chủ Thần, chữa trị tất cả, điểm thưởng trừ của ta!
Trịnh Xá vừa về tới Chủ Thần không gian lập tức hét lên, bất quá những lời này của hắn đã có chút không đủ trung khí, dù sao thì một bên phổi cũng đã biến mất, cả người chật vật không chịu nổi, nếu trì hoãn thêm khoảng mười giây nữa thì hắn sẽ thật sự ở lại trong thế giới Eragon, hơn nữa còn là chết ở trong đó...
Sau một lúc, cột sáng chữa trị của Chủ Thần đã được thu lại, Trịnh Xá người lành lặn cuối cùng, phải mất tới hơn mười phút. Thương thế của hắn thật sự quá nặng, chỉ riêng chữa trị đã mất hơn ba nghìn điểm, sau khi mọi người đều hạ xuống cả nửa ngày, Trịnh Xá mới từ từ đáp xuống đất.
Không đợi hắn kịp lên tiếng, một bóng đen đã ập tới, một chiếc lưỡi khổng lồ liếm hết cả người hắn. Giữa quảng trường Chủ Thần không ngờ lại xuất hiện một con rồng đen khổng lồ cao hơn ba mươi mét, dài hơn năm mươi mét, chỉ riêng cái lưỡi đã dài đến ba bốn mét. Đây còn gọi gì là liếm nữa, Trịnh Xá trực tiếp bị nước miếng của con rồng tắm qua hết một lượt, mà đó vẫn chưa hết, nó thậm chí còn vươn trảo hướng về phía hắn.
- Dừng! Cún con, dừng lại!
Trịnh Xá vội vàng kêu lên, lau lau nước miếng trên mặt rồi nói:
- Sau này không được tùy tiện liếm người nữa.. Còn cả không được nhảy chồm lên như trước đây nữa! Sẽ đè chết người mất!
Trình Khiếu ở bên cạnh lại vừa cười vừa nói:
- Liếm nam thì coi như bỏ, nhưng nếu liếm nữ, toàn thân ướt dính nhìn tuyệt đối cực kỳ gợi cảm, ha ha ha...
- Không được chồm lên người khác... nhưng có thể vồ Trình Khiếu.
Nói đoạn hắn cũng mặc kệ Trình Khiếu la oai oái tránh né móng vuốt mà trực tiếp quay sang phía Sở Hiên.
- Thế nào? Có lấy được tin tức gì cần nói với mọi người không? Cái tin phải liều mạng kiếm về này quá quan trọng, ta không biết phải nói cho mọi người như thế nào nữa.
Trịnh Xá nhìn Sở Hiên, nói.
Sở Hiên đang đứng xoa xoa mắt trái một cách kỳ lạ, nghe Trịnh Xá hỏi hắn cũng không thèm ngẩng đầu lên, đáp:
- Nói hay không tùy người, nếu như không thể vượt qua được trận chiến cuối cùng thì có biết thêm nhiều tin tức hơn nữa cũng vô dụng... Huồng hồ đến trước trận chiến cuối cùng họ cũng không nhất định sẽ trở về thế giới hiện thực.
Trịnh Xá lẩm bẩm tự nói một lúc, hắn đưa mắt nhìn quanh, đặc biệt là nhìn La Lệ đang đứng bên cạnh, một lúc lâu sau mới nói:
- Vậy thì mọi người tạm thời chưa nghỉ ngơi vội, tất cả vào phòng ta, ta có chuyện cần nói.
Những người còn lại đều có chút kỳ quái nhưng vẫn theo sau Trịnh Xá cùng vào phòng hắn, ngoại lệ duy nhất là Sở Hiên. Tên này không ngừng day day mắt, bước về phòng mình, từ vẻ mặt cuồng nhiệt của hắn có thể thấy tên khốn này nhất định là lại phát hiện ra chuyện gì đó, bắt đầu nghiên cứu một mình.
Nhìn mọi người đi vào phòng Trịnh Xá, con rồng liền bắt đầu bồn chồn, nó ngồi trước cửa phòng kêu ư ử liên tục, nghe thật sự giống tiếng chó kêu phóng đại lên mấy lần. Tới khi Trịnh Xá cầm một chiếc huy hiệu bước ra ngoài, hắc long lập tức ngậm miệng, có vẻ chuẩn bị phóng lên người hắn, dọa cho Trịnh Xá phải vội vàng giơ tấm huy hiệu lên. Trong nháy mắt, con rồng lập tức biến mất, còn trên tấm huy hiệu thì xuất hiện một tia hắc mang mơ hồ.
- Ok, giải quyết xong, không ngờ cái huy hiệu Sở Hiên đưa thật sự có tác dụng... Chỉ cần là vật nuôi của mình thì có thể đưa vào trong? Nếu như người khác cũng mang theo vật nuôi khổng lồ như vậy, không biết có thể cùng đưa vào không nhỉ?
Trịnh Xá gãi gãi đầu lẩm bẩm tự nói, rồi bỏ huy hiệu vào trong túi, bước vào phòng.
Trong phòng, mọi người đã sớm yên vị chờ đợi hắn, đến cả Trình Khiếu vẫn luôn mồm miệng luyên thuyên cũng không đi trêu chọc Triệu Anh Không nữa.. Đương nhiên, đây cũng có thể là do Triệu Anh Không đã lấy thanh trọng kiếm hai tay ra làm cho hắn sợ phát khiếp. Thanh trọng kiếm vô hình này nếu như chém trúng người thì không phải chỉ chịu thương nhẹ là xong.
Trịnh Xá khẽ gật đầu nhìn mọi người, nói:
- Chuyện ta muốn nói tiếp theo đây vô cùng quan trọng, có thể nói cả bí mật của Chủ Thần không gian cũng sẽ lộ ra phần lớn. Nhưng đồng thời, muốn biết được tin tức bí mật này sẽ phải bỏ ra một cái giá tương ứng... Cái giá này là trước khi thực lực của các ngươi đạt tới trình độ như ta hoặc như Sở Hiên hiện tại thì không được phép trở về thế giới hiện thực, các ngươi có còn muốn nghe cái tin này không?
Vừa dứt lời, Vương Hiệp đã trực tiếp đứng dậy, nói:
- Xin lỗi, tin tức này ta không muốn nghe. Ta vốn chuẩn bị sau khi kết thúc trận chiến cuối cùng sẽ cố gắng tích trữ điểm thưởng trở về thế giới hiện thực. Nhiệm vụ ta đang gánh vác so với cái chân tướng này còn quan trọng hơn nhiều, tổ quốc đang cần ta...
Trong lúc nói, Vương Hiệp đã đi ra khỏi cửa.
Trịnh Xá thở ra một hơi, đối với quyết định của Vương Hiệp hắn cũng có chút bội phục. Dù sao thì con người cũng là sinh vật cực kỳ có tính tò mò, đặc biệt là khi chân tướng sắp sửa bộc lộ ra thế này, chỉ cần cần là người thì sẽ đều muốn biết chân tướng đó là cái gì. Vương Hiệp có thể quyết đoán bỏ qua bí mật đó, quả không hổ là thiết huyết quân nhân, chỉ riêng phần kiên nghị này đã đủ khiến người khác phải khâm phục.
- Được rồi, những người còn lại đều cùng một quyết định phải không? Các ngươi phải nhớ là, một khi biết được chân tướng, trước khi đạt tới thực lực như Sở Hiên hiện tại, các ngươi tuyệt đối không được trở về thế giới hiện thực, đã hiểu chưa?
Trịnh Xá lại cố ý cường điệu thêm mấy câu rồi mới cẩn thận kể lại những gì hắn đã gặp trong Eragon, chiến đấu dưới vực sâu không đáy, suy đoán của Sở Hiên cùng một số suy luận sau đó, biến hóa dưới vực sâu không đáy, tất cả đều nói hết ra. Đến cuối cùng hắn mới kết luận:
- Đây là tin tức ta lấy được trong Eragon. Tạm thời chưa cần biết tin tức này có chính xác hay không nhưng nếu thật sự đúng như Sở hiên phân tích, một khi biết được tin tức sẽ dẫn phát kịch biến, vậy thì trước khi thực lực của chúng ta đủ mạnh mẽ, không được phép trở về thế giới hiện thực, mọi người đã hiểu chưa?
Mọi người vẫn đang còn chìm đắm trong tin tức này, nhất thời không có ai trả lời hắn, mà Trịnh Xá cũng không vội vã, hắn bước tới cạnh La Lệ, ôm lấy cô bé vào lòng, ghé vào tai nàng nói:
- La Lệ, đừng lo lắng, anh sẽ giúp em lựa chọn thuộc tính cường hóa thích hợp, để thực lực của em cũng được tăng cường. Ngoài ra anh sẽ luôn ở bên cạnh em, tới sau khi trận chiến cuối cùng kết thúc, chúng ta sẽ nghĩ cách an toàn trở về thế giới hiện thực, được không?
La Lệ ngoan ngoãn gật đầu, có điều nhìn thần sắc nàng vẫn đầy vẻ mê mang. Nghĩ cũng đúng thôi, một cô bé chưa tới hai mươi tuổi, ở trong thế giới luân hồi này này vốn đã khiến nàng mỗi ngày phải lo lắng sợ hãi rồi. Tuy nàng không phải tiến vào thế giới phim kinh dị nhưng bạn trai của nàng, Trịnh Xá, lại là thành viên tiểu đội luân hồi, hơn nữa còn là đội trưởng hạch tâm của tiểu đội, mỗi lần từ thế giới phim kinh dị trở về đều mang đầy vết thương, thậm chí mấy lần còn gần như tan xương nát thịt. La Lệ đã thường xuyên nửa đêm giật mình hoảng sợ tỉnh lại, mà đến bây giờ lại đột ngột nghe được không thể trở về thế giới hiện thực, ít nhất là trong thời gian ngắn không thể quay về, với tâm trí của một cô bé như nàng, không bật khóc ngay tại chỗ đã là kiên cường lắm rồi.
Những người còn lại phần lớn cũng đều có chút ảm đạm. Trận chiến cuối cùng đang tới gần, bọn họ đều có suy nghĩ muốn trở về thế giới hiện thực một lần, bây giờ không ai có thể trở về được nữa. Không chỉ như vậy, trong lòng họ đều có chút nghi hoặc, theo lý mà nói, trận chiến cuối cùng đã sắp đến, nếu như bọn họ biết được tin tức này, chẳng lẽ sau khi trận chiến kết thúc họ cũng không thể trở về được hay sao?
Trịnh Xá cũng nhìn ra được sự nghi hoặc của mọi người, hắn buông La Lệ ra, ngồi xuống ghế rồi mới nói:
- Trong Eragon, Sở Hiên nói với ta một câu rất kỳ lạ, trận chiến cuối cùng có lẽ chỉ là trận chiến cuối cùng trên danh nghĩa. Lúc đó ta còn chưa hiểu câu này có ý gì, đến khi cảm nhận được sự thôi miên của Chủ Thần dưới vực sâu không đáy một đột nhiên nghĩ thông được.
- Thôi miên của Chủ Thần?
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên hỏi.
- Đúng thế, chính là cảm giác như mộng như tỉnh khi chúng ta tiến vào thế giới phin kinh dị. Ta cuối cùng cũng cảm nhận được.
Trịnh Xá gật đầu, trịnh trọng nói:
- Chỉ cần mở cơ nhân tỏa đến tầng thứ tư trung cấp, tiến vào trạng thái Tiềm Long Biến, ta sẽ có thể cảm nhận được xung động năng lượng mà Chủ Thần tác động đến ta. Tuy vẫn chưa có cách nào ngăn cản được nhưng so với lúc trước không hề có chút phản ứng nào thì đó đã là tiến bộ rất lớn rồi. Ta nghĩ nếu như mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư cao cấp hẳn là sẽ có thể chống cự được sự delete của Chủ Thần. Dù sao thì cái gọi là delete rất có khả năng cũng là do năng lượng dẫn động, mà mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư cao cấp đã có thể khống chế năng lượng ở một trình độ nhất định, đến lúc đó, uy hiếp lớn nhất của Chủ Thần đối với tiểu đội luân hồi chúng ta, cái gọi là delete sẽ không còn tồn tại nữa, nơi này sẽ là địa phương an toàn tuyệt đối.
Trịnh Xá nói xong, người có phản ứng đầu tiên là Tiêu Hoành Luật, thằng nhóc này bỗng nhảy dựng dậy, nói:
- Ta hiểu rồi, quả nhiên là như vậy, trận chiến cuối cùng quả nhiên chỉ là cuối cùng trên danh nghĩa, hơn nữa tin tức này cũng thật sự có thể dựa vào thực lực chúng ta hiện tại để đạt được, mặc dù có hơi sớm một chút…
Những người còn lại đều cảm thấy khó hiểu, Tiêu Hoành Luật lập tức nói:
- Đạo lý này rất đơn gian, theo như phỏng đoán của chúng ta lúc trước, sau trận chiến cuối cùng chúng ta sẽ trở về thế giới hiện thực. Nhưng đó chỉ vỏn vẹn là một suy đoán mà thôi, Chủ Thần không hề nói rõ với chúng ta là như vậy, chỉ do chúng ta cứ cho đó là chuyện đương nhiên… Mà theo những gì Trịnh Xá đã trải qua trong Eragon rất có khả năng bộ phim đó là do Chủ Thần cố ý sắp xếp, để cho những đội ngũ mạnh như chúng ta hoặc là mạnh hơn, tiến vào những bộ phim luân hồi đặc biệt. Trong những bộ phim ấy có ẩn chứa đáp án liên quan đến bí mật của Chủ Thần không gian, nhưng muốn giành được đáp án đó cần phải có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa còn không thể trở về thế giới hiện thực nữa. Đây rất có thể là cạm bẫy của những người sáng tạo ra Chủ Thần không gian, cũng thức là Thánh nhân và người tu chân. Đương nhiên, cạm bẫy này nói rõ rằng trận chiến cuối cùng chỉ là trận chiến cuối cùng trên danh nghĩa…
- Bởi vì chúng ta nhất định phải sống sót, hoặc có thể nói nếu chúng ta muốn sống sót thì buộc phải trải qua thế giới phim kinh dị, chính là vô hạn khủng bố…
Nói tới đây, Tiêu Hoành Luật hơi ngừng lại một chút, ngắt một sợi tóc trán xuống, cẩn thận lựa chọn từ ngữ rồi mới nói:
- Cái gọi là trận chiến cuối cùng, nguyên nhân có thể nhất là do trong các tiểu đội luân hồi đã có người đạt tới trình độ mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm, hoặc là tầng thứ tư cao cấp như Trịnh Xá đã nói, có được năng lực chống cự lại sự delete của Chủ Thần. Chúng ta hãy thử phân tích những tình huống mà loại năng lực này có thể đem lại một chút. Đầu tiên là kẻ nắm giữ, thậm chí là một đám người xung quanh kẻ đó sẽ đều không sợ bị Chủ Thần delete nữa, như vậy thế giới phim kinh dị đối với bọn họ đã chẳng còn ý nghĩa nào nữa. Lấy ví dụ thế này nhé, nếu như bọn họ không muốn tiến vào thế giới phim kinh dị, khi cột sáng của Chủ Thần hạ xuống họ lại không đi vào, dù sao thì delete của Chủ Thần cũng không có tác dụng. Bọn họ cứ như vậy luyện công, phát triển trong Chủ Thần không gian hơn mười năm, đến lúc ấy thì còn ai có thể thành đối thủ của họ nữa? Đương nhiên, đây chỉ là một ví dụ. Chủ Thần ngoài delete ra còn có thể thay đổi dòng chảy thời gian, bọn họ ở bên trong tu luyện mười năm, chúng ta có thể đã trải qua mấy trăm thế giới phim kinh dị rồi, đến lúc đó chúng ta ngược lại còn mạnh hơn bọn họ không biết chừng.
- Bất quá, có năng lực không bị delete sẽ cũng giống như là khi chơi game lại dùng phần mềm hack, bọn họ không sợ bị Chủ Thần trừng phạt, thế giới phim kinh dị thật sự đã trở thành nơi cày điểm rồi, cho nên Chủ Thần không thể không phát động trận chiến cuối cùng chính là vì lý do đó. Nhưng cũng như vậy, có một câu hỏi mà ta đã suy nghĩ từ lâu rồi, ý nghĩa của trận chiến cuối cùng là thế nào?
Tiêu Hoành Luật nói đến đây lại dừng lại, hắn ngắt thêm mấy sợi tóc nữa, đặt lên bàn, nói:
- Đây là người tu chân, đây là Thánh nhân, thực lực của bọn họ mạnh hơn chúng ta hàng ngàn, hàng vạn lần. Chỉ nhìn kiệt tác Chủ Thần không gian dung hợp cả thời gian, không gian, năng lượng này là đủ biết, trình độ khoa học kỹ thuật cùng thực lực của họ đã vượt hơn chúng ta rất, rất xa rồi. Trong mắt chúng ta, bọn họ phảng phất như là thần sáng tạo, cũng giống như người dã man nhìn thấy máy bay, xe hơi của chúng ta liền cảm thấy như chúng ta đang dùng ma thuật. Mà hai thế lực mạnh mẽ như thế lại đều thất bại trước một sức mạnh chưa biết, vậy thì chúng ta, những kẻ kém xa bọn họ thì có tư cách gì để cứu vớt nhân loại? Trận chiến cuối cùng chẳng lẽ có thể sinh ra cường giả tầng thứ sáu, thứ bảy, thứ tám? Chính vì thế, ý nghĩa của trận chiến cuối cùng là ở đâu? Vấn đề này ta vẫn luôn tự hỏi, mãi đến tận bây giờ cuối cùng cũng đã có câu trả lời.
- Trận chiến cuối cùng chỉ là cuối cùng trên danh nghĩa. Cũng như vậy, cộng thêm rất nhiều tin tức khác nữa, những quái vật dưới vực sâu không đáy, chỉ cần biết được thì không thể trở về thế giới hiện thực, tầng thứ tư cao cấp sẽ có thể chống lại sự delete của Chủ Thần, cùng với trận chiến cuối cùng sắp bắt đầu, tất cả đều có thể liên kết với nhau. Kỳ thực chúng ta đã rơi vào bẫy của Thánh nhân và người tu chân, hoặc có thể nói chúng ta đã làm đúng như những gì họ hy vọng, vậy cũng có thể giải thích, tại sao những kẻ yếu ớt hơn Thánh nhân và người tu chân cả ngàn vạn lần như chúng ta lại được họ phó thác trách nhiệm cứu vớt loài người.
Tất cả mọi người đều kỳ quái nhìn Tiêu Hoành Luật, thậm chí là cả Trịnh Xá lúc trước vẫn có vẻ hiểu biết bây giờ cũng mang bộ mặt tương tự. Thằng nhóc liền bật cười, nói:
- Có vẻ mọi người đều chưa hiểu phải không? Vậy thì chúng ta phân tích từng việc một nhé. Đầu tiên, do lấy được tin tức dưới vực sâu không đáy nên chúng ta không thể quay về thế giới hiện thực đúng không?
Mọi người cùng gật đầu, Tiêu Hoành Luật liền nói tiếp:
- Như thế sau khi kết thúc trận chiến cuối cùng thì sao đây? Chúng ta sẽ phải làm gì? Đáp án là chỉ có thể tiếp tục ở lại Chủ Thần không gian, tiếp tục phát triển, đó là lý do vì sao ta lại nói bốn chữ "vô hạn khủng bố". Còn đến tầng thứ tư cao cấp sẽ có thể chống lại delete của Chủ Thần thì thế nào? Có phải là có thể khống chế Chủ Thần hay không? Chuyện này ta tạm thời chưa nghĩ đến nhưng nếu như có một nơi không bị delete, cộng thêm chỉ cần khống chế tốt một chút thì có thể phát triển mà không nguy hiểm đến tính mạng, cũng có thể hoán đổi các thuộc tính cường hóa từ Chủ Thần, các ngươi thấy thế giới đó giống cái gì? Đúng vậy, là một trại huấn luyện, hoặc có thể gọi là trại huấn luyện để con người phát triển… Đã hiểu chưa? Chúng ta chính là người mở đường do Thánh nhân và người tu chận lựa chọn ra. Nếu như chúng ta không muốn chết, cũng không muốn phải cô độc, hoặc là hy vọng người thân có thể sống sót, hoặc là có mong đợi gì đó với thế giới hiện thực, vậy thì chúng ta nhất định phải trở về thế giới hiện thực. Nhưng sau khi biết được tin tức chúng ta không thể trở về được nữa, phải làm thế nào đây? Đáp án duy nhất là để người bên ngoài tiến vào. Chỉ cần chúng ta có thể khống chế Chủ Thần thì việc đó sẽ cực kỳ dễ dàng…
Trịnh Xá đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba từ lúc nãy, nghe đến đây hắn liền thở hắt ra một hơi, nói:
- Đã hiểu rồi, đây là tính toán của Thánh nhân và người tu chân, để lại hạt giống cuối cùng Chủ Thần không gian này sau khi bọn họ đều đã bị hủy diệt. Chỉ cần trong một vạn người tiến vào có một trăm người phát triển, sống sót là mục đích của họ coi như đã hoàn thành sơ bộ. Nếu trong một trăm người đó có mười người biết được những tin tức này, trong đó lại có một người sợ hãi cái chết, không dám quay về thế giới hiện thực thì chỉ có thể tiếp tục ở lại đây phát triển, đến khi có thể khống chế Chủ Thần đưa người bên ngoài tiến vào thì đã hoàn thành mục đích cuối cùng của họ rồi. Cứ không ngừng kéo người vào như vậy, sau đó không ngừng mạnh lên, chung quy sẽ đến một ngày hình thành nên tập đoàn Thánh nhân và người tu chân mới… Hóa ra là như vậy, trận chiến cuối cùng chỉ là để lựa chọn ra người phụ trách kéo người khác vào thôi phải không?
- Không sai.
Tiêu Hoành Luật búng tay đánh chóc một cái, nói:
- Chính là như thế, thiên địa bất nhân, thánh nhân bất nhân, không có cái gì là đúng hoặc sai, chỉ có muốn sống sót hay không mà thôi.
Zero vẫn một mực trầm mặc đột nhiên lên tiếng hỏi:
- Nếu như người biết được tin tức trở về thế giới hiện thực thì sao? Vậy chẳng phải loài người sẽ bị diệt vong ư?
Tiêu Hoành Luật lắc đầu đáp:
- Sẽ không, nếu như phải diệt vong thì đã sớm diệt vong rồi. Cũng giống như chúng ta chế tạo phầm mềm máy tính vậy, những phần mềm bình thường đương nhiên là phải có, bởi vì chúng ta cần sử dụng chúng nhưng nếu là virus thì phải xóa bỏ, một khi phát hiện là lập tức quét diệt. Đồng dạng, đối với kẻ chế tạo cái hộp mà nói, những người biết được tin tức này như chúng ta chính là virus, chẳng lẽ lại có người vì máy tính nhiễm virus mà đi đập nát cả cái máy sao? Còn cả trong tình huống chiếc máy tính đó chứa rất nhiều phần mềm quan trọng nữa thì ngươi thấy sẽ thế nào? Vì thế người trở về thế giới hiện thực rất có thể sẽ giống như Trịnh Xá ở dưới vực sâu không đáy, bị các loại sinh vật không ngừng xuất hiện bao vây giết chết, còn người bình thường thì hẳn là sẽ không bị như vậy.
Sau khi phân tích một lượt, Tiêu Hoành Luật chậm rãi nói ra chân tướng phía sau những tin tức đạt được. Tuy đây chỉ là suy luận cá nhân của hắn nhưng mọi người cẩn thận nghĩ lại liền thấy những suy luận này gần như áo trời không chút đường may, mặc dù còn có chút thiếu sót nhưng vể tổng thể hoàn chỉnh mà nói thì những suy luận đó hẳn là đã gần như tiếp cận với chân tướng, ít nhất là trong đó không có sơ hở gì quá lớn.
Nhất thời, tất cả mọi người đều có cảm giác mê mang vì cạm bẫy của Thánh nhân và người tu chân được nhắc tới trong suy luận thật sự khác xa với trận chiến cuối cùng mà họ vẫn tưởng tượng. Một khi nhận được tin tức coi như đã ngồi chung một thuyền, muốn trở về thế giới hiện thực cũng vô cùng khó khăn, hơn nữa vì để có thể trở về thế giới hiện thực nhất định phải tăng cường thực lực bản thân hoặc thậm chí là như Tiêu Hoành Luật nói phải kéo người từ thế giới hiện thực vào nhập bọn. Khi tăng cường thực lực bản thân thì cũng đồng thời là tăng cường thực lực tổng thể của loài người, Thánh nhân cùng người tu chân quả nhân quả là đã tính toán rất kỹ.
- Được rồi, mọi người đừng suy nghĩ nhiều nữa. Bạn đang đọc truyện tại