Vô Hạn Khủng Bố

Chương 250: Bảy so với một nghìn bảy trăm bốn mươi hai và Tiến vào

Trước Sau

break
i>"Ba, hai, một, di chuyển chấm dứt."

Trịnh Xá ngồi dậy khỏi ghế salon, cả người đầy mồ hôi. Hắn gỡ cái kính râm đang lên ra rồi lại nằm phịch xuống ghế, bắt đầu thở hồng hộc.

- Bảy so với một nghìn bảy trăm bốn mươi mốt... Lại thua lần nữa, bảy so với một nghìn bảy trăm bốn mươi hai. Ai, Tại sao Ác ma biến của hắn lại mạnh hơn Tiềm long biến của ta nhiều như vậy chứ? Chẳng lẽ thật sự muốn ta phải bỏ qua gen rồng, dựa toàn bộ vào gen viễn cổ lưu lại trong cơ thể?

Ảo cảnh mô phỏng do Sở Hiên chế tạo ra dựa trên kỹ thuật của tu chân gần như đã tái hiện lại một cách hoàn mỹ Phục Chế Thể trong ký ức Trịnh Xá, cùng thực lực khủng bố hắn từng thể hiện trong Resident Evil 2. Mà trong ảo cảnh, bản thân Trịnh Xá cũng có thể phát huy toàn bộ thực lực của mình, dưới điều kiện chiến đấu như vậy, thành tích của Trịnh Xá là bảy so với một nghìn bảy trăm bốn mươi hai, thất bại thảm hại.

Tuy nói là, thực chiến thật sự có rất nhiều biến số, ví dụ như địa hình, ví dụ như bố cục khác biệt, độ mệt mỏi khi chiến đấu, ví dụ như sĩ khí hai bên, tâm lý, cùng với đồng đội, đủ mọi loại nhân tốc trong đó, nhưng trong cả Trung Châu đội, người duy nhất có thể đối kháng với Phục Chế Thể chính là hắn. Bảy so với một nghìn bảy trăm bốn mươi hai, đó còn là kết quả chiến đấu giữa thực lực của hắn hiện tại đối kháng với Phục Chế Thể trong Resident Evil 2, cho dù có cộng thêm nhiều biến số hơn nữa thì với kết quả bảy so với một nghìn bảy trăm bốn mươi hai, hy vọng thắng lợi trong thực tế xem ra cũng rất xa vời.

- Rút cuộc là có chỗ nào không đúng?

Trịnh Xá khổ sở suy nghĩ mà không tìm ra được lời giải. Hơn một nghìn lần chiến đấu này, hắn và clone của mình gần như đánh ngang tay nhau, hai bên đều chẳng khá khẩm gì, thường thường khi chiến đấu kết thúc thì Phục Chế Thể cũng trong trạng thái gần như tử vong, nếu không Trịnh Xá đã chẳng thắng được bảy lần. Nhưng hơn một nghìn lần còn lại thì đều chấm dứt bằng cái chết của hắn, nếu là một hai lần thì còn có thể nói là ngẫu nhiên hay may mắn gì đó để tự an ủi, nhưng liên tục hơn một nghìn lần đều là Phục Chế Thể hiểm tử mà thắng, đó tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên.

- Tại sao? Tại sao? Tại sao… Tại sao chứ? Rõ ràng sức chiến đấu của ta và hắn không phân cao thấp. Không, nếu như ta sử dụng Tiềm long biến cùng trạng thái Hủy diệt thì thực lực còn mạnh hơn hắn một chút, tuy không thể kéo dài nhưng dựa vào ưu thế này đã có thể hơi áp chế được hắn. Nhưng tại sao liên tiếp hơn một nghìn lần đều là ta thua?

Trịnh Xá ngồi ảo não cả nửa ngày, đến khi bụng sôi lục bục hắn mới nhận ra bây giờ đã gần sáu giờ tối. Mặc dù thời gian trong ảo cảnh trôi nhanh hơn trong thế giới hiện thực cả trăm lần nhưng với kiểu liên tiếp tiến vào ảo cảnh mô phỏng khiêu chiến với Phục Chế Thể của hắn, thời gian cũng trôi qua cực nhanh, không biết từ lúc nào một ngày đã trôi qua trọn vẹn. Tính cả ngày hôm nay, thời điểm tiến vào bộ phim kinh dị tiếp theo đã chỉ còn cách hai ngày nữa.

- Dậy rồi à?

Trịnh Xá đang ngồi ngơ ngẩn trên salon thì một giọng nói nhẹ nhàng chợt vang lên. Không biết từ lúc nào, La Lệ đã đi vào phòng. Nhìn Trịnh Xá đầu đầy mồ hôi, nàng lấy ra một cái khăn tay, dịu dàng lau mặt cho hắn.

Tính cách La Lệ kỳ thực là loại "khẩu xà tâm phật", hơn nữa ở trong nơi đơn điệu như Chủ Thần không gian, lại không bị ảnh hưởng từ cái thùng thuốc nhộm khổng lồ có tên là xã hội hiện đại, cộng thêm có rất nhiều cô gái ôn nhu dịu dàng sống cùng nên dưới ảnh hưởng của họ, La Lệ cũng càng ngày càng hiền dịu, chỉ có đôi lúc là vãn thích cười to nói lớn, đặc biệt là khi nàng xấu hổ…

- Mọi người chuẩn bị để ăn cơm xong chưa? Hôm nay ăn ở nhà ai vậy?

Trịnh Xá mỉm cười hôn lên má La Lệ, nhìn vẻ mặt đỏ bừng của nàng, bấy giờ mới mở miệng hỏi.

- Ưm, hôm nay ăn ở nhà Trương Hằng, thức ăn xong hết cả rồi, chỉ chờ ông sếp lớn này tới nữa thôi… Hi hi, đúng rồi, anh không biết đâu nhé, do Trương Hằng không chế tạo… Cho nên chị Minh Yên Vy có vẻ rất là vui. Hôm nay khi nấu ăn, tuy chị ấy cứ nặng mặt ra nhưng lại làm mấy món rất ngon, nhìn vẻ mừng rỡ của Trương Hằng thì hình như đều là món anh ấy thích ăn.

La Lệ kéo tay Trịnh Xá, vừa đi vừa cười nói, kể với hắn những chuyện nho nhỏ đó, còn Trịnh Xá cũng từ từ hồi phục lại khỏi trạng thái căng thẳng trong chiến đấu lúc nãy.

"Tạm thời gác chuyện đó sang một bên đi, cũng không thể nhanh chóng đánh một trận với tiểu đội luân hồi Ác Ma như vậy. Dù sao thì ta cũng vừa mới chết trong thế giới phim kinh dị lần trước, đánh giá với đội chúng ta hẳn là phải hạ xuống khá nhiều mới đúng."

Trịnh Xá tạm thời đặt mối lo lắng đó vào trong lòng, đi cùng La Lệ tới chỗ ở của Trương Hằng. Vừa vào trong đã nghe thấy cái điệu cười ha hả đặc trưng của Trình Khiếu, bất quá hôm nay có cô gái của hắn ở đây nên Trình Khiếu cũng không dám đi trêu chọc những thiếu nữ khác, chỉ cười ha hả kể chuyện cười người lớn cho những người còn lại.

Những chuyện tiếp theo rất đơn giản, mọi người tụ tập lại cùng ăn uống vốn là một thói quen của người Trung Quốc, dung để gia tăng tình cảm quanh bàn ăn, cũng thích hợp với những người vốn đã có quan hệ rất tốt. Nhưng khiến cho mọi người ngạc nhiên là Sở Hiên không ngờ cũng xuất hiện bên bàn cơm, cho dù thức ăn của hẳn đều là một số loại thực vật màu sắc sặc sỡ. Bình thường nếu không tiến vào thế giới phim kinh dị, Sở Hiên tuyệt đối sẽ không xuất hiện, chuyện này khiến cho mọi người cực kỳ kinh ngạc, rất có khả năng là tên này lại muốn làm chuyện gì đó.

- …Mặc dù thức ăn rất là ngon nhưng không biết tại sao, nhìn ngươi ngồi đó yên lặng ăn hoa quả, ta tự dưng lại thấy có chút nuốt không trôi, chung quy vẫn thấy lo ngươi có phải là đang vừa ăn vừa tính toán cái gì đó không nữa, ha ha ha… Ta quá mẫn cảm rồi. Nguồn truyện:
break
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc