- Tình huống cơ bản là như vậy. Tính cả bộ phận tượng Phật trong tay quân Quan Đông của Nhật Bản thì hiện tại chúng ta còn thiếu một bộ phận cuối cùng.
Tiếng của Sở Hiên truyền ra từ trong tấm thẻ kim loại màu bạc
Sau khi Vương Hiệp hội hợp với hai người Trương Hằng, theo lệnh của Sở Hiên, họ sử dụng máy khống chế trong tay Vương Hiệp, dễ dàng biết được từ miệng sỹ quân cấp cao quân Nhật biết được vị trí của bộ phận tượng Phật, quả nhiên nó nằm trong tay quân Quan Đông. Đương Nhiên, dưới sự xúi dục của loại người chỉ sợ thiên hạ không loạn như Trình Khiếu, quân Quan Đông bị Trương Hằng cùng Trình Khiếu liên hợp tấn công, chịu đả kích mang tính hủy diệt. Thống kê sơ bộ quân lực bị tổn hao mất 80%, số lượng tử vong chiếm hơn nửa, trực tiếp làm cho thế lực của Nhật Bản tại Trung Quốc sụt giảm nghiêm trọng, đại khái số lượng quân Nhật ở Trung Quốc không còn được quá năm mươi nghìn người...
Hành động của bọn họ, Sở Hiên không thể nào lại không biết, mặc dù Trình Khiếu vẫn lo hắn sẽ ngăn cản họ làm chuyện quá giới hạn như vậy nhưng Vương Hiệp thì biết, họ chắc chắn sẽ không bị cản trở gì. Sở Hiên sớm đã có một kế hoạch còn điên cuồng hơn nhiều, vỏn vẹn chỉ có hủy diệt đội quân Quan Đông, chuyện hiền hòa như vậy mà cũng coi là quá giới hạn ư?
Tất nhiên, do cảm giác sợ hãi đối với Sở Hiên đã thành thâm căn cố đế, Trình Khiếu và Trương Hằng trước tiên vẫn kèo nhèo báo cáo mọi chuyện với hắn trước. Câu trả lời của Sở Hiên là chỉ cho phép công kích một tiếng đồng hồ, sau một giờ không cần biết kết cả như thế nào đều phải lập tức rút lui, đồng thời không được phép làm tổn hại bộ phận tượng Phật một chút nào, còn Trình Khiếu nhất định phải cầm tấm thẻ kim loại màu bạc ghi chép lại tình cảnh trận chiến.
- Mở tấm thẻ ra là được, tất cả những gì ngươi thấy đều có thể thông qua ý thức chuyển qua đó, ta ở bên này có thể tiếp nhận qua ý thức…
Sở Hiên nói như vậy.
Ba người đều cảm thấy khó hiểu, Sở Hiên không phải loại người rỗi việc, hắn chắc chắn sẽ không bỗng dưng lại muốn xem cảnh tượng ủy diệt quân Quan Đông, nếu hắn nói như thế nhất định là có dụng ý riêng. Chẳng lẽ hắn chuẩn bị phát tán những thông tin này ra cho người khác xem?
Cũng không ngờ là ba người lại đoán đúng, Sở Hiên tuy không truyền bá đoạn tin tức đó ra nhưng hắn lại kín đáo giao nó cho Tưởng Giới Thạch (khi Zero rời khỏi Trùng Khánh đã lưu lại tấm thẻ kim loại màu bạc của hắn cho Tưởng Giới Thạch). Sau khi xác nhận tính chân thật của đoạn tin tức này, Tưởng Giới Thạch lập tức lệnh cho radio truyền thông ban bố tin này ra toàn bộ thế giới, đội quân Quan Đông của Nhật Bản bị tiên nhân phương Đông đả kích, đại bộ phận đã chịu hủy diệt. Đồng thời hắn cũng lệnh cho sỹ quan các cấp tại tiền tuyến tiến hành truy kích quân Nhật trên quy mô lớn, chịu công kích như vậy quân Nhật chỉ có một kết quả là tan vỡ trên khắp các mặt trận, không có quân dự bị, không có tiếp tế, thậm chí không có cả chỉ huy, quân đội như vậy chỉ có thể bị tiêu diệt sạch!
- …Tiếp theo, bọn ta sẽ tới Tokyo.
Sở Hiên cầm tấm thẻ kim loại màu bạc nói, phía đầu bên kia là các thành viên chính phủ Quốc Dân đảng.
Tiếng ồn ào phía đầu bên kia lập tức ngừng lại, một lúc lâu sau mới có một giọng nói vang lên:
- Các vị… Các vị chuẩn bị tới Tokyo tiến hành đại đồ sát, báo thù thảm án Nam Kinh sao?
- Không phải.
Sở Hiên dứt khoát phủ nhận, nói:
- Bọn ta muốn trực tiếp đánh chìm Tokyo, đánh chìm cả thành phố lẫn đất liền.
Từ phía bên kia vang lên mấy tiếng bịch bịch, một thanh âm vội vàng hỏi:
- Tại sao? Vì trả thù Nhật Bản ư? Nhưng làm như vậy không phải hơi quá đáng sao? Nếu có thể tha được thì tha, có lẽ…
Sở Hiên lại trực tiếp ngắt lời, nói:
- Ta cần bộ phận tượng Phật. Trước mắt còn thiếu bộ phận cuối cùng, thời hạn hủy diệt còn một ngày hai đêm nhưng ta không có cách nào tìm được manh mối từ tin tức tình báo, vì thế nếu muốn hủy diệt thì cả thế giới cùng chịu hủy diệt đi. Đầu tiên là Tokyo, tiếp đó bọn ta sẽ vượt qua Thái Bình Dương tới hủy diệt nước Mỹ, một đội khác sẽ bắt đầu phá hủy khu vực Liên Xô. Sau khi hủy diệt xong hai khu vực đó, bọn ta sẽ quay lại châu Á, tiến hành lần thanh tẩy cuối cùng với cả loài người.
Khi nói những lời này, Sở Hiên chẳng hề có chút dọa dẫm, lên gân lên cốt nào, cứ bình thản như đang ăn một bữa cơm tối, nhưng những người ở đầu bên kia tấm thẻ kim loại thì mồ hôi lạnh toát ròng ròng, ai nấy nhìn nhau giống như tất cả vừa cùng gặp quỷ. Cũng không biết qua bao lâu, Tưởng Giới Thạch mới mở miệng hỏi:
- Nếu như tìm thấy bộ phận tượng Phật cuối cùng trước khi bảy ngày kết thúc thì sao?
Sở Hiên khẽ đẩy mắt kính, đáp:
- Bắt đầu từ Tokyo, cho đến bao giờ bộ phận tượng Phật cuối cùng xuất hiện mới thôi. Xuất hiện lúc nào, bọn ta sẽ ngừng hủy diệt lúc đó, nếu như đến khi thanh tẩy toàn bộ loài người mà vẫn chưa xuất hiện, vậy thì cũng không cần phải nói gì nhiều nữa…
Đây thật sự là uy hiếp, uy hiếp trần trụi, hoặc có thể gọi bọn Sở Hiên là thành phần khủng bố, chỉ có điều thời đại này sợ rằng còn chưa có cái gọi là thành phần khủng bố. Cho dù mấy người Sở Hiên thật sự làm như vậy, hàng ngũ cấp cao của Quốc Dân đảng đã biết thực lực của nhóm người này cũng chẳng có biện pháp nào để ngăn cản bọn họ. Đây chính là lấy lực phá xảo, đứng trước thực lực tuyệt đối, mọi hoa chiêu đều chỉ là trò cười, không cần bất kỳ mưu mô, tính toán gì cả, mấy người Sở Hiên chỉ cần rõ rõ ràng bày tỏ thực lực của mình ra uy hiếp là được. Đứng trước thực lực như thế, bất kỳ thế lực nào trên thế giới này đều không có sức chống cự.
Mục đích Sở Hiên liên lạc với Quốc Dân đảng rất đơn giản, chính là để họ tuyên truyền thông tin này ra, không cần biết là truyền tới cho thế lực nào trên thế giới cũng được. Sau khi bọn họ xác nhận được Tokyo đã bị hủy diệt, thế giới này sẽ lập tức có biến hóa cực lớn… Xác suất giành được bộ phận tượng Phật đó ít nhất là 60%.
- Để tránh cho tổ chức hoặc cá nhân nắm giữ bộ phận tượng Phật không dám giao nó ra vì sợ bị bọn ta báo thù, khi các ngươi tuyên truyền sự việc ra thì cũng thêm vào một câu. Bất kỳ ai giao bộ phận tượng phật, không cần biết là người hay cá nhân, không những sẽ không bị bọn ta báo thù mà còn được bọn ta ban cho quyền thế, tiền tài, thực lực, thậm chí là con đường để thành tiên… Cứ thông báo như vậy đi, trước khi thời hạn bảy ngày kết thúc, phú quý hay hủy diệt cứ để loài người tự chọn lấy!
Cứ như thế, Sở Hiên kết thúc cuộc đàm thoại với Quốc Dân đảng, hắn lại lập tức thông qua các thế lực chân rết tại bến Thượng Hải truyền bá tin tức này một lần nữa. Khi Sở Hiên nói phương hướng hành động kế tiếp, phản ứng của những người này cũng không khác với tầng lớp chính phủ Quốc Dân Đảng là mấy, đều một bộ sợ đến phát khiếp. Bất quá, đến lúc Sở Hiên nói giao bộ phận tượng Phật ra trong thời hạn bảy ngày, mọi chuyện có thể yên ổn, hơn nữa còn ban cho một phần thưởng cực lớn, trong mắt những người này đều lộ ra vẻ quyết đoán, đặc biệt là một số thành phần xã hội đen, trong mắt lại càng lóe lên quang mang nóng bỏng
Thượng Hải lúc này được gọi là Đông phương ma đô, là một trong những thành phố mang tầm thế giới, thuộc loại lớn nhất, phồn hoa nhất tại châu Á, những người có khả năng mở mày mở mặt ở đây, tại thế giới này tốt xấu gì cũng có chút thực lực bản thân. Có lẽ tổ chức tình báo gián điệp của nhà nước có thể tra được rất nhiều tin tức, nhưng những tổ chức dân gian này cũng không kém hơn là bao nhiêu, đặc biệt là một số chuyện nhỏ cực kỳ cơ mật. Chính vì vậy, nói chuyện này với bọn họ cũng không hẳn là vô ích, khi nguy cơ hủy diệt tới gần, loài người sẽ vộ phát tiềm lực kinh khủng, hy vọng tiềm lực đó có thể hỗ trợ Trung Châu đội hoàn thành tình tiết kịch bản lần này.
Đang lúc Sở Hiên chuẩn bị xong xuôi, chuẩn bị rời khỏi Thượng Hải thì Zero đột nhiên sử dụng tấm thể kim loại màu bạc liên lạc với hắn.
- Lực sỹ khăn vàng vừa tới cách đây năm phút, hiện tại mỗi lần tập kích cách nhau khoảng bảy tiếng đồng hồ. Lần tập kích vừa rồi, khi ta tiêu diệt lực sỹ khăn vàng cuối cùng, nó chỉ còn cách ta chưa tới một trăm mét, ta sợ lần tiếp theo sẽ không ngăn cản được. Đó là việc thứ nhất, việc thứ hai là Trịnh Xá đang ngủ không biết xảy ra chuyện gì, thân thể không ngừng run giật, nội lực và năng lượng vampire cũng bị kích phát ra, ta lo hắn gặp chuyện...
Zero cũng không do dự, trực tiếp kể rõ nguyên nhân liên lạc với Sở Hiên.
Sở Hiên thoáng trầm tư rồi đáp:
- Tạm thời ta không có cách nào cùng cấp nhân lực cho ngươi, kế hoạch cuối cùng sắp sửa triển khai, hành động bên này cũng rất quan trọng, vì thế ngươi ở bên đó cố gắng chống cự, chỉ cần chờ Trịnh Xá tỉnh lại là sẽ không có vấn đề gì nữa. Còn về biểu hiện khác thường của Trịnh Xá... Khác thường tóm lại vẫn tốt hơn là không có động tĩnh gì, chỉ cần hắn chưa chết là được. Tình huống cơ bản là như vậy, chỉ cần không chết người, trước khi ta tới Sơn Tây thì đừng liên lạc với ta.
Nói đạn hắn lập tức muốn gập tấm kinh loại lại.
Zero bỗng vội vàng nói:
- Chờ đã, Sở Hiên, có thể nói cho ta biết kế hoạch cuối cùng của ngươi là gì không?
Sở Hiên cũng không giấu giếm, trực tiếp miêu tả kế hoạch cuối cùng ra, sau khi nói xong, cũng không chờ Zero kịp mở miệng đã nhanh chóng gập tấm thẻ kim loại vào. Ở bên kia, mấy người Zero còn chưa kịp định thần lại, kế hoạch cuối cùng này thật sự quá kinh người. Nói cái gì pháo kích Tokyo thì còn đỡ, dù sao cũng chưa có ai trong số họ được từng chứng kiến uy lực của Ma động pháo, nhưng sau đó Sở Hiên nói đến tiêu diệt cả nhân loại, kế hoạch như vậy không khỏi khiến ngươi nghe phải kinh hoàng.
- Sở Hiên đóng nhanh quá, chẳng lẽ hắn lo lắng, sợ ngươi sẽ cản trở hắn?
Tề Đằng Nhất ngơ ngẩn hỏi.
Zero cười khổ gấp tấm thẻ kim loại vào, lắc đầu đáp:
- Người hắn sợ có lẽ không phải là ta... Trịnh Xá còn chưa chết, hắn chẳng qua chỉ đang ngủ say, vạn nhất trong mơ hắn nghe được kế hoạch này của Sở Hiên, đột nhiên tỉnh lại thì sao? Người khác đối với với Sở Hiên chẳng có vấn đề gì, nhưng tính tình Trịnh Xá có chút lỗ mãng, chất phác, một khi đã nhận định chuyện gì thì nhất định phải giải quyết, chắc Sở Hiên sợ chuyện đó... Dù sao thì hắn cũng đã ăn đòn của Trịnh Xá vài lần rồi.
- Chỉ là thời gian còn lại chưa tới hai ngày. Sở Hiên, kế hoạch cuối cùng của ngươi thật sự có thể làm bộ phận tượng Phật cuối cùng xuất hiện sao?
- Lôi được ra hay không cũng không phải là vấn đề gì lớn, tỷ lệ khoảng từ 60 đến 70%. Dù sao thì thời gian cũng không còn lại nhiều, nếu như kết thúc bảy ngày mà chúng ta còn chưa đoạt được bộ phận tượng Phật đó thì mọi người sẽ cùng bị Chủ Thần delete, trái phải đều là chết, không bằng liều mạng đổ một ván.
Sở Hiên bình tĩnh nhìn những người trước mắt, nói.
Trước mặt hắn lúc này là bốn người Trương Hằng, Trình Khiếu, Vương Hiệp, Minh Yên Vi, thời gian còn cách thời hạn bảy ngày hơn ba mươi tiếng đồng hồ. Sở Hiên quả nhiên đã rời khỏi chỗ hắn vẫn một mực trấn giữ tại Thượng Hải, trực tiếp tới khu vực quân Nhật chiếm đóng ở đông bắc. Đương nhiên, giờ đã không còn cái gọi là khu vực chiếm đóng nữa, sau khi đội quân Quan Đông của Nhật bị mấy người Trương Hằng đả kích mang tính hủy diệt, nơi đây đã biến thành vùng đất hỗn loạn vô pháp vô thiên. Lính đào ngũ, thổ phỉ, dân chạy nạn tán loạn khắp nơi, cảnh tượng rõ ràng là một địa ngục trần gian, hơn nữa loại bạo loạn dân gian cỡ nhỏ này mấy người Trương Hằng cũng không ngăn cản nổi.
- Đã hiểu chưa? Đây là nguyên nhân tại sao ta không đồng ý với việc các ngươi ra tay trên quy mô lớn.
Sở Hiên lạnh nhạt nói:
- Quy tắc nghiêm khắc đến đâu chung quy vẫn tốt hơn hỗn loạn không có khuôn phép. Trong Tam Quốc diễn Nghĩa, Gia Cát Lượng sau trận Xích Bích không giết Tào Tháo cũng chính là vì như thế, một khi nơi đây hoàn toàn rơi vào hỗn loạn, tai họa trong thời gian ngắn sẽ còn vượt xa hậu quả của một trận chiến... Thôi bỏ đi, chuyện cũng đã làm rồi, cứ để hai chính đảng lớn nhanh chóng tới chiếm lĩnh lại khu vực này đi.
Ba người Trương Hằng, trình Khiếu, Vương Hiệp đưa mắt nhìn nhau, đều chỉ có thể gật đầu bất đắc dĩ. Ban đầu khi bọn họ hủy diệt quân Quan Đông, trong lòng quả thật có chút hưng phấn, tốt xấu gì cũng coi như trút một mẻ giận, nhưng bạo loạn tràn tới tiếp theo lập tức khiến ba người kinh hoảng thất thố, không biết phải làm thế nào. Họ không thể hiểu tại sao lại dẫn đến phản ứng dây chuyền khủng khiếp này, hiện tại hơn một nửa khu vực phía bắc Trung Quốc đã hoàn toàn rơi bào bạo loạn, còn họ thì chỉ có thể trở mắt nhìn mọi chuyện diễn ra. Chỉ trong một ngày một đêm ngắn ngủi, ít nhất đã có mấy trăm nghìn người chết tại khu vực phía bắc, hơn thế nữa, số lượng còn đang liên tục gia tăng.
- Vì thế, trước mắt đã không còn biện pháp thông thường nào có thể chấm dứt cuộc bạo loạn này trong thời gian ngắn nữa, chỉ còn một cách duy nhất.
Sở Hiên nhìn mấy người trước mặt, trịnh trọng nói:
- Chỉ có thể dùng tin tức càng thêm chấn động để áp chế trường hỗn loạn này. Nguồn truyện: