Trịnh Xá đã tiến vào thế giới Lord of the Rings được mười ngày. Theo như thương lượng với mấy người Sở Hiên, hắn hoán đổi chín mươi ngày, ngoài việc không ngừng ngưng luyện chân nguyên lực, thuần thục uy lực của Hổ hồn đao, phương pháp sử dụng đâu suất bát quái lô, hắn còn phải tìm kiếm những vật phẩm ma pháp truyền thuyết có thể lấy được hoặc công thức tổ hợp văn tự kí hiệu có khả năng tồn tại trong tháp pháp sư, đây là nhiệm vụ cơ bản...
Ngoài những nhiệm vụ này ra, hắn còn có một nhiệm vụ mà chỉ bản thân mới biết... Tâm ma...
Nếu muốn tiến thêm một bước trở nên càng mạnh, nhất định phải vượt qua tâm trung chi ma mới được. Đây là chênh lệch giữa hắn và
Phục Chế Thể, nếu còn muốn tiến thêm một bước trở nên mạnh hơn, tâm ma chính là một cửa ải.
Khi trong Transformers, nhờ Sở Hiên trợ giúp nên hắn tạm thời thức tỉnh lại từ trong tâm ma, nhưng đó rút cuộc vẫn chỉ là biện pháp trì hoãn. Giờ phút này hắn đang ở giữa tầng thứ tư sơ cấp và trung cấp, mặc dù có thể khống chế gen bản thân nhưng không thể thay đổi. Hắn cũng có thể trải nghiệm được những sức mạnh ẩn chứa trong gen nhưng lại không thể sử dụng, cảm giác như vậy thật sự chịu không thấu.
Trịnh Xá ngồi yên lặng trên một tán cây đại thụ, nhắm mắt cảm thụ gen tuần hoàn trong cơ thể. Ngoài gen cơ bản tạo nên thành con người ra, trong cơ thể hắn còn có ba loại gen khác, một là gen vampire, đây là gen người đã qua cải tạo tăng cường một chút, có thể khiến cơ thể sinh ra năng lượng vampire. Hai là gen loài rồng, đây là một mô thức gen hoàn toàn mới, nhưng do loại gen này tàn khuyết không trọn vẹn nên tác dụng có thể phát huy trong cơ thể hắn chỉ vỏn vẹn tăng cường tố chất thân thể cộng thêm hồi phục rất mạnh mà thôi.
Trịnh Xá đã có thể hơi hơi khống chế gen, để thử nghiệm tác dụng của một đoạn gen trong cơ thể, hắn có thể tách riêng đoạn gen này, sau đó cung cấp năng lượng để thử nghiệm. Ngoài hai đoạn gen phi nhân loại kia ra, trong cơ thể hắn còn ẩn chưa một đoạn đoạn gen ngắn cực kỳ đáng sợ.
Sở dĩ gọi là đoạn gen đáng sợ là vị khi hắn tách riêng đoạn gen này, cung cấp năng lượng cho nó, chỉ sau khoảnh khắc, đoạn gen ngắn đps bắt đầu nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía, chẳng những có thể xuyên qua lớp cách ly gen mà đến cả những gen tăng cường xung quanh cũng đều bị ăn mòn trong nháy mắt. Đoạn gen ngắn này có tố chất cực kỳ mạnh mẽ, không cần biết là cường hóa tự thân hay là sử dụng năng lượng, nó đều có ưu thế không thể so sánh, ít nhất là so với những loại gen khác, trong cơ thể Trịnh Xá đoạn gen ngắn này cơ bản là tồn tại tối cao giống như đế vương.
"Có lẽ đây chính là gen ác mã viễn cổ tồn tại trong cơ thể ta..."
Trịnh Xá thở dài mở mắt ra, nhiều lần hắn đã tính bất chấp tất cả tiến vào trạng thái tâm ma, nhưng mấy lần hắn đều thất bại rút lui. Hắn thật sự cố kỵ quá sâu, cảnh giới đại tự tại đó đến lúc này vẫn khắc sâu trong ký ức hắn, dù chỉ buông lỏng ý nghĩ một chút thôi là đủ khiến hắn chìm sâu vào đó, nếu bất chấp tất cả mà tiến vào trạng thái này thì hắn sẽ vĩnh viễn trầm mê bên trong, sau đó không thể trở về thế giới hiện thực được nữa.
Trong lòng Trịnh Xá có một tia minh ngộ, hắn cần một cơ hội.
Nhớ lại những lần mở cơ nhân tỏa trong quá khứ, hoặc là những lần thực lực tiến nhanh, có lúc nào không phải hoàn thành trong trạng thái kích động? Chỉ có dục vọng cầu sinh, hoặc là dục vọng bảo vệ đồng đội, khi những dục vọng này hoặc tâm tình kích động tới đỉnh điểm, chính là lúc hắn đột phá trong quá khứ, nếu muốn vô trung sinh hữu mà vượt qua tâm ma giày vò, hắn thật sự không có lòng tin.
Những hắn đã là cưỡi hổ khó xuống, căn cứ phân tích của Sở Hiên và Tiêu Hoành Luật, tối đa là bốn năm bộ phim kinh dị nữa sẽ phải đối mặt với tiểu đội luân hồi Ác Ma. Mặc dù chỉ là suy đoán và ước lượng nhưng vẫn cực kỳ có khả năng, nếu thật sự sau bốn năm bộ phim kinh dị nữa sẽ phải đối mặt với tiểu đội luân hồi Ác Ma, giống như Sở Hiên đã hỏi... Hắn thật sự đã chuẩn bị tốt chưa?
- Ta thật sự đã chuẩn bị tốt chưa?
Trịnh Xá cười khổ không biết phải làm thế nào mới tốt, thầm tự hỏi mình thật sự đã chuẩn bị tốt ư? Vốn tất cả những chuyện hắn là sau khi Resident Evil 2 kết thúc, ngoài hồi sinh những đồng đội từng có ra, tất cả những chuyện hắn là không ngừng mạnh lên, đến khi nào có tư cách đối mặt với Phục Chế Thể. Nhưng càng mạnh lên, hắn lại càng cảm thấy sợ hãi.
Con nghé mới sinh không kinh gì hổ, cũng không phải lão hổ không đáng sợ, mà là con nghé mới sinh không biết rằng lão hổ đáng sợ mà thôi. Lúc trước khi giao đấu với Phục Chế Thể, thậm chí đến khi bắt đầu hồi hinh thành viên đoàn đội, hắn đều không cảm giác được Phục Chế Thể đáng sợ đến mức nào, chỉ biết là mạnh hơn hắn mà thôi. Mạnh hơn, khái niệm này không hề sai, nhưng vấn đề mấu chốt là... Mạnh hơn bao nhiêu?
Càng trở nên mạnh mẽ, Trịnh Xá càng có cảm giác đối phương mạnh hơn mình, mạnh hơn mình rất nhiều, Trịnh Xá càng không ngừng mạnh lên, hắn càng cảm thấy sợ hãi Phục Chế Thể... Có điều đây cũng là chuyện tốt, khi sự sợ hãi của hắn đối với Phục Chế Thể lên tới đỉnh điểm, đó đồng thời cũng là lúc hắn có thể quyết phân cáo thấp với Phục Chế Thể!
Mặc dù Trịnh Xá không hề nhận ra điểm này, nhưng từ sâu trong nội tâm mỗi lần nhớ tới Phục Chế Thể, hắn đều cảm thấy một sự sợ hãi ẩn sâu trong gen, nói không chừng đây là tiêu chí cho sức mạnh của hắn. Tiến vào thế giới Lord of the Rings đã hơn mười ngày, ngoài ngưng luyện một lượng lớn chân nguyên lực ra, những phương diện khác Trịnh Xá đều không có thu hoạch, hắn cuối cùng cũng tiến về phía tháp pháp sư. Sử dụng Goblin glider, chỉ trong vòng một ngày Trịnh Xá đã tới được Isengard, mà khi hắn tới nới mới phát hiện ngoài công trường đào bới ra, ở một khu đất cách đó không xa không ngờ đã hình thành một thị tập, nhìn số lượng dân cư, nơi đây có vẻ đã trở thành một thị trấn nhỏ của loài người.
Người trông coi Isengard là Gandalf, đã trở thành pháp sư áo trắng, ông ta không ngờ lại đang chuẩn bị xây dựng một tòa tháp pháp sư mới ở đây, nơi được lựa chọn đương nhiên chính là vị trí tốt nhất để xây dựng tháp, khu vực đang đào bới, dựa theo những kiến trúc ngầm có sẵn dưới đát, tháp pháp sư mới này có lẽ sẽ có công năng của hai tháp pháp sư bình thường.
- Cả dưới đất lẫn trên mặt đất, đây là một tòa tháp pháp sư vô cùng kỳ lạ, ít nhất là trước đây chưa từng có.
Gandalf hưng phấn nói.
Việc khai quật tháp pháp sư đã sớm hoàn thành, tuy nhiên nói là hoàn thành, bất quá chỉ là đào tới phần đỉnh tháp đã chìm xuống mà thôi, tiếp theo Gandalf liên ngăn cản người dân tiếp tục đào bới. Theo như ông ta nói thì các pháp sư đều là người có sức mạnh cường đại, đặc biệt là tại tháp pháp sư nơi họ ở càng có sức mạnh thần kỳ vô cùng đặc biết, bất kỳ người bình thường nào muốn tiến vào trong đều phải có giác ngộ sẽ bị giết.
- Mặc dù tháp pháp sư này không còn chủ nhân nhưng vẫn là khu vực vô cùng nguy hiểm, bên trong đâu đâu cũng có ma pháp cấm chế, hơn nữa còn có rất nhiều ma pháp bảo vệ tồn tại...
Gandalf vừa nói vừa cầm một cây pháp trược tiến vào trong tháp pháp sư, theo sau ông ta chỉ có một mình Trịnh Xá.
Trịnh Xá từ Gandalf biết được ý nghĩa tồn tại của tháp pháp sư, đối với các pháp sư mà nói, mặc dù là người có sức mạnh cường đại, nhưng bọn họ tồn tại chủ yếu là để làm người tìm đường.
- Pháp sư hẳn là một loại người tìm đường đơn thuần, chúng ta luôn không ngừng nghiên cứu các hiện tượng trên thế giới, ma pháp là một trong số đó, ngoài ta còn có văn hóa, lịch sử, cho đến cả cân bằng sinh tồn giữa các chủng tộc. Trách nhiệm của pháp sư chính là không ngừng tìm kiếm chân lý trong đó, không ngừng quy nạp tổng hợp những kiến thức này, sức mạnh ma pháp chẳng qua chỉ là một bộ phận phụ thêm thôi.
Gandalf vừa đi vừa nói với Trịnh Xá.
"Đây không phải nhà khoa học sao? Nghe qua có vẻ pháp sư trong Lord of the Rings rất giống các khoa học gia."
Gandalf tiếp tục nói:
- Vì thế tháp pháp sư kỳ thật là nơi chúng ta kiểm nghiệm và tổng kết những hiện tượng này, hoặc là ghi chép lại làm văn bản tra cứu cho đời sau hoặc là đem ứng dụng vào hiện thực. Đó là tác dụng chính thức của tháp pháp sư, cho nên nếu ngươi muốn tìm thấy nhiều của cải trong tháp pháp sư thì rất không thực tế, pháp sư mặc dù giàu có nhưng là giàu có về tài liệu tinh thần cùng ma pháp, các thứ như tiền bạc thì không nhiều như vậy.
Trịnh Xá mỉm cười đáp:
- Ta cũng không thiếu tiền, tài liệu ma pháp hoặc vật phẩm ma pháp mới là thứ ta muốn có được nhất. Đúng rồi, những kinh nghiệm tâm đắc của pháp sư, các văn bản ghi chép ta cũng rất muốn xem qua.
Kỳ thật, so với năng lượng thạch hoặc vũ khí ma pháp truyền thuyết bình thường, thứ Trịnh Xá thật sự muốn là công thức tổ hợp văn tự ký hiệu hoặc phương thức bày bố trận pháp gì đó, bởi vì một khi những công thức tổ hợp này được Sở Hiên tận dụng, không thể nói trước là sẽ chế tạo được những thứ gì hữu dụng.
Sau khi tiến vào từ đỉnh tháp pháp sư, Gandalf cùng Trịnh Xá cẩn thận đi xuống dưới. Do tòa tháp này gần như là sụp xuống dưới lòng đất nên thực tế có rất nhiều tầng đã hoàn toàn tan vỡ, một số đất đá cũng vùi lấp đường đi xuống. Tuy nhiên những chuyện này không thể ngăn được Trịnh Xá, tùy tiện cầm Hổ hồn chém vài nhất là đường đi bị vùi lấp đã lộ ra hết, mà sức mạnh của Hổ hồn đao cũng khiến cho cả Gandalf cũng phải cảm thấy kinh ngạc chấn động.
Nếu bỏ qua tính chất nguy hiểm cùng điều kiện sử dụng hà khắc, uy lực của Hổ hồn đao đã áp đảo tất cả các vũ khí loại ma pháp truyền thuyết cấp A, nó cũng không phải phàm vật, mà là ma khí do tu chân giả luyện chế thành.
Được Hổ hồn đao hỗ trợ, hai người nhanh chóng tiến xuống dưới, nhưng sau khi họ vượt qua tầng lầu sụp đổ, vấn đề chính thức bây giờ mới xuất hiện trước mặt họ, ma pháp cấm chế. Căn bản giống như Gandalf đã nói, do không còn chủ nhân khống chế nên ông ta cũng có thể giải trừ những ma pháp cấm chế bên trong, chỉ là cần phải có thời gian. Chính vì vậy Trịnh Xá vốn không ôm quá nhiều hy vọng cũng tạm ở lại Isengard, dùng toàn lực ngưng luyện chân nguyên lực, mặt khác cẩn thận suy nghĩ đề cao sức mạnh chiêu thức hoặc chiến pháp, cùng cả là thế nào tiêu từ tâm ma.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, hơn bảy mươi ngày sau, Gandalf cuối cùng cũng đả thông được cấm chế trong một tầng lầu, bày trước mặt Trịnh Xá là một đống ghi chép nghiên cứu ma pháp của vu sư, tất cả sử dùng một loại văn tự cổ giống như chữ tượng hình...
- Mặc dù ta xem không hiểu nhưng thứ này hẳn là rất quý giá phải không?
Trịnh Xá cười hỏi Gandalf.
Gandalf thở ra một hơi khói, khẽ đáp:
- Rất xin lỗi, những ghi chép này cả ta cũng không hiểu được, chữ viết trên đó ta chưa từng thấy qua, không phải là ngôn ngữ của loài Orc, người Elf, hay người lùn, có khả năng là văn tự của văn mình đã thất lạc từ thời thượng cổ lưu lại... Saruman không hổ là pháp sư trưởng, sự bác học của hắn, ta tự thẹn không bằng được, đến cả văn minh đã thất lạc như thế này hắn cũng có thể tìm hiểu được, so với ta, thậm chí đây là ngôn ngữ gì cũng không biết..
"Ta có cảm giác rất có thể là Chủ Thần thay đổi kịch bản, cố ý chôn giấu những ghi chép này trong tháp, lưu lại làm phần thưởng tình tiết kịch bản cho chúng ta mới đúng..."
Trịnh Xá cười cười không nói, tiếp đó thu hết tất cả những văn bản ghi chép lại trước ánh mắt vạn phần tiếc nuối của Gandalf. Đến khi Gandalf mấy lần muốn lên tiếng nhưng lại thôi, hắn mới cười nói:
- Gandalf, những thứ này ta tạm thời đem đi, không biết chừng sẽ có quan hệ với đội ta... Yên tâm đi, sau khi ta đem về cho đoàn đội nghiên cứu một lượt sẽ trả lại cho ông. Ta biết ông có vẻ rất muốn có số tài liệu này.
- Trịnh Xá, sức mạnh của ngươi có vẻ lại tăng lên... Nhưng tâm thái hình như lại bạc nhược hơn lần trước ta gặp. Cứ như vậy thì không được, rất dễ sẽ biến thành giống như Saruman...
Trịnh Xá ngẩn người, trong lòng máy động vội vàng hỏi:
- Biến thành giống như Saruman? Vậy là thế nào? Hơn nữa ông nói tâm thái ta so với lần trước gặp thì càng thêm bạc nhược sao?
Gandalf gật đầu đáp:
- Là pháp sư, cảm giác của chúng ta nhạy cảm hơn người bình thường rất nhiều, đặc biệt là đối với trạng thái tinh thần của người khác. Ví dụ như lúc chiếc nhẫn còn đang ở đây, ta có thể cảm nhận được những người dễ dàng bị nó khống chế, hiện tại tinh thần của ngươi cũng như vậy, xuất hiện rất nhiều sơ hở... Đã xảy ra chuyện gì sao?
Trịnh Xá gật đầu đáp:
- Gần đây đúng là ta đã gặp một số chuyện... Có cách nào giải quyết vấn đề tinh thần lực này không?
Gandalf thở dài nói:
- Vấn đề về tinh thần là khó giải quyết nhất, nếu như có thể khắc phục thì lúc trước chiếc nhẫn đã không thể gây ra phá hoại lớn như vậy... Trịnh Xá, chỉ có thể dựa vào chính ngươi để giải quyết vấn đề này, không ai giúp ngươi được, chỉ ngươi mới có thể khắc phục chướng ngại tâm lý của bản thân, bấy giờ mới làm tinh thần khôi phục được. Ta chỉ có thể nói với ngươi một điểm, đó là chỉ cần kiên trì chuyện ngươi vẫn tin tưởng, vĩnh viễn không dao động, như vậy tâm ngươi cũng sẽ không dao động.
"Kiên trì chuyện ta vẫn tin tưởng? Là chuyện gì? Sống sót ư? Hay là bảo vệ người quan trọng nhất với mình?"
Trịnh Xá mang theo những tư liệu văn tự kỳ lạ này, trước ngày trở lại Chủ Thần không gian, hắn luôn cẩn thận suy nghĩ những lời Gandalf nói, nhưng hắn không biết phải làm thế nào, chẳng lẽ hắn còn chưa kiên trì chuyện mình vẫn tin tưởng sao? Hoặc là nói... Suy nghĩ của hắn không biết từ lúc nào đã có biến đổi?
Cho dù thế nào, Trịnh Xá vẫn phải mang theo nghi vấn rời khỏi thế giới Lord of the Rings. Trong chín mươi ngày này, số chân nguyên lực hắn ngưng luyện ra nhiều hơn lần trước rất nhiều, theo thực lực hắn không ngừng tăng cường, tốc độ ngưng luyện chân nguyên lực cũng tăng lên không ít. Ngoài ra, tiến vào thế giới Lord of the Rings lần này, thu hoạch lớn nhất chính là những văn tự ghi chép, Gandalf vẫn đang ở đó giải trừ ma pháp cấm chế, có lẽ lần sau tiến vào sẽ có càng nhiều thu hoạch đáng kinh ngạc.
- Tiếp theo, đây là những ghi chép tìm được trong tháp pháp sư, nhìn có vẻ không giống chữ viết trong thế giới Lord of the Rings phải không? Đúng là như vậy, đến cả Gandalf cũng nói đây không phải là ngôn ngữ của bất kỳ chủng tộc nào trong Lord of the Rings, vì thế ta cảm thấy rất có khả năng là phần thưởng tình tiết kịch bản Chủ Thần đặt trong tháp, chỉ đợi chúng ta tới lấy gia thôi. Đây không phải đồ của thế giới Lord of the Rings, đây là đồ từ thế giới hiện thực của chúng ta.
Trịnh Xá lấy số ghi chép ra, nói với những người còn lại.
Tất cả thành viên trong đội đều theo quy củ cũ tập trung trong phòng hắn, số ghi chép cũng được mọi người truyền tay xem qua một lượt, tiếp đó đặt lại trên bàn, chỉ có Tề Đằng Nhất cầm một phần ghi chép lên cẩn thận nghiên cứu.
Mọi người đều nín thở nhìn Tề Đằng Nhất, tên này là chuyên gia ngôn ngữ duy nhất trong Trung Châu đội. Mặc dù tính về tính tri thức bác học thì Sở Hiên vượt xa tất cả mọi người ở đây, Tiêu Hoành Luật xếp thứ hai, sau đó mới là những người còn lại trong đội, nhưng nếu nói về kiến thức một số phương diện, ví dụ như văn tự cổ thì Tề Đằng Nhất lại tinh thông hai người kia nhiều.
- Hẳn là một loại văn tự còn cổ xưa hơn chữ tượng hình... Thuộc về hệ ngôn ngữ tiền cổ văn minh (văn minh tồn tại trước thời cổ đại).
Tề Đằng Nhất nhíu mày nói.
- Tiền cổ văn minh?
Một số thành viên trong đội tò mò hỏi.
- Ừm, đúng thế.
Tề Đằng Nhất gật đầu, hắn bỏ bản ghi chép xuống cười khổ nói:
- Trên thực tế những chữ viết từ xưa tới nay, càng cổ xưa thì ý nghĩa càng đơn giản, ví dụ như chữ tượng hình, nói chính xác là không có ý tứ ngữ ngôn lưu loát, chỉ có thể từ ý nghĩa suy luận đại khái ra những gì muốn nói. Việc này cũng khó trách, văn tự của loài người từ ban đầu vốn chỉ rất thô sơ, nhưng trong cổ văn tự học lại có một số ngoại lệ, đó là một số văn tự còn xa xưa hơn cả những ngôn ngữ cổ nhất. Những văn tự này thường có thể phát hiện trong một số di tích dưới đáy biển hoặc tàn tích mơ hồ từ thời cổ đại, trong đó có một loại chữ viết cổ giống như chữ tượng hình hoặc chữ khắc. Ý tứ ngẫu nhiên cũng có thể phiên dịch, nhưng câu cú phiên dịch ra lại cực kỳ lưu loát, giống như là đem ngôn ngữ hiện đại sửa đổi cách viết mà thành vậy, loại chữ viết này đã vô cùng hoàn thiện, là chữ viết của tiền cổ văn mình. Chính vì vậy khảo cổ học suy luận ra từng tồn tại tiền cổ văn minh, cũng có nhà khoa học cho rằng châu lục Atlantis trong truyền thuyết là có tồn tại, chính những sinh vật trên châu lục đó sử dụng loại văn tự cổ này.
Sở Hiên gật đầu nói:
- Không sai, những tài liệu về vấn đề này ta cũng từng xem qua, chỉ là độ chân thật vẫn thấp đến đáng thương... Chuyện này tạm thời không nói, ngươi có thể phiên dịch được văn tự cổ này không?
Tề Đằng Nhất lắc đầu cười khổ, đáp:
- Rất xin lỗi, ta chỉ có thể đại khái đọc hiểu được ý nghĩa một số cụm từ, nếu muốn phiên dịch hoàn toàn thì không thể, trừ phi cho ta đủ thời gian tiến hành sắp xếp so sánh từ ngữ, có thể là sau một năm mới đại khái phiên dịch được...
Thời gian một năm? Tất cả mọi người nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Trịnh Xá nói:
- Vậy vừa rồi ngươi đọc phần ghi chép này lâu như vậy là nhìn ra ý nghĩa một số cụm từ trong đó phải không? Có thể nói đại khái cho chúng ta được không?
Tề Đằng Nhất hơi gật đầu, cầm láy bản ghi chép lúc nãy, đọc:
-...Vào năm băng phượng bay lên, thánh nhân phương tây ngã xuống, nhờ hòa giải hợp tác với những người cầu đạo, thực lực của chúng ta tăng mạnh, nhưng mà có thể thắng không? Kẻ địch chính là...
-...Sau khi chiến đấu, chúng ta thắng thảm, lối vào đã đóng lại, nhưng đến một ngày nào đó nó sẽ lại mở ra, thánh nhân cùng người cầu đạo đều đã diệt vong, ai sẽ làm người dẫn đường cho nhân loại đây? Lần mở ra tiếp theo sẽ là lúc loài người diệt vong... Người ghi chép, thánh nhân người chết Anubis... Nguồn truyện: