Vô Hận Ca Ca

Chương 9

Trước Sau

break
“ Thế nào ? có phải cuốn này không ?” Thất Thất lấy cuốn kinh thư từ trong phòng của Tam nương đưa cho Dực Chi xem, “ có phải hay không ? có phải hay không vậy ?” Thấy ánh mắt của hắn bỗng dưng sáng ngời, “ Ta tìm đúng rồi !” vẻ mặt nàng mong đợi nhìn thẳng vào hắn.

Dực Chi không thừa nhận cũng không phủ nhận chỉ nói, “ một nửa cuốn kia đâu ?” Trong tay hắn vốn chỉ là một nửa trên.

Thất Thất cười hì hì, “ đương nhiên ở chỗ ta.” Chậm rì rì, nàng đi đến bên ghế dựa ngồi xuống, ngón tay gõ nhẹ mặt bàn.

Dực Chi ầm thầm cắn răng, đi qua rót một ly trà cho nàng, không biết Tiểu bạch si này lại muốn phát điên cái gì đây ?

Thất Thất nhẹ nhàng uống một ngụm, “ Ân, không sai, không sai….Dực Chi, đứng làm gì, lại đây, ngươi cũng ngồi xuống đi !” Nói xong còn khách khí châm trà cho Dực Chi.

Hắn nhíu nhíu mày, cuối cùng ngồi xuống đói diện nàng, “ Ngươi lại muốn làm gì ?”

Nàng chớp chớp mắt, tròng mắt đen giảo hoạt chuyển động, hắc hắc cười, “ Kỳ thật cũng không có đại sự gì, chính là nghĩ muốn cùng ngươi làm một cái giao dịch thôi.”

Gân xanh trên trán hắn bắt đầu nổi, tại sao lại có dự cảm không tốt chứ, cẩn thận hỏi : “Giao dịch cái gì ?”

“Rất đơn giản nha!” Thất Thất cười, “ Ta sẽ đưa ngươi nửa còn lại của cuốn sách, nhưng ngươi phải dẫn ta rời khỏi Hạ phủ !”

Ánh mắt Dực Chi biến đổi, nhăn mi lại, “ Rời khỏi Hạ phủ ? vì sao lại rời khỏi Hạ phủ ?”

“ Tất nhiên là vì tránh cái vị Lý công tử kia nha !” nghĩ lại tình hình lần trước gặp mặt, Thất Thất chịu không nổi lắc đầu, “ Tên kia ngốc quá, chỉ biết nói là nói. Không phải đối với ca ca ta cúi đầu khom lưng, lại chờ khi ca ca cùng nương ta rời đi hắn liền thay đổi gương mặt, nói với ta, ta về sau chỉ có thể nghe lời hắn nói, không thể lớn tiếng nói chuyện, lại càng không thể trái nghịch ý của hắn ! Thật sự là đáng giận!”

Khóe miệng Dực Chi run rẩy, âm thầm cười lạnh, nghĩ lại nàng như vậy, trừ bỏ Lý công tử muốn cưới nàng bên ngoài còn có ai để ý đến nàng ? nên cười trộm.

Thất Thất ở bên kia tự ái hối tiếc, “ Nương cũng thật là, to rõ ràng vẫn chỉ là một đứa nhỏ thôi, lại bắt ta lập gia đình ! Nghe nói trong phủ còn có một vị tỷ tỷ lớn hơn ta còn chưa có lập gia đình nha, vì sao lại gả ta đi trước ?”

“ Còn không phải sợ ngươi không thể gả đi sao !” Dực Chi nhỏ giọng nói thầm.

“ Ngươi nói cái gì ?”

“ À, không có gì !” Dực Chi cười cười, bưng chén trà lên che dấu, “ uống trà, uống trà .”

“ Uống cái gì mà uống a !” Thất Thất vỗ bàn, lớn tiếng nói, “ Ta hỏi ngươi, giao dịch này ngươi làm hay không làm ?” Thuận tiện đem bàn tay vụng trộm thu về phía sau, hô hô! đau chết, đau chết !

Ánh mắt Dực Chi tối sầm lại, thở sâu nói, “ Rời khỏi Hạ phủ ngươi muốn đi đâu ?”

“ Đi ngao du giang hồ a !” Thất Thất nói với vẻ đương nhiên.

“ Giang hồ ?” Hắn hừ lạnh một tiếng, miệt thị liếc nàng một cái, “ với ngươi ?” Sau đó cúi đầu uống trà, Tiểu bạch si, tiểu điên tử ! Về phần một nửa cuốn sách kia, nếu đã biết ở chỗ nàng, hắn tự nhiên sẽ có cách vụng trộm lấy được.

“ Ta thì làm sao ?” Thất thất bỗng dưng đứng lên, ưỡn ngực, ngẩng đầu, thu phúc, nhìn vào phương xa, vẻ mặt trào dâng, vung tay lớn tiếng tuyên bố : “ Ta sẽ ngao du giang hồ, tất nhiên là muốn một phen làm ra đại sự nghiệp !”

“Phốc !” Dực Chi một miệng nước trà đột nhiên phun tới, còn suýt nữa té ngã. Hắn nâng tay chỉ vào nàng, “Ngươi…ngươi …Ngươi thật sự là kẻ điên !” Cuối cùng thở dài, “Quên đi, ta đồng ý với giao dịch lần này…ngươi không cần lại phất tay loạn làm ta thấy choáng váng cả đầu !”

Thất Thất đại hỉ, “ Ngươi thật sự đồng ý ?”

Hắn dở khóc dở cười gật đầu , “ Đúng, ta đồng ý !” Trước tiên nên đồng ý với nàng sau đó mới tính, đem cơn điên của nàng đưa xuống đã ! Hắn thật sự không chịu nổi nàng nữa rồi !

“ Đưa tay ra trước !” Hắn buông chén trà.

“ Cái gì ?” Thất Thất có chút run sợ.

Hắn đem nàng kéo lại, vừa xoa nhẹ bàn tay sưng đỏ của nàng, vừa khinh trách mắng : “ Ngươi nghĩ là ngươi luyện thiết sa chưởng sao, một chút nội công cũng không có mà lại muốn chụp mạnh vào cái bàn.”

Thất Thất si ngốc cười, “ Vậy ngươi dạy cho ta được không ?”

“ Ngươi ?” Hắn lại lần nữa cười nhạt, “ Ngốc đến nỗi cái hà bao còn không thêu được, ngươi có thể học võ công sao ?”

Thất Thất quyết miệng không nói gì !

break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc