Người bình thường chỉ cần có thể thuận lợi vượt qua cổng tò vò kia, báo tuyết sẽ không đả thương người, tiểu thị nữ vốn cho rằng Vân Thiên Hà có thể tiến vào, hẳn là sẽ không còn chuyện gì nữa, không cần nàng phải trấn an báo tuyết.
- Báo nhi, không được...
Nhưng nàng thực sự không ngờ tới, con báo tuyết này khi Vân Thiên Hà tới gần, đột nhiên lại làm khó dễ, sợ đến nỗi hoa dung thất sắc, kinh hô một câu, mắt thấy báo tuyết đã lao tới gần Vân Thiên Hà, không khỏi đưa tay bịt mắt không dám tiếp tục nhìn nữa, liền ngồi chồm hổm trên mặt đất khóc lớn. Bạn đang đọc truyện tại