Chương 76: động thân đỡ đạn
Trang Nhã Khinh khẽ cười, làm sao có thể không tức giận, mẹ nó, lúc nào thì cô bị người khác nói như vậy? Còn nhớ rõ trước kia lúc ở trên thương trường vẫn còn đang khắc sâu như châu báu trong lòng, cô đã làm thế nào? Không chấp nhận được bản thân mình cùng với người mình quan tâm chịu một chút xíu uất ức nào. Nói như cô, thậm chí nói cả hộ khẩu nhà cô thì sao cô có thể không tức giận? Cô đã sớm muốn xông tới trước mặt người phụ nữ mãn kinh đạp bà ta hai cái, sau đó hủy hoại nhân sắc của bà ta (ed: haizz, chị hiền quá), bóp vỡ bộ ngực silicon giả bên trong. Cô thật sự có loại kích động đó.
Nhưng cô sẽ không làm như vậy. Tin tưởng không được bao lâu, người phụ nữ kia sẽ vì lời nói bừa bây giờ mà trả giá cao.
Die nda nl equ ydo n
"Không cần phải để ý đến bà ta." Trang Nhã Khinh nắm tay Cố Triệt. Cô biết anh tức giận, bởi vì người khác mắng cô, cho nên tức giận.
"Ừ."
"Triệt, anh thật tốt." Trang Nhã Khinh hôn lên môi Cố Triệt lần nữa. Mẹ nó, dù sao cũng bị người khác nói thành dâm phụ, nói thành tiểu thư, như vậy cô sẽ không sợ sẽ làm mọi chuyện tới cùng, cũng không sợ người khác lại nói lời gì khó nghe hơn.
Cố Triệt thở dài, rõ ràng tất cả mọi người nói Nhã Nhã, Nhã Nhã lại còn. . . . . . Chỉ là đây mới là Nhã Nhã của anh, sao có thể bởi vì người khác nói linh tinh liền thay đổi mình đây? Nếu là Nhã Nhã thật sự là như vậy, anh nên lo lắng cho hạnh phúc tương lai của anh. Ngộ nhỡ người khác nói mấy lời khó nghe, Nhã Nhã liền cách xa anh không phải là mất nhiều hơn được sao, ha ha.
Hai người hôn không coi ai ra gì. Trong quá trình răng môi quấn quít còn bắn ra âm thanh xấu hố.
Người phụ nữ trẻ tuổi hồi nãy, chính là người phụ nữ cảm thấy con gái hút thuốc không phải cô gái tốt nghe được âm thanh đen tối phía sau, xoay đầu lại nhìn một chút, sau đó lại lặng lẽ xoay đầu trở về. Lúc quay đầu sang chỗ khác thì hai gò má đã đỏ bừng.
Từ nhỏ đã chịu sự giáo dục thục nữ, hơn nữa cũng bị người nhà bảo vệ cực tốt, cô thật vẫn chưa nhìn thấy người nào to gan như vậy. Đột nhiên cảm thấy có chút mơ hồ hâm mộ người ta, tại sao cô ấy không làm được như vậy, không bám vào một khuôn mẫu, không chút kiêng kỵ như vậy. Từ nhỏ vẫn bị trói buộc, làm gì đều theo ý nguyện cha mẹ mà làm, lần này cũng coi là một lần duy nhất cô phản nghịch thôi.
Người nhà an bài cho cô một hôn sự, vẫn còn du học ở nước R cô trốn thoát trong tầm mắt vệ sĩ, trong bụng lựa chọn trở về nước. Dĩ nhiên không thể nào về nhà, về nhà không phải là đại biểu tự chui đầu vào lưới sao.
Rất nhanh lời nói về Trang Nhã Khinh nhỏ đi, chủ yếu vẫn là bởi vì dù thế nào thì bát quái cũng có một mức độ, Trang Nhã Khinh cũng không có đào mộ tổ tiên bọn họ, cũng không cần thiết vẫn níu lấy không buông. Dù cô nói một câu nói như vậy thì cũng chỉ là ngoài ý muốn, không có trực tiếp xung đột cùng người khác. Mọi người vốn phát ra oán giận lên người cô là không đúng rồi.
Người ở đây vẫn đều là tương đối có đạo lý. Phẫn nộ trong lòng đã qua, cũng cảm giác họ quá mức. Duy chỉ còn có mấy phụ nữ thời mãn kinh, vì vậy tiến tới đề tài cùng nhau, trò chuyện một chút liền quen thuộc. Vẫn còn đang thảo luận về Trang Nhã Khinh hăng say lắm, một chút khuynh hướng dừng lại cũng không có.
Phụ nữ thời mãn kinh chính là không giống nhau.
Thật ra thì mọi người oán hận Trang Nhã Khinh cũng không phải là không có đạo lý , vốn là chuyện cũng bởi vì cô đưa tới, bằng không bây giờ người ta quả thật đã sửa họp tại phòng họp, nói không chừng đổi gặp bạn trai thành ở tại xe hơi, nhà trọ rồi, sao còn cùng bay trên trời với cô.
"Rốt cuộc còn bao lâu nữa?"
"Rất nhanh sẽ đến, các hành khách đừng có gấp."
Trang Nhã Khinh nghe lời này thì trong lòng nghĩ, lúc gấp còn chưa tới.
Đợi đến sau khi Trang Nhã Khinh cùng Cố Triệt tách ra, cô gái trẻ tuổi mới xoay người, lễ phép mỉm cười với cô. Cô gái ấy cười đến hoàn hảo, lộ ra tám cái răng, xinh đẹp, lễ phép. Vừa nhìn là biết tiếp nhận qua nền giáo dục bậc cao. Trang Nhã Khinh cũng không kém, trả về cho cô gái một nụ cười lễ độ.
Tục ngữ đều nói, người khác cười với bạn, bạn cũng có thể trở lại một nụ cười tươi, đây là lễ nghi cơ bản nhất.
"Xin chào, tôi tên là Hoa Nhã."
"Tôi tên là Trang Nhã Khinh."
"À. . . . . . Thật ra thì tôi cũng muốn hỏi vẫn đề mà anh ấy mới vừa hỏi, sao chị không tức giận , mọi người nói chị như vậy." Hoa Nhã ấp a ấp úng nói rồi liền trở nên đỏ hơn, có thể là bởi vì lúc nãy còn coi thường đối phương, hiện tại lại chủ động đến gần người ta, hơn nữa đối phương xem ra cũng là người rất lễ độ, cho nên mình ngượng ngùng.
"Không có gì, thật ra thì tôi không phải người rộng lượng như vậy. Chỉ là quả thật chuyện là bởi vì tôi mà ra."
"Chẳng lẽ chị thật sự là như họ nói. . . . . . à?"
"Quạ đen? Ha ha, không phải, rất nhanh thì cô sẽ là biết nguyên nhân. Đến lúc máy bay hạ cánh thì không cần phải sợ, đi theo phía sau chúng tôi là được rồi." Trang Nhã Khinh là vậy, người mời cô một tấc thì cô mời người lại một thước, cho nên đối với cô gái chủ động tốt như thế thì thái độ Trang Nhã Khinh vẫn rất tốt.
"Tại sao?"
"Chuyên này không cần hỏi. Đúng rồi, cô có mang theo một ít quần áo dày một chút chưa?"
"Có mang." Nhờ lần này vốn định thoát cha đi lâu dài, cho nên cũng mang theo quần áo yêu thích, một năm bốn mùa đều có.
"Vậy thì tốt, tự tìm một bộ quần áo dày một chút, tốt nhất là áo lông chống lạnh để mặc, một lát máy bay hạ cánh sẽ rất lạnh."
"Ờ." Mặc dù không hiểu rõ Trang Nhã Khinh nói gì, nhưng cô ấy vẫn lấy đồ chống lạnh của mình mặc vào. Không nói thì không có gì, vừa nói thật cảm thấy lạnh rồi.
Vốn là muốn gởi lại hành lý, nhưng cô không có, mặc dù nói quần áo một năm bốn mùa đều có, nhưng cũng chỉ mang theo một hai kiện, dù sao mình lấy nhiều thì khó di chuyển, quá phiền toái. Mang theo đều do thích, quần áo không bỏ được.
"Nhã Nhã, em có lạnh hay không?"
"Không lạnh, trên máy bay có máy điều hòa ." Bây giờ quả thật không lạnh.
"Ờ, ở đây anh còn quần áo, một lát em mặc vào." Cố Triệt mang quần áo theo, chỉ là cũng không phải đồ chống lạnh như Hoa Nhã, chỉ là một áo khoác tương đối mỏng. hưng cũng tốt hơn bộ quần đùi áo tay ngắn mà Trang Nhã Khinh đang mặc nhiều. Anh thì có thói quen mặc áo sơ mi, không biết sao cũng không nóng. Nhưng càng thêm khoa trương chính là những người tối hôm qua. toàn thân cũng bao lại, không nóng sao? Còn một năm bốn mùa đều mặc âu phục, mùa hạ không nóng, mùa đông không lạnh sao?
Trang Nhã Khinh cũng không cự tuyệt, lấy áo áo khoác trên giường Cố Triệt. Anh