Chương 63: Em không phải người tôi có thể tùy tiện.
Editor: Búnn.
"Vậy thì vì sao cô ấy không quay về?"
"Giữa bọn họ có một chút vấn đề, cần tách ra để suy nghĩ. Rồi bọn họ sẽ lại quay với nhau thôi." Lời nói của Trang Nhã Khinh khiến mặt Bạch Ninh trắng bệch, chân lảo đảo, thiếu chút nữa thì ngã xấp xuống.
"Vậy thì cũng không thể ngăn thế tôi yêu, quan tâm cô ấy. Những thứ này đều là chuyện của tôi, tôi không cần Thiển Thiển có thể ở cùng với tôi, chẳng lẽ như vậy cũng không được sao?" Bạch Ninh vẫn cố chấp như vậy. Anh chính là cố chấp, cho nên với có thành tích như này hôm nay, cũng bởi vì cố chấp cho nên nhất định sẽ cô độc cả đời.
Trang Nhã Khinh lắc đầu, thật sự là người ngu ngốc. "Anh tiếp tục làm hay là theo tôi đi tìm Thiển Thiển? Thôi, hỏi cũng như không." Nhìn những thành tích mà Bạch Ninh đạt được cho đến ngày hôm nay, làm cái gì cũng tốt. "Đi thôi, đi ra ngoài tìm."
"Ừ, tách ra tìm, cô về nhà xem cô ấy có về đó không, tôi tìm ở bên ngoài."
"Không thành vấn đề."
Xác định xem Mạc Thiển không về nhà không, tìm khắp nơi, cả trong nhà vệ sinh cũng tìm, điện thoại cũng không thông, Trang Nhã Khinh thật sự lo lắng của Mạc Thiển. Hỏi Bạch Ninh, vẫn không tìm được Mạc Thiển.
Trang Nhã Khinh mang theo ảnh của Mạc Thiển để hỏi người đi đường. Thiển Thiển nhất định là không đi lung tung, rất có khả năng là mất tích trên đường đến trang sức Thiển Nhã, hỏi trên đường chắc chắn sẽ có tin tức.
Quả nhiên, lúc hỏi một thím bán hoa hoa ven đường. Thím đó nhìn ảnh chụp trên tay Trang Nhã Khinh, gật đầu."Tôi đã gặp. Sáng hôm nay cô ấy bước xuống từ một chiếc xe con, đi đến phố danh nhân bên kia. Ngay tại chỗ giao nhau kia, có người đàn ông mang cô ấy đi."
Phố danh nhân chính là đường đến trang sức Thiển Nhã. Đúng vậy, mỗi ngày đều như thế này. Nhị sư huynh cũng đi làm, cho nên luôn là Nhị sư huynh lái xe đưa Thiển Thiển đến đây. Bởi vì khác đường, hơn nữa muốn đến trang sức Thiển Nhã phải đi đường vòng, hôm nay người đi trên đường cũng nhiều, còn là ban ngày, Nhị sư huynh đưa Thiển Thiển đến đây, sau đó thì quay đầu về tập đoàn Hạ thị.
"Thím, thím có biết dáng vẻ người kia như thế nào không?"
"Quá xa, nhìn không rõ lắm."
"À...Vậy thì cảm ơn." Sau khi nói cảm ơn, Trang Nhã Khinh đi về phía khúc cua. Chắc là người bên kia cũng biết.
Quả nhiên, thu ngân ở siêu thị cũng biết." À...Tôi biết. Sáng nay cô ấy bị một người đàn ông dẫn đi, lúc bắt đầu thì hình như hơi kích động, về sau lại bình tĩnh lên xe của người đàn ông kia." Lúc nói đến người đàng ôn kia, mắt của cô thu ngân còn lấp la lấp lánh.
"Có phải người đàn ông kia rất cao, còn rất đẹp trai không?"
"Đúng rồi, lần đầu tiên tôi thấy người đàn ông đẹp trai như vậy đó. Anh ta mặc...."
Lúc biết người nào dẫn Thiển Thiển đi, Trang Nhã Khinh lại không cảm thấy lo lắng, nên không nghe cô gái háo sắc kia nói nữa, cô quay trở lại trang sức Thiển Nhã. Gọi điện cho Bạch Ninh, để anh ấy không đi tìm nữa.
"Cô tìm thấy Thiển Thiển rồi sao?"
"Không, Thiển Thiển bị chồng cô ấy dẫn đi rồi." Nhất định là Mạc Minh Vọng. Không biết anh ta dẫn Thiển Thiển đi đâu? Dù sao cũng không về nhà, Tiểu Nguyệt còn đang ở trường, suy cho cùng cũng không thể không cần đứa nhỏ.
"À...Hôm nay tôi có thể xin nghỉ không?"
"Được, nhưng đừng quá lâu."
"Biết rồi, Chu Bái Bì (1)" Bạc Ninh yếu ớt trả lời. Có phải nếu Thiển Thiển về với chồng thì sau này sẽ khó gặp mặt hơn đúng không?
(1) Chu Bái Bì: là nhân vật địa chủ ác bá keo kiệt trong tác phẩm 'Nửa đêm gà gáy' của Cao Ngọc Bảo.
"Ừ." Nói không chừng Bạch Ninh cũng sẽ rời khỏi đây.
Chắc chắn Mạc Minh Vọng sẽ tìm tới đây, chuyện này cũng trong dự liệu của Trang Nhã Khinh. Nếu cô thật sự muốn giấu Thiển Thiển đi không cho Mạc Minh Vọng tìm thấy không không phải chuyện khó. Vốn là muốn anh ta tìm tới, cho nên lúc khai thương trang sức Thiển Nhã mới có thể làm to như vậy, để Mạc Thiển ra mặt, còn không phải để Mạc Minh Vọng thấy tin tức, sau đó đến gặp Mạc Thiển sao?
Không biết lúc Thiển Thiển và Bạch Ninh không còn làm việc nữa thì cửa hàng trang sức này còn có thể kinh doanh nữa không.
Lúc này có một người phụ nữ bước vào, mặc quần áo, đeo trang sức đắt tiền, kéo một người đàn ông mặt mày bóng loáng bước vào. Lại có thể là cô gái trước kia, là cô gái bán hàng trong trang sức Minh Tâm. Bây giờ đang làm gì đây? Chạy tới khoe của sao? Lúc trước mình cũng như vậy, dùng tiền đập bể tất cả vật phẩm trang sức được trưng bày ở đây sao? Trang Nhã Khinh cười châm chọc.
Phương Phương là phụ nữ có chút nhan