Vợ đồng chí xấu xa - Mạn Nam

Chương 33: Chỉ có thể trách cái xã hội này biến thái.

Trước Sau

break

Chương 33: Chỉ có thể trách cái xã hội này biến thái. 
Editor: Búnn.

"Tay nghề nấu nướng rất tốt đó...Bây giờ thật đúng làm phụ nữ biết nấu ăn giống hệt như động vật quý hiếm, khó gặp được một người. Gặp đàn ông biết nấu ăn, một tấm biển rơi xuống, đập chết ba, bốn người biết nấu ăn." Đôi khi Trang Nhã Khinh cũng biết phát huy khả năng gây cười của mình.

"Haha. Cô có được tính là động vật quý hiếm không?" Tiêu Dật Phàm bị Trang Nhã Khinh dùng ngôn luận của Đức Nhĩ (1) chọc cười. Vừa mới mang đồ ăn vào nhà cho ông nội, vốn chuẩn bị giúp ông nội ăn, nhưng ông nội nói không cần, bản thân ông có thể cử động được cho nên nên anh đành phải để ông tự ăn. Vừa mới ra tới nơi lập tức thấy Trang Nhã Khinh nói câu ngôn luận buồn cười như vậy, không khỏi cười ra tiếng.

(1) tên một tập đoàn ở Trung Quốc

"Tôi? Tôi là động vật cấp bảo vật quốc gia." Trang Nhã Khinh không khách khí trả lời.

"Không ngờ Nhã Nhã còn có khiếu hài hước trời cho như vậy." Tiêu Dật Phàm cười ngồi xuống. Nếu bên cạnh không có tên chướng mắt Phá Trần thì càng tốt, giống như người một nhà, bọn họ chính là vợ chồng, gia đình vui vẻ quây quần bên mâm cơm, ăn những món ăn gia đình. Ách, tại sao tư tưởng lại chệch đường ray rồi. Tiêu Dật Phàm lúng túng, may mà bọn họ không biết mình đang suy nghĩ cái gì.

Đây là do vận khí của Tiêu Dật Phàm rất tốt, nấu đồ ăn ngon như vậy, Trang Nhã Khinh chú ý ăn cơm, không rảnh rỗi nhàm chán đi nhòm ngó nội tâm của anh, nếu không Trang Nhã Khinh mà biết chút tâm tư đó của anh thì không biết Trang Nhã Khinh còn đồng ý lui tới với anh hay không.

Trang Nhã Khinh vừa ăn, vừa nói chuyện nên âm thanh không được rõ trả lời."Vô nghĩa, nếu không thì tôi có thể hung hãn như vậy sao, sư phụ cũng không làm gì tôi." Hiển nhiên, Trang Nhã Khinh có thể làm chuyện không chú ý đến hình tượng mà ăn cơm như vậy trước mặt người ngoài như Tiêu Dật Phàm, thì Trang Nhã Khinh cũng đã coi Tiêu Dật Phàm là người một nhà rồi.

Một cô gái ăn cơm với Tiêu Dật Phàm, người nào không phải nhai kỹ nuốt chậm. Mỗi lần anh đều phải ngồi thật lâu thì đối phương mới ăn no, hơn nữa đồ ăn vẫn còn rất nhiều. Đây là lần đầu tiên Tiêu Dật Phàm gặp một cô gái mặc quần áo như vậy mà lại ăn cơm không có chút làm dáng nào, cảm thấy vô cùng thú vị. Bản thân mình cũng không làm sao ăn được, chỉ ngồi nhìn Trang Nhã Khinh ăn.

Cảm giác được ánh mắt đối diện, Trang Nhã Khinh ngẩng đầu lên. "Anh nhìn tôi làm gì? Không đói bụng sao?"

"Không đói." Tiêu Dật Phàm đang cảm nhận, sắc đẹp thay cơm là như thế nào.

Phá Trần cũng ăn một chút lập tức đặt bát xuống. "Tôi no rồi, mọi người ăn từ từ."

"Tôi làm không hợp khẩu vị của anh sao?" Tiêu Dật Phàm vô tôi hỏi.

"Không, tôi không

break
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc