Chương 26: Ác quỷ quấn thân
Editor: Búnn.
"Đúng, không phải có câu nói 'tiền bạc không phải là vạn năng' sao, nhưng không có tiền thì tuyệt đối không thể." Yêu tiền cũng không phải là chuyện xấu hổ không thể cho ai biết. Rõ ràng là yêu tiền nhưng lại cứ cố tình giả vờ với mình tiền bạc chính là rác rưởi, giả vờ thanh cao, sau lưng lại làm một số chuyện để kiếm chác một món lợi kếch sù nhưng không để người khác nhận ra, loại người như vậy mới khiến người ta buồn nôn nhất.
"Cô cực kỳ thẳng thắn."
"Đương nhiên, yêu tiền là việc không có lỗi."
"Đi thôi, ông nội còn ở bên trong."
Tiêu Dật Phàm dẫn Trang Nhã Khinh đến căn phòng ở tận cùng phía trước, cửa phòng đóng chặt. Tiêu Dật Phàm nhẹ nhàng gõ cửa phòng, giọng nói mang theo vẻ tôn kính, mang theo vẻ dịu dàng, còn có vẻ ưu thương nhàn nhạt, dò hỏi. "Ông nội, con có thể vào không?"
Bỗng nhiên Trang Nhã Khinh cảm thấy, cảm nhận về Tiêu Dật Phàm trong lòng cô đã tăng lên rất nhiều. Người đàn ông có thể đối xử tôn kính cùng kính yêu với ông nội của mình như vậy, đến nơi nào cũng sẽ không kém cỏi. Hơn nữa, một đường tới đây, Tiêu Dật Phàm được giáo dục tốt đến trình độ cực cao. Đặc biệt là lúc vào nhà, Tiêu Dật Phàm tự mình tìm một đôi dép để Trang Nhã Khinh thay.
Mới đầu còn tưởng Tiểu Dật Phàm có khả năng thích sạch sẽ, không thích người khác làm bẩn bên trong, bây giờ có lẽ Trang Nhã Khinh đã hiểu, Tiêu Dật Phàm chỉ là không muốn âm thanh quá lớn sẽ ầm ĩ đến chỗ ông nội anh ta. Âm thanh giày cao gót tương đối chói tai.
Chỉ nghe thấy âm thanh già nua phía sau cánh cửa, sau khi ho khan vài tiếng mới yếu ớt nói. "Dật Phàm à, vào đi."
"Cô cứ ở bên ngoài chờ tôi một lát."
Tiêu Dật Phàm muốn đi hỏi ông nội Tiêu Mục của anh ta xem có đồng ý gặp cô không. Trang Nhã Khinh khẽ gật đầu.
Tiêu Dật Phàm đi vào rồi lập tức ra ngay,