Chương 81: Lần đầu gặp mẹ chồng, đấu Tiểu Tam
Tiêu Mục nghe Tiêu Dật Phàm lại nói phụ họa Trang Nhã Khinh, lại đỏ mặt. Sau đó im lặng, không lên tiếng đi trở về phòng của ông.
Trang Nhã Khinh dùng số điện thoại mẹ Cô Triệt mà Tiêu Dật Phàm cho, gọi một cuộc điện thoại cho mẹ chồng tương lai Chư Tiêm Nhiên của cô.
"A lô, xin hỏi cô là?" Từ trong điện thoại, Trang Nhã Khinh có thể nghe được mẹ Cố Triệt là người nhận được sự giáo dục vô cùng tốt. Giọng không cao không thấp, tao nhã, chính là hình dung như vậy. Nghe cũng rất dễ nghe, giống như là nghe khúc nhạc violin đẹp đẽ, làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái, tinh thần sảng khoái.
Là như vậy, người đàn ông như Cố Triệt thì mẹ của anh sao lại kém cỏi được chứ.
"Xin chào, xin hỏi bác là mẹ của Cố Triệt phải không ạ?" Trang Nhã Khinh cũng tự giác hạ thấp giọng xuống. Thật ra thì lần đầu tiên gọi điện thoại cùng mẹ chồng tương lai nên vẫn có chút khẩn trương, chỉ sợ làm tới mẹ chồng tương lai ghét, không thích cô thì làm thế nào?
Chư Tiêm Nhiên hơi ngẩn người, nghe âm thanh đối phương là một cô gái trẻ tuổi. Nhưng bà cũng không nhận ra số này, cũng tin chắc bà không biết người bên kia điện thoại. Chỉ là cảm giác đối với đối phương vẫn không tệ, chắc là một cô gái hiểu lễ nghĩa. Cho nên cũng không trực tiếp cúp điện thoại cô. Huống chi, người ta cũng nói tên con trai bà, khẳng định có quan hệ cùng con trai bà. "Ừ, đúng vậy. Cô là. . . . . ."
Coi như lần này là vận khí Trang Nhã Khinh tốt, nói một câu có khi Chư Tiêm Nhiên sẽ trực tiếp cúp điện thoại, không hỏi người khác lần thứ hai. Ở trong mắt Chư Tiêm Nhiên, có người không biết gọi một cuộc điện thoại tới đây, bà còn hỏi là ai, nhưng mà đối phương không trả lời vấn đề của bà hết lần này tới lần khác thì tuyệt đối sẽ không nói thêm nữa .
"Xin chào bác gái, con là bạn gái Cố Triệt, Trang Nhã Khinh, con có thể hẹn người gặp một lần không ạ?"
Bạn gái Triệt Nhi? Chính là cô gái mà Triệt Nhi nói rất thích sao? Có thể không tìm được Triệt Nhi cho nên gọi điện thoại tới hỏi bà. Thật là uất ức hai đứa trẻ này, bởi vì một lời nguyền rủa không giải thích được.
"Ừ, có thể."
"Bác gái thích nơi nào ạ? Con đi đặt bàn trước."
"Ở quán trà là được rồi. Ba giờ chiều bác tương đối có thời gian." Chư Tiêm Nhiên suy nghĩ một chút, vẫn nên định thời gian cùng nhau.
"Dạ được, bác gái bận rộn, con không quấy rầy." Không ngờ thuận lợi như vậy. Xem ra không phải tất cả mẹ chồng trong đại gia tộc đều khó tính. Xem ra không phải tất cả phu nhân trong đại gia tộc đều chanh chua. Trong tiểu thuyết luôn viết về thế lực đặc biệt này, bất tận.
"Ừ." Sau khi Chư Tiêm Nhiên cúp điện thoại, gọi một cuộc điện thoại cho Cố Triệt, vẫn không gọi được. Mặc dù biết Triệt Nhi đang ở đâu, nhưng Chư Tiêm Nhiên lựa chọn để Cố Triệt an tĩnh một lát, cũng không có đi nhà Cố Triệt ở.
Cố Thần không biết ăn thứ gì mà đau bụng kéo dài một ngày một đêm, cả người cũng mệt lả, cho nên cũng không có tâm tư nói chuyện này. Dù sao xem ra Cố Triệt cũng không tệ đi hai ngày , hai ngày nữa nói cũng không có sao.
Die nda nl equ ydo n
Trang Nhã Khinh cũng không biết quán trà nào hết nên không thể làm gì khác hơn là tự tìm tòi, sau đó lập tức lên đường đi Yên Kinh nhận vị trí. Bởi vì khu vực quán trà buôn bán đặc biệt tốt, nhất là ba giờ chiều, người tương đối nhiều, vị trí không tốt, hơn nữa, vẫn không thể điện thoại đặt bàn nên không thể làm gì khác hơn là đến trước một chuyến. Cũng tốt, nên đi trước, tránh cho buổi chiều xảy ra sự kiện ngoài ý muốn đến trễ, sẽ không tốt.
Trang Nhã Khinh đến quán trà, vận khí tốt, hôm nay buôn bán cũng không khá lắm, cho nên Trang Nhã Khinh đặc biệt chọn chỗ ngồi gần cửa sổ mà cô thích nhất. Vị trí này nhìn từ cửa sổ ra ngoài, có thể thấy phong cảnh phía ngoài, còn có thể quan sát tình hình ngoài cửa quan trà bất cứ lúc nào.
Thời gian chờ đợi khá dài, Trang Nhã Khinh cảm thấy thật sự quá nhàm chán, gọi điện thoại cho Cố Triệt, nhưng không gọi được.
Chờ đến ba giờ chiều, vừa tới ba giờ, Chư Tiêm Nhiên đã đến, thời gian vừa chuẩn. Mặc dù không nói qua điểm riêng của đối phương, nhưng Trang Nhã Khinh liếc mắt một cái vẫn nhận ra Chư Tiêm Nhiên. Chủ yếu là phong cách cả người Chư Tiêm Nhiên, còn có đôi giống Cố Triệt.
Cố Triệt cũng đã là người hai mươi sáu tuổi, mẹ anh ít nhất cũng bốn mươi lăm tuổi, nhưng nhìn là được bảo dưỡng rất tốt, mặc dù khóe mắt cũng có nếp nhăn, nhưng cũng không rõ ràng, trang điểm một chút thì hoàn toàn không nhìn ra. Như vậy vừa nhìn thì cảm thấy cũng chưa tới ba mươi tuổi.
Những chỗ khác của hai người cũng không giống, nhưng ánh mắt lại rất giống. Duy nhất có khác biệt chính là ánh mắt, ánh mắt Chư Tiêm Nhiên là thanh nhã, nhàn nhạt, giống như nhìn gì cũng giống nhau. Ánh mắt Cố Triệt chính là rất sắc bén, làm cho người ta không thể nhìn thẳng. Nếu như Cố Triệt có thể thu lại ánh mắt sắc bén, khí chất sẽ hoàn toàn bất đồng.
Trang Nhã Khinh tiến lên, đứng lại ở trước mặt Chư Tiêm Nhiên, cách khoảng cách nhất định, cự ly thích hợp nhất. "Chào bác, xin hỏi bác chính là mẹ Cố Triệt phải không ạ?" Vẫn là hỏi trước một chút, nếu không nhận lầm thì rất xấu hổ .
"Đúng vậy. Trang