Tôn An Na lâm vào trong bóng tối, nàng ngửi được mùi ướt át của nữ nhân, lúc này nàng đang làm việc thật chăm chỉ, nàng vất vả hầu hạ người khác nhưng lại có thể từ đó cảm nhận ra được thành tựu, vì thế nàng lại càng vui vẻ, lại càng phát ra hăng say, lỗ tai nghe được thanh âm hàm hồ, một nửa là tiếng rêи ɾỉ khoa trương từ trong TV, một nửa là tiếng kêu áp lực của Hà Hi ở bên ngoài.
Trong lòng nàng đang nghĩ về biểu tình của Hà Hi lúc này, gần nhất nàng chỉ có một lần kinh nghiệm, lại đang ở tình huống hết sức khẩn trương, nàng vốn chưa kịp xem thêm vài lần, vì thế không gian hiện tại làm nàng có rất nhiều mơ màng.
Cảm nghĩ trong đầu gây cho nàng khoái hoạt còn vượt qua cả tiếp xúc thực tế, ở trong đầu nàng là các dạng bày bố Hà Hi, càng nghĩ càng có cảm giác, thân thể của nàng không tự chủ được bắt đầu động tình lên, ở thân dưới toan trướng trống rỗng, nàng hoạt động hai chân đang quỳ trên mặt đất, đong đưa thân thể.
Bên tai nàng truyền đến tiếng Hà Hi thúc giục, thúc giục nàng nhanh lên, chuyện gì mà cần nàng nhanh lên, cần nàng tiến vào, đi vào nơi nào đây, là trong thân thể hay là trong lòng người kia? Nguyên lai nàng ta cũng sẽ gấp, còn tưởng rằng nàng ta vẫn sẽ luôn là một bộ dạng không để ý thứ gì, nhưng mà, nàng không nghĩ để cho nàng ta vừa lòng, Hà Hi có phải sẽ cầu nàng không?
Tôn An Na tự hỏi, chẳng những không như người kia mong muốn mà nhanh lên, ngược lại là càng chậm, càng nhẹ, còn sẽ thường chạy đến trên đùi của nàng mυ"ŧ vào mấy ngụm.
Tóc nàng bị nắm chặt, bị đè lại, Hà Hi rốt cục chờ không được muốn chủ động lên. Bất quá nàng chính là bị ra lệnh, tỷ như là bị nhu cầu thúc giục.
Lúc này lòng Hà Hi tràn đầy tức giận, nàng sớm đã đem băn khoăn trước đó để ra sau đầu, nàng oán Tôn An Na, dục hỏa của nàng bị khơi mào đã sớm thiêu nóng thân thể, nàng khát vọng, nhưng Tôn An Na lại cố tình không cho nàng, như là đang cố ý trêu đùa nàng.
Nơi bí ẩn của nàng bởi vì Tôn An Na cố ý bỏ qua mà hơi lạnh xuống, lý trí đứt quãng trở lại thân thể, giờ phút này nàng liền thấy được tư thái của bản thân, nói là nát tan tuyệt đối không quá phận, nàng cùng người trên tivi có gì khác nhau đâu, người kia là đang ở bên trong diễn, còn nàng là đang thực tế cảm thụ.
Người trong phim đổi thành nàng, nàng tuy rằng y quan chỉnh tề, nhưng so với trần trụi lại càng trần...... trụi......
Nàng một lần nữa lại lâm vào thất thần, đột nhiên bị một ngón tay lạnh như băng tiến vào thân thể khiến cho toàn bộ cảm giác như tỉnh lại, thân thể, tâm hồn......
Tôn An Na nhân lúc nàng thất thần đã hôn lên miệng của nàng, hương vị mang theo hàm sáp chui vào của trong miệng nàng, nàng chỉ bị động thừa nhận, phun ra đầu lưỡi, cùng người kia giao triền.
"Hương vị thế nào? Để cô cũng nếm thử, tôi vừa rồi đều nuốt vào, không khó ăn đâu." Tôn An Na cười nói.
Hà Hi phục hồi tinh thần lại, mới biết đó là tình dịch của mình, tức giận đến muốn đẩy Tôn An Na ra. Hạ lưu. Còn không có ai đối xử với nàng như vậy. Nàng vỗ sô pha muốn đứng lên, chân lại bủn rủn mất đi sức lực, nàng lại lần nữa ngồi trở lại trên sô pha, không thèm động.
qυầи ɭóŧ của nàng còn mắc ở mắt cá chân một bên chân, giữa hai chân lại có cảm giác ướt sũng, hết thảy đang nhắc nhở nàng giờ phút này có bao nhiêu xấu hổ.
Tôn An Na ngồi ở bên người nàng cười, nhìn nàng, bắt tay vói vào trong quần bò của bản thân, Hà Hi quay đầu nói: "Cô không có thể đi nơi khác......" Không nên ở trước mặt nàng làm loại chuyện này, nàng đều muốn thay người này mặt đỏ.
"Không thể nha, hiện tại tôi muốn nhìn cô." Ánh mắt Tôn An Na không hề cố kỵ ở trên người nàng đảo qua, nguyên lai nữ nhân xem nữ nhân cũng sẽ có cảm giác ngon miệng nha, hãy nhìn cánh tay lỏa lộ ở bên ngoài kia đi, muốn tới cắn một ngụm to ghê, rồi cái cổ kia lại có hương thơm rất mê người, nàng ấy nhất định là có thói quen xứt nước hoa ở đó, còn có bộ ngực kia, nàng hiện tại vô cùng muốn sờ lên ngực của nàng ấy, dùng sức đi bóp đi xoa......
Ánh mắt cơ khát của nàng cắn nuốt hết thảy tốt đẹp trên người Hà Hi, bàn tay cởi bỏ nút quần jeans và cả khóa kéo, chui vào trong qυầи ɭóŧ dùng lực nhu động nơi mẫn cảm nhất của bản thân, nàng không nghĩ tới bản thân sẽ có cảm giác nhanh tới vậy, quần khẳng định cần đi giặt một lần nữa.
Hà Hi đang nhìn nàng, điều này làm cho Tôn An Na sinh ra một loại huyễn cảm mơ hồ (cảm giác hư ảo), nàng kìm lòng không đậu kêu lên, một bàn tay khác từ vạt áo vói vào bên trong, xoa lấy bộ ngực của mình.
Nàng đang hưởng thụ, cũng đang biểu diễn, bởi vì khi biểu diễn nàng sẽ càng hưởng thụ, mà người xem chỉ có Hà Hi.
Tôn An Na ánh mắt đang mời gọi nàng, đang nói, đến nha, chạm vào tôi, sờ tôi, hãy đối với tôi làm xằng làm bậy.
"Cô......" Hà Hi muốn chạy trốn. Theo trong ánh mắt Tôn An Na, nàng như đang thấy một bức họa, thật giống như Tôn An Na ảo tưởng chui vào trong đầu của nàng, làm cho nàng cũng bị ảnh hưởng.
Như là bàn tay thuộc về người nọ đang vuốt ve sống lưng của nàng, dọc theo lưng đi lên cổ, ngón tay làm loạn thần kinh của nàng, làm cho thân thể nàng dâng lên từng trận khát vọng.
Chờ Hà Hi phục hồi tinh thần lại thân thể của nàng đã muốn dựa sát vào Tôn An Na, tới gần đôi môi của nàng ấy, đầu lưỡi chạm vào nhau, là cảm giác ấm áp của một người đang tìm kiếm độ ấm của một người khác, giống như hai con cá đang ở trong nước lạnh quấn quýt lấy nhau mà du động.
Nụ hôn này dài lâu đến nỗi để cho nàng hít thở không thông. Tôn An Na một bên hôn, một bên ảo tưởng, một bên thỏa mãn chính mình, thân thể mẫn cảm biến thành tờ giấy gần như trong suốt, Hà Hi thậm chí không cần dùng tay, chỉ cần nhẹ nhàng thổi một chút khí, đã khiến nàng phá thành từng mảnh nhỏ.
Khi hai người tách ra đều tự hô hấp, nhiệt khí của đôi bên bao phủ lấy cả hai, Tôn An Na hộc ra ngụm khí, vừa lòng cảm thán: "Thoải mái muốn chết."
Hà Hi nghĩ mình hẳn là đã quen sự thản nhiên của nàng ấy, cho nên khi nghe nàng ấy nói ra loại lời nói này chỉ cảm thấy thật...... đương nhiên.
Hai người tựa vào nhau hô hấp, nghỉ ngơi, hồi tưởng.
Thân thể chậm rãi hạ nhiệt độ, cảm giác không thoải mái cũng chậm rãi mở ra, Tôn An Na nghĩ tới đi tắm rửa thay một thân quần áo, bất quá hiện tại nàng ngay cả khí lực để ngồi dậy đều không có.
Nàng phát ra tiếng ngáp lười biếng, đột nhiên nhớ tới một sự kiện, hỏi Hà Hi: "Đúng rồi, tôi vừa rồi quên hỏi cô, cô đã đi bệnh viện làm kiểm tra chưa?"
" Kiểm tra cái gì?" Hà Hi hỏi.
"Kiểm tra thân thể đó, tối thiểu là bệnh phụ khoa còn có bệnh Sida......" Kỳ thật từ trước khi bàn chuyện hợp đồng thì đã nên đề xuất ra rồi, nàng cùng mấy nam diễn viên từng hợp tác qua đều đưa ra yêu cầu về phương diện này, điểm ấy không thể qua loa, nhưng thật ra cùng Hà Hi xảy ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, nên chuyện này vẫn quên nói tới.
Vừa dứt lời, một bàn tay liền đánh vào mặt nàng, Hà Hi lộ ra vẻ mặt bị tổn thương, nói: "Cô là đang vũ nhục tôi sao!".
"Làm sao lại gọi là vũ nhục. Đây là công tác yêu cầu, vốn trước khi quay nên bàn tốt chuyện này rồi, vả lại lúc quay phim không ai muốn mình nhiễm phải mấy loại bệnh 'loạn thất bát tao' gì đó!" Tôn An Na kinh ngạc đến mở lớn mắt, nàng vuốt mặt mình, Hà Hi xuống tay lại mau lại chuẩn, để nàng ngay cả cơ hội tránh né đều không có.
Cái này hay rồi, rất công bằng. Tôn An Na cười lạnh: "Tôi tuyệt đối so với cô sạch sẽ. Người khác không phải nói mỗi lần quay một bộ phim cô đều phải bị quy tắc ngầm một lần sao, đếm thử cô đã quay bao nhiêu bộ xem, cô có từng hỏi đối phương có bệnh kín gì hay không!".
"Thật tốt, nguyên lai cô nghĩ tôi như vậy, mệt cho tôi còn đem cô thành bằng hữu." Một khắc Hà Hi cũng không nghĩ hiện diện ở trong này, nàng ngồi dậy lại phát hiện qυầи ɭóŧ của mình nằm tại mắt cá chân, nàng cong eo xuống muốn đem miếng vải nho nhỏ kia mặc vào, luống cuống tay chân cũng chưa làm được, nàng cắn răng một cái kéo ra qυầи ɭóŧ, cầm lấy túi của mình, mở cửa mà ra.
Tôn An Na bị một cái tát này đánh cho mơ màng, hơn nữa Hà Hi vừa rồi giận dữ rời đi, nàng căn bản không muốn đuổi theo, chờ phục hồi tinh thần lại Hà Hi cũng đã đi mất rồi.
Nàng mất vài giây để tỉnh táo lại, yêu cầu của nàng là đúng, nhưng Hà Hi lại không hiểu quy củ mới có phản ứng lớn như vậy, cho nên nàng sẽ tha thứ cho nàng ấy. Tôn An Na cảm thấy cứ quăng chuyện này ra sau đầu cho rồi.
(Ed: thôi đi bà ơi, không ai mới ân ái xong đi nói mấy chuyện này hết trơn á, có bà tào-slao vậy thôi)
Sau đó có người đẩy cửa tiến vào, Tôn An Na tưởng là Hà Hi, quay đầu vừa định cùng nàng ấy nói rõ ràng, kết quả trông thấy chủ nhà, mở miệng xong đành nhắm lại, vẻ mặt thất vọng.
Chủ nhà vừa tiến vào, thứ đầu tiên đập vào mắt chính là nhìn thấy - trên TV bảo bối của nàng - có hai nữ nhân đang 'làm' đến khí thế ngất trời, ừ thì cứ 'oh ah yeah' rồi mấy tiếng lạch bạch, còn có......
Nàng tới gần lại, giống như chó ngửi ngửi khắp nơi, nói: "Mùi gì thế này? Rồi còn cái gì nữa đây, qυầи ɭóŧ của ai......".
Tôn An Na tay nhanh mắt lẹ, vừa ra tay liền đem miếng vải giấu ở sau lưng, nói: "Ngượng ngùng, tôi đang chuẩn bị đi giặt."
Chủ nhà dùng ánh mắt sắc bén nhìn nàng, nhìn cho Tôn An Na trong lòng sợ hãi, tầm mắt của chủ nhà đi xuống, Tôn An Na cũng cúi đầu xuống theo, nhìn đến khóa kéo quần jeans của mình còn dưới đáy quần, nàng ung dung kéo lên, hướng phòng mình đi: "Tôi đang định đi tắm, làm sao lại quên chuyện trọng yếu như vậy đây, ôi xem cái trí nhớ này của tôi."
"Ít nhất cô cũng nên tắt tivi đi chớ, đây đều là thứ 'loạn thất bát tao' gì, cô...... tốt xấu cũng mượn GV (gay video) cho tôi chứ, ai muốn xem nữ x nữ."
"GV có, cô tìm xem xem, tôi có mượn vài bộ, đều là Âu Mĩ." (Ed: cầu được ước thấy nha chế chủ nhà =)))
"......".
_____________________
Editor: Lúc đang gõ mấy dòng này tui đang bị cảm ho, hỉ mũi riết mà bít lỗ tai luôn, có ai từng bị giống tui hông hiuhiu