Vợ Cấm Dục Giả Bộ
Chương 9

Buổi tối, Tô Đường ở nhà hưng phấn thu dọn hành lý.
Từ sau khi cô xuyên đến thế giới này, cô chưa từng tham gia chương trình giải trí nào.
Tô Đường vừa lắc cái mông mượt mà, vừa nhét quần áo vào trong vali.
Bỗng nhiên, trước mắt cô hiện lên một dòng cảnh cáo đỏ như máu, khiến cô sợ mức siết chặt mông lại.
“Lục tiên sinh, sao anh lại trở về?”
Tô Đường xoay người, quả nhiên thấy Lục Trầm Uyên đang đứng ở cửa.
Lục Trầm Uyên tựa như đang kìm nén cái gì đó, bả vai anh khẽ run lên.
[Không phải anh ấy thấy mình lắc mông rồi chứ? Xong rồi xong rồi, hình tượng trong lòng anh ấy sắp sụp đổ rồi! Lúc ngậm ©ôи th!t lớn của anh ấy mình cũng không có lắc mông, kết quả lúc này lắc mông lại để cho anh ấy thấy được. A a a!]
[Đợi đã, nhìn biểu cảm trên mặt anh ấy giống như không nhìn thấy. Rốt cuộc anh ấy có nhìn thấy hay không?]
Lục Trầm Uyên ho nhẹ một tiếng, khiến vẻ mặt trông tự nhiên hơn.
Nghĩ đến cảnh tượng hoa huyệt Tô Đường ngậm ©ôи th!t của anh và lắc mông, cổ họng Lục Trầm Uyên không khỏi siết chặt.
“Tôi vừa trở về. Tới thông báo cho em một tiếng, ngày mai tôi phải vào tổ một thời gian.”
“Ừ. Vậy chúc Lục tiên sinh quay phim thuận lợi.”
Trên mặt Tô Đường không lộ ra bất kỳ biểu cảm nào, thậm chí còn có vẻ như mong muốn Lục Trầm Uyên lập tức rời đi.
Trước kia mỗi lần Lục Trầm Uyên vào tổ, Tô Đường đều lạnh lùng. Hình thức hai người ở chung giống như bạn cùng phòng.
"Em không muốn tôi ở lại thêm vài ngày sao?”
Lục Trầm Uyên nhìn Tô Đường đầy hứng thú.
“Lục tiên sinh quay phim quan trọng hơn.”
Vẻ mặt Tô Đường lạnh lùng, giống như Lục Trầm Uyên có đi quay phim hay không cũng không có liên quan gì đến cô. Thậm chí nếu Lục Trầm Uyên không ở nhà, cô sẽ cảm thấy tự do hơn.
[Lại muốn vào đoàn, lại muốn vào đoàn. Không thể ở nhà thêm hai ngày? Một khi ra ngoài quay phim thì phải ở đó ba bốn tháng mới trở lại. Hu hu, hôm qua mới bị gậy thịt của Lục Trầm Uyên làm sảng khoái, hôm nay lại phải đi. Đây có còn là con người sao?]
[Hu hu, thật muốn quay phim cùng với Lục Trầm Uyên a. Nếu ở bên ngoài, anh ấy cũng không thể kiếm cớ để không ở cùng phòng với mình đúng không? Như vậy mỗi tối đều có thể ăn gậy thịt của Lục Trầm Uyên. Thật muốn mỗi ngày đều bị anh ấy chơi đến tỉnh dậy, hu hu hu.]
Lục Trầm Uyên chỉ cảm thấy cổ áo có chút chật, cởi nút áo sơ mi ra.
Quả nhiên anh đoán không sai, Tô Đường vẫn luôn yêu thầm anh, yêu đến nỗi ước gì mỗi ngày đều bị anh chơi đến tỉnh dậy. *Xin phép được cười to =))
Nhưng mà Lục Trầm Uyên nào biết Tô Đường chỉ đơn thuần thèm muốn thân thể của mình.
“Ngày mai phải vào tổ, tôi đi nghỉ ngơi trước đây.”
Nói xong Lục Trầm Uyên xoay người đi sang phòng bên cạnh.
[Ngày mai phải đi rồi, tối nay không thể làm một lần sao?]
Trong lòng Tô Đường giận đến mức đau tim.
Nhưng ngoài mặt cô vẫn làm ra dáng vẻ đóa hoa cao lãnh, thậm chí còn nhìn Lục Trầm Uyên rời đi.
Lục Trầm Uyên nhìn bộ dạng tức giận của Tô Đường, khóe môi hơi cong lên. Lộ ra một nụ cười.
Nhịn ba tháng không làm, chỉ làm có đêm qua làm sao đủ?
Chỉ có điều nếu anh làm thêm một đêm nữa, sợ ngày mai Tô Đường không cần rời giường. Đêm qua làm có chút tàn nhẫn, thân thể Tô Đường vẫn chưa khôi phục, ngày mai làm sao còn sức để rời giường?
Dù sao mấy ngày tới, anh có rất nhiều cơ hội làʍ t̠ìиɦ với Tô Đường.
Tô Đường buồn bực cả đêm, hoa huyệt chua xót không thôi. Cũng may trong phòng chỉ có một mình cô, không cần lo lắng sụp đổ.
Cô lén lấy gậy mát xa từ trong tủ ra. Gậy mát xa này là kích thước cô đặt làm, lúc đặt làm cô đã đặc biệt yêu cầu cửa hàng nhất định phải dựa theo kích thước của Lục Trầm Uyên.
Lúc Lục Trầm Uyên ở nơi khác quay phim, cô hoàn toàn dựa vào cách này để giảm bớt du͙© vọиɠ của cơ thể.
Nghĩ đến Lục Trầm Uyên phải đi lâu như vậy, Tô Đường nhịn không được cắn một góc gối nức nở.
Hôm sau, Lục Trầm Uyên nhìn Tô Đường từ trong phòng đi ra, khóe mắt vẫn còn đỏ hoe.
Trong lòng anh không khỏi cảm thán, cô thật sự rất yêu anh. *Xin phép cười to thêm lần nữa =))
Lục Trầm Uyên từ trước đến nay, không có bất kỳ kỳ vọng gì vào chương trình giải trí, nhưng giờ phút này anh lại có chút chờ mong phản ứng của Tô Đường khi nhìn thấy anh ở hiện trường.
Cô nhất định sẽ kích động đến mức thét chói tai trong lòng.
Nghĩ đến bộ dáng kích động nhưng lại mạnh mẽ và bình tĩnh của Tô Đường, nụ cười trên khóe miệng Lục Trầm Uyên càng đậm hơn.
[
