Vợ Cấm Dục Giả Bộ

Chương 7

Trước Sau

break
Tô Đường bị phúc lợi bất thình lình này của Lục Trầm Uyên làm cho tim đập thình thịch, trước khi cô xuyên qua ngay cả một người đàn ông cô cũng chưa ngủ chung.
Vốn đã đủ tiếc nuối rồi, kết quả sau khi xuyên qua, với dáng người đẹp của Lục Trầm Uyên, cô chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, quá thê thảm.
[A, cơ bụng của Lục Trầm Uyên cũng dễ sờ quá. Nếu xuống chút nữa, chẳng phải có thể sờ được ©ôи th!t của anh ấy sao?]
Lục Trầm Uyên nắm tay Tô Đường sờ soạng cơ bụng một vòng, đang chuẩn bị buông tay Tô Đường ra thì lại nghe thấy giọng nói trong lòng Tô Đường.
Lần này anh quyết đoán buông tay Tô Đường xuống!
Nếu sờ nữa, nó sẽ không chỉ đơn giản là sờ một cái thôi.
Tô Đường vốn còn chờ mong Lục Trầm Uyên tiếp tục, kết quả đợi nửa ngày, Lục Trầm Uyên không chỉ không tiếp tục nữa, ngược lại còn rời giường.
Tô Đường lén mở mắt ra, thấy Lục Trầm Uyên đã đứng dậy, đang mở tủ quần áo chọn quần áo.
Mặc dù thường ngày Lục Trầm Uyên không ngủ trong phòng cô, nhưng Lục Trầm Uyên lại thích sạch sẽ. Sau khi làm xong với Tô Đường, Lục Trầm Uyên luôn thay một bộ quần áo khác. Cho nên tủ quần áo trong phòng Tô Đường cũng chuẩn bị vài bộ quần áo cho Lục Trầm Uyên.
Tô Đường dán mắt vào Lục Trầm Uyên, nhìn anh thay quần áo với ánh mắt nóng rực.
[A a a, sao Lục Trầm Uyên thay quần áo mà cũng đẹp như vậy? Thật là, sáng sớm thức dậy thay quần áo đến quyến rũ mình. Nếu không vì duy trì hình tượng lạnh lùng, mình muốn nhào tới đè anh ấy lên tủ quần áo, làm một lần.]
Tay Lục Trầm Uyên đang chọn quần áo dừng lại, cả một buổi sáng hô hấp của anh đều không thông được.
Chỉ cần nghe được tưởng tượng trong lòng Tô Đường, anh liền cảm thấy cả người mình nóng rực.
Lục Trầm Uyên chỉ muốn chọn xong quần áo ngay lập tức, sau đó nhanh chóng rời khỏi căn phòng này!
Tay anh vừa đụng phải một chiếc áo sơ mi màu đen, đang định mặc vào, thì từ phía sau truyền đến tiếng lòng của Tô Đường.
[Sao anh ấy luôn thích mặc đồ đen nhỉ? Nhìn rất lạnh lùng, không có chút tình người nào. Hơn nữa thoạt nhìn còn già dặn, không thể mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng sao? Ai, áo sơ mi màu trắng trong tủ quần áo của anh ấy là mình mua! Không thể mặc một lần sao?]
Trong lòng Tô Đường tức giận bất bình hét lên.
Tô Đường rất không thích Lục Trầm Uyên mặc màu lạnh, làm cho người ta có cảm giác rất khó tiếp cận.
Cô còn hy vọng Lục Trầm Uyên có thể ở cùng với nữ chính trong ŧıểυ thuyết sớm hơn một chút, như vậy cô có thể kết thúc nhiệm vụ và rời đi sớm hơn.
Tô Đường không ngờ Lục Trầm Uyên lại đặt chiếc áo sơ mi màu đen trong tay xuống. Sau đó anh lấy chiếc áo sơ mi màu trắng duy nhất trong tủ quần áo khoác lên người.
Anh vốn tưởng rằng Tô Đường không thèm quan tâm đến mình, không ngờ Tô Đường lại lén lút mua quần áo cho anh. Hơn nữa trong lòng vẫn luôn mê đắm thân thể của anh.
Xem ra Tô Đường đã thích anh từ lâu, chỉ là ngại mặt mũi nên mới không nói ra. Tình một đêm bây giờ có lẽ không còn quá phổ biến nữa, nếu Tô Đường không thích anh thì việc kết hôn với anh là điều không thể.
Nhưng mà, lần này Lục Trầm Uyên thật sự nghĩ nhiều rồi, sở dĩ Tô Đường kết hôn với anh đều là bởi vì hệ thống đã thiết lập cô là vợ cũ của Lục Trầm Uyên.
Sở dĩ cô mê mẩn thân thể và khuôn mặt Lục Trầm Uyên, cũng không thể trách Tô Đường, thật sự là dáng người Lục Trầm Uyên quá đẹp, khuôn mặt cũng quá hoàn mỹ. Đổi lại là ai chấp hành nhiệm vụ cũng không chịu nổi!
[Trời ạ, sắp bị khuôn mặt Lục Trầm Uyên làm cho choáng váng rồi. Anh ấy mặc áo sơ mi trắng giống như thiên sứ! Mẹ kiếp, thật muốn trói anh ấy lại trên giường hung hăng cưỡng gian!]
Cái từ cưỡng gian này Tô Đường cũng chỉ đang suy nghĩ, không có ý định thật sự ra tay với Lục Trầm Uyên.
Lục Trầm Uyên đột nhiên quay đầu lại, chỉ thấy khuôn mặt anh nghiêm nghị, lạnh lùng nói: "Không thể nào, đừng nghĩ tới.”
Tô Đường: "????”
[
break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc